Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2139: Hỗn độn nguyền rủa

Chương 2139: Hỗn độn nguyền rủa
- Phải như thế nào tiền bối mới bằng lòng ra tay giúp đỡ?
Diệp Hiên khiến cho mình nhanh chóng tỉnh táo lại, tâm tư hắn nhanh chóng quay ngược trở lại nói.
- Không phải bản tổ không muốn cứu hắn, mà ngày ta cứu hắn, cũng là lúc ta kết oán cùng một vị nhân vật cấm kỵ khác, ngươi cũng đã biết kết oán cấm kỵ trong đó kinh khủng tới cỡ nào?
Giọng Thần Tổ Vạn Thú lạnh lùng nói.
- Cấm kỵ kết oán?
Diệp Hiên khẽ giật mình.
- Cái gọi là cấm kỵ, không được vũ trụ hỗn độn sở dung, mỗi người đều đang đợi siêu thoát, càng thi triển các loại thủ đoạn bố cục hỗn độn, nếu như ta ra tay cứu bằng hữu của ngươi, chẳng khác nào phá hư bố cục của các nhân vật cấm kỵ khác, thù này liền kết đại, cũng sẽ ảnh hưởng đến chính ta.
Thần Tổ Vạn Thú nói đến đây có chút dừng lại, nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Hiện tại ngươi hiểu rõ chứ, lý do gì hắn lại để ngươi tới tìm ta, hắn không đi cứu, ngược lại chỉ điểm ngươi đi tới nơi này.
Tĩnh, yên tĩnh, yên tĩnh như chết!
Cả người Diệp Hiên đều yên lặng không nói được gì, không biết rõ nội tâm hắn đang suy nghĩ cái gì, chỉ là nếu như cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, hai mắt Diệp Hiên buông xuống âm lệ mà đáng sợ.
Quân cờ!
Toàn bộ chỉ coi ta như một con cờ mà đang đùa bỡn!
Nhỏ yếu chính là cái tội, nhỏ yếu chính là quân cờ!
Trong một khắc, nội tâm Diệp Hiên điên cuồng gào thét, chỉ là mặt ngoài hắn lộ vẻ bình tĩnh dị thường, bình tĩnh đến có chút đáng sợ.
Tỉnh táo!
Chính mình nhất định phải tỉnh táo!
Diệp Hiên cưỡng ép đè xuống cảm xúc xao động của chính mình, hắn chậm rãi giương mắt nhìn lại Thần Tổ Vạn Thú, hắn bình tĩnh nói:
- Ta một mực tin tưởng một câu, thiên hạ rộn ràng đều là lợi đến, thiên hạ nhốn nháo đều là hướng về lợi, chỉ cần bỏ ra cái giá xứng đáng , bất cứ chuyện gì cũng có thể giải quyết.
- Nói rất hay.
Khí tức Thần Tổ Vạn Thú cứng lại, mà sau chậm rãi gật đầu, nói:
- Mặc dù ngươi là con cờ của hắn, nhưng bản tổ có thể nhìn ra ngươi cũng không cam lòng, nếu hắn đã dám đưa ngươi đến nơi này, vậy bản tổ cũng dám đón hết. Không phải ngươi muốn cứu bằng hữu của ngươi sao? Chỉ cần ngươi đáp ứng bản tổ một việc, ta sẽ tự mình ra tay cứu hắn.
Thần Tổ Vạn Thú trịnh trọng nói.
- Chuyện gì?
Diệp Hiên biết rõ chuyện mà Thần Tổ Vạn Thú muốn nói tuyệt đối đáng sợ dị thường, có lẽ sẽ khiến hắn vẫn lạc, nhưng tốt xấu gì Diệp Hiên cũng đã có chuẩn bị.
- Ta muốn ngươi đánh phá nguyền rủa tộc ta, chân chính khiến cự thú tinh không nhất tộc được giải thoát!
Thần Tổ Vạn Thú trịnh trọng nhìn về phía Diệp Hiên.
- Nguyền rủa?
Diệp Hiên kinh nghi bất định, có chút không hiểu ý Thần Tổ Vạn Thú.
- Ngươi nghe bản tổ chậm rãi kể lại...
Thần Tổ Vạn Thú từ từ kể về những chuyện liên quan tới lịch sử cự thú tinh không nhất tộc, cũng khiến Diệp Hiên cùng Nhân Đạo Chủ Nhân tĩnh tai lắng nghe.
Cự thú tinh không!
Một chủng tộc bị vũ trụ hỗn độn nguyền rủa, từ khi vũ trụ hỗn độn sinh ra, trên lưng chủng tộc này đeo nguyền rủa mà sống sót, linh trí trăm triệu vạn tộc nhân u mê, chỉ có rất ít vương thú mới có được linh trí.
Mà đây là cũng kết quả khi Thần Tổ Vạn Thú tranh thủ vận dụng lực lượng cấm kỵ, nếu không cả cự thú tinh không nhất tộc đều như dã thú chỉ biết giết chóc, biến thành sinh linh cấp thấp.
Vũ trụ hỗn độn hạ xuống nguyền rủa, cũng là bởi vì hắn trở thành nhân vật cấm kỵ, liên lụy cả cự thú tinh không nhất tộc, có thể nói hắn là tội nhân của cự thú tinh không nhất tộc.
Đây cũng là nổi đau vĩnh viễn trong nội tâm Thần Tổ Vạn Thú, nhưng hắn lại không có biện pháp nào để đánh phá lời nguyền rủa này.
Nghe Thần Tổ Vạn Thú kể lại, Diệp Hiên nhướng mày nói:
- Ngay cả ngươi cũng không thể đánh phá nguyền rủa, làm sao ta có thể giúp được ngươi?
- Ngươi không giống!
Đôi mắt màu đỏ tươi của Thần Tổ Vạn Thú đang kịch liệt lấp lóe, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên như nhìn báu vật tuyệt thế mà tham lam, điều này cũng khiến cho nội tâm Diệp Hiên hung hăng run lên, hắn biết tiếp đến sẽ có trò hay.
- Ngươi thân phụ áo nghĩa luân hồi, tuy không phải cấm kỵ, nhưng lại không bị vũ trụ hỗn độn nắm giữ, chỉ ở điểm này liền là mấu chốt đánh phá hỗn độn nguyền rủa.
Thần Tổ Vạn Thú hưng phấn ra tiếng.
- Nói đi, ngươi muốn ta làm cái gì?
Sắc mặt Diệp Hiên bình tĩnh, hắn đã chuẩn bị tốt, tiếp nhận kết quả xấu nhất.
- Bản tổ có một môn bí pháp cấm kỵ, bí pháp này có thể đem nguyền rủa của tộc ta chuyển lên trên người của ngươi, chỉ cần ngươi có thể tự thân đánh phá nguyền rủa này, tộc ta liền có thể được giải thoát.
Thần Tổ Vạn Thú trang nghiêm mở miệng, hắn nói đến đây có chút dừng lại, tiếp tục nói:
- Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, ngày đem nguyền rủa tộc ta chuyển lên trên người của ngươi, nếu ngươi không thể đánh phá nguyền rủa, không chỉ tộc ta không được giải thoát, mà bản thân ngươi cũng sẽ bị hỗn độn nguyền rủa, từ đó linh trí tiêu thất, cái này so với chết còn đáng sợ hơn. Hơn nữa, nếu như ngươi thất bại, bản tổ cũng sẽ không đi cứu bằng hữu ngươi, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ.
- Không được! Ngươi không thể đáp ứng hắn.
Bỗng nhiên, Nhân Đạo Chủ Nhân hét to, một đôi mắt đẹp đang lấp lóe hàn quang, mặc dù nàng không bằng nhân vật cấm kỵ Thần Tổ Vạn Thú.
Nhưng nàng là vạn cổ chí cường a, hỗn độn nguyền rủa là cái gì, nàng quả thực hiểu rất rõ, bên trong cực kỳ đáng sợ há lại đơn giản như Thần Tổ Vạn Thú nói như vậy?
- Tốt, ta đồng ý với ngươi.
Diệp Hiên từ từ phun ra một ngụm trọc khí, ánh mắt trở nên cực kỳ kiên định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận