Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 864 - Một quán trà



Chương 864 - Một quán trà




Tại thời điểm này.
Ngưu Ma Vương đang gầm thét bầu trời, trong tay hắn đang cầm một khối ngọc bài nứt nẻ, hiển nhiên khối ngọc bài này chính là mệnh bài của Hồng Hài Nhi, mệnh bài vỡ vụn, điều này Ngưu Ma Vương biết Hồng Hài Nhi bị người ta giết chết, thân tử đạo tiêu tan trong thiên địa.
- Thiên địa vô cực, vạn dặm vô cương.
Ngưu Ma Vương ngửa mặt lên trời gầm thét, Đại La tiên quang nhộn nhạo ra, mệnh bài trong tay hóa thành một đạo thanh quang, trực tiếp bắn về phía Tiểu Yên sơn, hắn hóa ra bản thể Ngưu Ma, truy tìm theo phương hướng thanh quang chỉ dẫn, biến mất trong Hỏa Diệm Sơn.
Ầm ầm!
Ngày hôm nay, Tiểu Yên sơn cuồng bạo rung động, Ngưu Ma Vương hóa thân thành người xuất hiện ở trong sơn cốc, hắn ngơ ngác nhìn vết máu trên mặt đất, ước chừng nửa ngày trôi qua cũng không có phục hồi lại tinh thần.
- Hồn... Hồn phi phách tán?
Ngưu Ma Vương run rẩy lẩm bẩm, đôi mắt của hắn dần dần hóa thành huyết hồng, hai quyền như núi nhỏ hơi nắm chặt, từng tấc hư không đều bị hắn bóp nát trong tay, ngay cả móng tay đâm vào lòng bàn tay chảy ra từng tia máu tươi cũng không biết.
- Thủ đoạn thật tàn nhẫn, tâm địa thật ngoan độc.
Ngưu Ma Vương quỳ xuống đất, trong đôi mắt trâu hiện ra nước mắt trong vắt, răng thép của hắn đang khanh khách cắn chặt, hai tay như núi lại đập xuống mặt đất, Đại La tiên quang xung quanh hỗn loạn đến cực điểm.
- Bất kể ngươi là ai, nếu ta không giết ngươi, há có thể xứng với con trai ta?
Ngưu Ma Vương dữ tợn gầm thét, hư không tám phương vỡ vụn từng tấc từng tấc, Đại La tiên quang bắn ra hóa cả tòa tiểu yên sơn thành khói bụi, chứng minh hắn tức giận đến mức nào.
- Tích huyết hồi tưởng, tụ ảnh thành tượng.
Ngưu Ma Vương chính là Đại yêu vương, càng là một vị Đại La Yêu vương, tự nhiên có thần thông bất phàm, hắn vạch phá trái tim của mình, một giọt yêu huyết nhỏ xuống từ bên trong, song chưởng đánh ra yêu quyết thần bí, trong nháy mắt ngưng tụ ra một tấm kính màu lam.
Một cảnh tượng hiện ra, để cho Ngưu Ma Vương nhìn thấy cảnh Hồng Hài Nhi cuối cùng chết thảm, chỉ là người giết chết Hồng Hài Nhi bị sương mù bao vây, vô luận Ngưu Ma Vương thúc dục pháp quyết như thế nào, đều không thể thấy rõ diện mạo của Diệp Hiên.
- Đại La Kim Tiên, hắn nhất định cũng là Đại La Kim Tiên.
Ngưu Ma Vương dữ tợn gầm nhẹ, trong đôi mắt trâu hiện ra huyết lệ, hắn từng chút từng chút ghi sâu trong đầu cảnh tượng Hồng Hài Nhi chết thảm, không cách nào ức chế bi thống cùng lửa giận trong lòng hắn đang hừng hực thiêu đốt.
- Ừm?
Bỗng nhiên, đôi mắt Ngưu Ma Vương ngưng trệ, bởi vì hắn nhìn thấy một người, người này chính là Hồ Mị Nhi, tuy hắn không cách nào thấy rõ diện mạo của Diệp Hiên, nhưng Hồ Mị Nhi chỉ là Kim Tiên, tự nhiên không cách nào tránh thoát khỏi pháp nhãn của hắn.
- Chỉ cần tìm được tiểu yêu này, nhất định có thể biết được hung thủ sát hại con ta.
Ngưu Ma Vương run rẩy gầm nhẹ, trong mắt trâu xẹt qua huyết quang, cả người tỉnh lại từ trong tức giận suy sụp, mũi trâu to lớn lại cực lực ngửi ngửi cái gì đó.
Ngưu Ma Vương ngoại trừ có đại thần thông bất phàm, khứu giác của hắn cũng có thể nói đứng đầu, mà Hồ tộc nhất mạch vốn có khí tức nồng nặc, Ngưu Ma Vương bước ra một bước, cả người cũng biến mất ở trong Tiểu Yên sơn, đuổi theo phương hướng Hồ Mị Nhi rời khỏi.
Con trai yêu quý bị giết, Ngưu Ma Vương há có thể từ bỏ ý đồ?
......
Đường nhỏ trong núi, nước xanh du dương.
Khi Ngưu Ma Vương xuất hiện ở Tiểu Yên sơn, Diệp Hiên đã đứng trên một con đường nhỏ trong thế gian.
Không có cưỡi mây mà đi, cũng không có tiên quang che thân, Diệp Hiên giống như phàm nhân đi trên đường đất, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy thương nhân đi qua bên cạnh hắn, còn có một ít thương đội nhanh chóng xuyên qua trên đường đất.
Một thân hắc y, một cái nón, đây chính là trang phục của Diệp Hiên lúc này, hắn không biết phải đi phương nào, giống như hắn giờ phút này tu luyện đã lâm vào bình cảnh, không biết nên như thế nào bước vào trong hàng ngũ Chuẩn Thánh.
Núi xanh liên miên, nước xanh du dương, Diệp Hiên mấy ngày nay đi lại ở trong phàm trần, hắn giống như một người qua đường nhìn cuộc sống phàm nhân, chỉ là tâm linh của hắn cũng không có bất kỳ thăng hoa gì, càng không tìm được cái gọi là cơ hội vào Chuẩn Thánh.
Hồng trần luyện tâm, minh ngộ thân mình, Diệp Hiên đã từng đi qua con đường này, hắn càng trải qua hóa phàm, cũng từng thể ngộ sinh ly tử biệt của phàm nhân, càng hiểu rõ thân mình.
Chỉ là cơ hội vào Chuẩn Thánh không hiện, vạn trượng hồng trần không còn tăm hơi, Diệp Hiên muốn thử đi lại một lần con đường hóa phàm, nhưng khi hắn thu liễm tu vi, xem chính mình như một phàm nhân đối đãi, kết quả cũng không có tác dụng quá lớn.
- Cơ hội Chuẩn Thánh, đến tột cùng ở phương nào?
Diệp Hiên lẩm bẩm tự nói, chậm rãi đi lại trên đường đất.
- Trà thảo dược, trà thảo dược thượng hạng đây!
Bỗng nhiên, một tiếng gọi hàng già nua truyền đến, làm cho người ta nghe thấy một loại cảm giác mát mẻ dưới ánh mặt trời chói chang này.
Bên đường đất.
Một lều trà, mấy cái bàn ghế rải rác, một ông lão lớn tuổi đang cố gắng rao cho những thương nhân qua lại về trà thảo dược nhà mình, có thể nhìn thấy trong quá trà đã ngồi đầy ngồi, đang từng ngụm từng ngụm uống trà thảo dược giải nhiệt.
- Vị tiểu ca này, mời vào, thời tiết nóng bức như vậy, không bằng đi vào đây uống một chén trà thảo dược giải nhiệt, được không?
Khi Diệp Hiên đi qua quán trà, lão nhân mỉm cười chào hỏi Diệp Hiên, chỉ là Diệp Hiên cũng không dừng lại, vẫn như cũ đi về phía trước, hiển nhiên không có hứng thú gì với đồ ở thế gian này.
- Ai.



Bạn cần đăng nhập để bình luận