Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1693: Táng Thiên nhất thức —— Kinh Thiên Địa! (2)

Chương 1693: Táng Thiên nhất thức —— Kinh Thiên Địa! (2)
- Hỗn Độn Lăng Thiên!
Ầm!
Liễu Bạch Y điên dại cuồng hống, cơ thể của hắn đang phát sáng, ma quang cùng linh quang hoàn toàn đan vào một chỗ, một cỗ hỗn độn ba động khủng bố băng diệt bộc phát ra, xiềng xích thời không tất cả đều vỡ nát đi.
Hỗn Độn Linh Thể, vạn cổ duy nhất.
Đây là chiến thể với thể chất khủng bố qua được thập nhị chí cường, mặc dù lực lượng thời không vô cùng khủng bố, nhưng ở trên thân Hỗn Độn Linh Thể, cuối cùng cũng là phải thua trận.
- Giết!
Lệ khí khiếu thiên, bá diệt thiên địa, Liễu Bạch Y vốn đã cao hơn Diệp Hiên một đại cảnh giới, giờ phút này Hỗn Độn Linh Thể càng là thể hiện ra uy năng vốn có, khí tức băng diệt vạn vật đang nở rộ cực hạn, Liễu Bạch Y cả người đều oanh sát tới Diệp Hiên.
Ầm!
Linh quang ma khí, tảng sáng khắp nơi, Liễu Bạch Y một quyền đánh xuyên lồng ngực Diệp Hiên, máu tươi phun ra từ trong lồng ngực Diệp Hiên, trực tiếp để hắn gặp trọng thương không cách nào tưởng tượng.
Hỗn Độn Linh Thể, khủng bố như vậy, chân chính để Diệp Hiên lĩnh giáo đến tu vi Liễu Bạch Y thời khắc này là kinh khủng bực nào, nếu hắn là lại không bộc phát toàn lực, thật sự sẽ chết ở trong tay Liễu Bạch Y.
Ầm!
Diệp Hiên đánh ra một đạo đại thuật tịch diệt, khó khăn lắm mới bức lui Liễu Bạch Y, máu đang không ngừng tràn ra khỏi miệng, lồng ngực hắn bị phá vỡ trông chướng mắt dị thường, để người ta trông thấy sinh lòng rung động.
- Bạch Y huynh, xin lỗi!
Sắc mặt Diệp Hiên tái nhợt, máu tươi đã nhuộm đỏ toàn thân của hắn, một vệt vụ khí tối tăm mờ mịt bốc lêntại quanh người hắn, một cỗ ba động không thể nói rõ đang bành trướng ra.
Ầm ầm!
Thiên địa u ám, vạn vật yên lặng, phương thiên địa này chẳng biết tại sao lại mờ đi, ngay cả hỗn độn pháp tắc đều quỷ dị tiêu tán không thấy đâu, linh khí tràn ngập giữa thiên địa lúc đầu cũng không còn sót lại chút gì.
Răng rắc!
Ức vạn đạo kinh lôi bỗng dưng sinh sôi, từng vết nứt không gian đáng sợ lướt qua giữa thiên địa, khí tức khiến cho trái tim đập cực kỳ nhanh truyền đến quanh người Diệp Hiên.
Ầm ầm!
Diệp Hiên nâng năm ngón tay thành quyền, quang mang tối tăm mờ mịt ngưng tụ tại quyền thân, càng nương theo lấy âm thanh lôi minh nổ tung, cứ như thời không phương thiên địa này đều đang tĩnh lại.
- Vạn Cổ Vô Ưu, Táng Thiên Tuyệt Địa!
Diệp Hiên mở miệng, nắm tay của hắn thân đã hoàn toàn nâng lên, khí tức khủng bố táng diệt vạn vật kia nở rộ trên tay hắn.
Một quyền này ngưng tụ pháp và đạo của hắn, một quyền này ngưng tụ tinh khí thần của hắn, một quyền này là hắn thăng hoa cực điểm, một quyền này càng là vạn cổ đại thuật hắn sáng tạo.
Đạo đại thuật này tên là:
- Kinh —— Thiên —— Địa!
Oanh!
Cuối cùng Diệp Hiên cũng đánh ra một quyền này!
Không có uy năng hủy thiên diệt địa, cũng không có tiếng vang nổ nát vụn sơn hà vạn vật, chỉ có vẻn vẹn hôi sắc quang mang chướng mắt kia, căn bản để người mở mắt không ra, ngay cả tư duy của bản thân đều giống như đang ngưng trệ tại giờ phút này.
- Bổ Thiên!
Đối mặt với một kích Táng Thiên này của Diệp Hiên, mặc dù Liễu Bạch Y ở vào trong trạng thái nhập ma, nhưng hắn cũng có thể cảm giác được một kích này đáng sợ đến cỡ nào, tinh thần của hắn đều đang trở nên rung động.
Xoẹt!
Một thức Kinh Thiên Địa này của Diệp Hiên giáng lâm tại trên người Liễu Bạch Y, mà Liễu Bạch Y thì ngửa mặt lên trời điên dại gào thét, Hỗn Độn Linh Thể đang toả ra linh quang vô lượng, hai loại quang mang khủng bố hoàn toàn bao phủ trọn tòa lôi đài.
Oanh!
Đại trận do Bổ Thiên giáo chủ bày ra ầm vang nổ nát vụn, dư ba khủng bố kia bắn ra khắp tám phương thiên địa, những nơi đi qua vạn vật hóa thành tro, không biết bao nhiêu người của đại giáo chết thảm trong đó.
- Mau lui lại!
Đám người các giáo chạy đi tứ tán, bởi vì một kích này của hai người quá đáng sợ, cho dù là tu vi Âm Cực cảnh đều muốn lâm vào trong nguy cơ sinh tử.
Ầm ầm!
Thiên địa hóa chân không, vạn vật không còn nữa, không có ai biết một kích này kết quả làm sao, chỉ có ánh sáng chói mắt kia đã che đậy hai người.
Một kích Táng Thiên —— Kinh Thiên Địa!
Nhất thức đại thuật này có bao nhiêu đáng sợ?
Đáp: Vạn vật thành tro, táng tất cả!
Đánh nát vạn cổ luân hồi, táng quá khứ cổ kim, bước qua vũ trụ hồng hoang, cô đọng thiên địa huyền hoàng, đây chính là dự tính ban đầu khi Diệp Hiên sáng tạo Táng Thiên Công, càng là pháp và đạo của chính hắn.
Đại đạo gập ghềnh, vạn cổ độc hành, Diệp Hiên mặc cho thủy triều tuế nguyệt thôi động trước hắn, cuối cùng hắn cũng là sừng sững tại đỉnh cuối cao nhất tuế nguyệt, quan sát vạn cổ thương mang, quay đầu nhìn lại quá khứ ngày xưa trôi qua kia.
Một người một con đường, Diệp Hiên ở trong gió mát vạn cổ độc hành, táng rất nhiều quá khứ, sau khi Táng Thiên Công đại thành, cũng là ngày Diệp Hiên thành đạo.
Quang mang dần dần tiêu tán, từng vết nứt không gian đang hiện ra ra, rốt cuộc cũng hiển hóa ra bóng dáng Diệp Hiên cùng Liễu Bạch Y, một cảnh tượng không đành lòng nhìn thẳng cũng hiện ra.
Một cái huyết động!
Một cái huyết động khủng bố quán xuyên đầu vai Liễu Bạch Y, máu tươi đang chảy từ trên vai Liễu Bạch Y, mà Diệp Hiên đang chậm rãi rút tay ra từ huyết động trong!
Máu, máu tươi, máu tươi thê diễm mà mỹ lệ!
Máu tươi đang không ngừng tràn ra trong miệng Liễu Bạch Y, khí tức trên người hắn cực kỳ suy yếu, chỉ là hai con ngươi huyết hồng như ngọc đang chăm chú nhìn Diệp Hiên.
- Bạch Y huynh, ngươi còn không tỉnh lại sao?
Diệp Hiên rung động mở miệng, hi vọng Liễu Bạch Y có thể khôi phục một ít tỉnh táo.
Một kích Táng Thiên, vạn vật tuyệt diệt, nếu như một kích này Diệp Hiên đánh vào trên đầu Liễu Bạch Y, dù hắn là Hỗn Độn Linh Thể cũng sẽ bị đánh hôi phi yên diệt mà chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận