Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1988: Thời cơ chín muồi

Chương 1988: Thời cơ chín muồi
Nếu đổi lại trước kia, Bắc Vực Thiên Đình làm việc như thế, sớm đã chọc cho Bắc Vực Tam Giáo giết tới cửa, chỉ là hiện tại tam giáo tự lo không xong, dù cho biết được Bắc Vực Thiên Đình làm loạn, bọn họ cũng không còn dư lực nhúng tay ngăn cản.
Số lượng lớn tài nguyên tu luyện đưa tới Tuyết Trúc phong nơi Diệp Hiên ở, linh khí nồng đậm như nước khuấy động tám phương thiên địa, trong năm vạn năm này, Diệp Hiên không bước ra Tuyết Trúc phong nửa bước, đan dược linh lương, thiên tài địa bảo, chỉ cần là thứ có lợi cho việc tăng trưởng tu vi, Diệp Hiên đều thôn phệ hết, hắn đang điên cuồng tu luyện Táng Thiên Công, tu vi Hợp Đạo cảnh cũng dần dần tăng trưởng.
Dùng lực lượng một giáo cướp đoạt tài nguyên toàn bộ Bắc Vực, phàm là tông môn không nghe lời đều bị giết chết, năm vạn năm trôi qua, hung danh Bắc Vực Thiên Đình lan rộng, cũng để cho số lượng lớn tông môn lựa chọn gia nhập Bắc Vực Thiên Đình.
Phàm là người vi phạm ý chí của Thiên Đình Bắc Vực, tất cả đều rơi vào kết quả tông hủy người chết.
Mà tín điều của Diệp Hiên rất đơn giản, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết, theo tám chữ châm ngôn này, Bắc Vực Thiên Đình dùng thủ đoạn tàn nhẫn độc ác, một lời không hợp sẽ đồ tông diệt nhà, cũng triệt để đặt vững hung danh của Bắc Vực Thiên Đình.
Đồng thời, tu vi của Diệp Hiên ngày càng tăng, mỗi ngày đều bị vây ở trong hải dương linh khí, có Kiếp tiên thuật cùng áo nghĩa Thôn Thiên Ma Công trong tay, tốc độ luyện hóa của hắn cực nhanh, dù cho Bắc Vực Thiên Đình cướp đoạt lượng lớn tài nguyên, cũng có chút không cách nào đuổi kịp tốc độ tu luyện của Diệp Hiên.
Bắc Vực vốn đã khổ lạnh, tài nguyên tu luyện rất khan hiếm, Diệp Hiên một mình tiêu hao quả thực rất khủng bố, thân thể hắn giống như một cái động không đáy, luyện hóa tài nguyên tu luyện quả thực không cách nào tưởng tượng.
Ví dụ đơn giản nhất, những thiên tài địa bảo mà Diệp Hiên hiện tại luyện hóa này đủ cho một trăm tu sĩ Hợp Đạo cảnh đi đột phá Bất Hủ, nhưng đối với Diệp Hiên mà nói, cũng chỉ là tăng nhanh tốc độ tu luyện của hắn thôi
Vũ trụ hỗn độn có một câu nói xưa rằng, tiềm lực của một người càng lớn, hắn cần tài nguyên càng nhiều, từ đó cũng có thể nhìn ra tiềm lực của Diệp Hiên khủng bố ra sao, cho dù vạn cổ chí cường năm xưa chỉ sợ cũng không có tiềm lực khủng bố như hắn.
Đảo mắt lại là ba vạn năm trôi qua.
Tinh vực Bắc Thần cuối cùng cũng bình tĩnh lại, đại chiến của tam giáo hoàn toàn chấm dứt, Bắc Vực Thiên Đình cũng không cướp đoạt nữa, chỉ là bầu không khí cực kỳ áp lực hiện ra khắp Bắc Vực.
Bởi vì sinh linh Bắc Vực đều biết, tinh vực Bắc Thần hỗn loạn mười vạn năm, sắp xảy ra trận chiến cuối cùng, đại chiến tam giáo cũng phải nghênh đón thời khắc cuối cùng, sắp thấy rõ người có thể cười đến cuối cùng.
......
Tuyết Trúc phong.
Hô!
Thở ra một ngụm trọc khí trực tiếp phá vỡ hư không thiên địa ra một lỗ hổng, thân hình Diệp Hiên ngồi xếp bằng khẽ run lên, hai mắt nhắm chặt cũng từ từ mở ra, thiên tài địa bảo xung quanh như núi nhỏ đều hóa thành tro bụi tiêu tán biến mất.
- Quá chậm!
Tám vạn năm đã trôi qua, Diệp Hiên mỗi ngày đều luyện hóa số lượng lớn tài nguyên tu luyện, thế nhưng hắn chỉ bước vào Hợp Đạo trung kỳ, khoảng cách hợp đạo hậu kỳ vẫn có khoảng cách không nhỏ. Càng đừng nói đến Hợp Đạo viên mãn.
Ngay cả Diệp Hiên cũng không ngờ, hắn ngày đêm khắc khổ tu luyện, dùng tám vạn năm thời gian, cả người đều ngâm mình trong thiên tài địa bảo, nhưng tiến cảnh vẫn rất chậm, quả thực làm cho hắn bất đắc dĩ.
Diệp Hiên rốt cuộc phát hiện, thân thể hắn giống như một cái động không đáy, giống như không thể lấp đầy, trừ phi cho hắn trăm vạn năm, có lẽ hắn sẽ tu luyện Hợp Đạo đến viên mãn.
Trăm vạn năm đối với Diệp Hiên cũng không dài, hắn cũng có kiên nhẫn, nhưng hiện tại không thể tiếp tục tu luyện, bởi vì tài nguyên tu luyện đã càng ngày càng ít, Bắc Vực Thiên Đình một vạn năm qua cướp đoạt tài nguyên cũng càng ngày càng thiếu, chống đỡ không được tu luyện của hắn.
Hơn nữa, một chuyện mấu chốt nhất, chiến tranh giữa tam đại giáo Bắc vực đã gần kết thúc, quyết chiến cuối cùng cũng sắp mở ra, Diệp Hiên lúc này không thể tiếp tục tu luyện, bởi vì đã đến lúc hắn và Thiên Đình ra tay.
- Giáo chủ vạn phúc.
Năm Bất Hủ lặng lẽ xuất hiện sau lưng Diệp Hiên, khom người bái Diệp Hiên một cái. Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần lúc này chạy tới, trên mặt mỗi người đều hiện ra vẻ nghiêm trọng.
Tám vạn năm trôi qua, tu vi của Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần một ngày ngàn dặm. Cố Bắc Thần đã bước vào Âm Cực cảnh, còn Hoàng bàn tử tuy tư chất không bằng Cố Bắc Thần, nhưng hắn đã tu luyện Táng Thiên Công của Diệp Hiên, hơn nữa còn được cung cấp một lượng lớn tài nguyên tu luyện, một thân tu vi cũng khó khăn bước vào Tạo Hóa cảnh.
Mà tu vi của năm đại Bất Hủ không có chút tiến bộ. Dù sao thì tám vạn năm cũng không đủ để Bất Hủ Cảnh tăng lên rõ rệt. Nhưng Thiên Đình trải qua gần mười vạn năm phát triển, đã chân chính trở thành đại giáo thứ tư của Bắc Vực, hoàn toàn có thể chống lại tam đại giáo Bắc Vực.
- Giáo chủ, đây là thiệp mời mà tam đại giáo Bắc Vực đưa tới, thỉnh giáo chủ xem qua.
Cửu Khúc tông chủ thi lễ với Diệp Hiên, lật tay lấy ra ba tấm thiệp mời tỏa ra ánh vàng rực rỡ đưa tới cho Diệp Hiên, Diệp Hiên tiện tay tiếp nhận, lần lượt lật xem.
Vạn bật tịch mịch, trời đất im lặng.
Thời gian uống hết một chén trà đi qua, Diệp Hiên tiện tay ném ba tấm thiệp mời xuống đất, khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười thản nhiên. Điều này làm cho đôi mắt của năm đại Bất Hủ khẽ động, không biết trong thiệp mời viết nội dung gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận