Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 533 - Nâng cốc ngôn hoan, người thông minh gặp nhau



Chương 533 - Nâng cốc ngôn hoan, người thông minh gặp nhau




- Tử Vi đạo hữu đã mời, bần đạo sao dám không tuân.
Diệp Hiên khẽ mỉm cười nói.
- Ha ha, đạo hữu quả nhiên thống khoái, mời.
Tử Vi Đế Quân cất tiếng cười to, triệu hồi một đạo kim vân bắn nhanh về phía chân trời, Diệp Hiên bước chậm đi theo sau lưng.
Con đường hai người đi tới cũng âm thầm tranh cao thấp, chuyện làm cho Tử Vi Đế Quân kinh ngạc là, Diệp Hiên rõ ràng là La Thiên Kim Tiên, nhưng tốc độ vẫn không hề dưới hắn, bất luận hắn tăng tốc như thế nào, đối phương cũng luôn có thể không nhanh không chậm đi theo ở sau lưng.
Điều này cũng làm cho Tử Vi Đế Quân càng thêm tán thành Diệp Hiên, hoàn toàn xem Diệp Hiên là đồng cấp.
Một tòa tiên sơn, linh khí lượn lờ.
Một đình nghỉ mát sừng sững ở trên ngọn núi mây mù lượn quanh, Diệp Hiên cùng Tử Vi Đế Quân ngồi đối lập nhau, một bầu Tiên Tửu nằm ở giữa hai người.
- Bản đế kính đạo hữu một ly.
Tử Vi Đế Quân nâng lên chén rượu cùng Diệp Hiên đụng nhau, hai người cùng uống cạn rượu trong chén, sau đó lại cất tiếng cười to, tự có một phen người thông minh gặp nhau.
- Đạo hữu, bản đế tung hoành thiên địa nhân tam giới mấy trăm ngàn năm, còn chưa từng thấy qua nhân vật nghịch thiên nào như đạo hữu, nhưng sưu tầm tất cả ký ức, cũng không tìm ra nhân vật như đạo hữu, cũng xin đạo hữu báo cho tôn tính đại danh.
Tử Vi Đế Quân mỉm cười nói.
- Chỉ là hạng người sơn dã vô danh mà thôi, nếu như Tử Vi đạo hữu nguyện ý, cứ gọi ta một tiếng Diệp đạo hữu.
Diệp Hiên cũng không có nói ra tính danh, chỉ cho Tử Vi Đế Quân một cái đáp án lập lờ.
Tử Vi Đế Quân cũng không phải người soi xét đến cùng, nếu Diệp Hiên có chút muốn giữ lại, hắn đương nhiên sẽ không tiếp tục hỏi.
- Diệp đạo hữu, không phải bản đế nói khoác với ngươi, chỉ bằng một thân chiến lực này của ngươi, ở giữa La Thiên Kim Tiên căn bản sẽ không có đối thủ, cho dù ở trong Đại La Kim Tiên, ngươi cũng có thể ngạo nghễ một phương, nếu như chờ đạo hữu bước vào Đại La cảnh, chỉ sợ trong trời đất này tất có một phương dành cho đạo hữu.
Tử Vi Đế Quân cảm thán.
- Tử Vi đạo hữu nói đùa rồi, Đại La Kim Tiên há lại dễ bước vào như vậy, hôm nay cùng đạo hữu không đánh nhau thì không quen biết, cũng là duyên phận giữa ngươi và ta, ta kính đạo hữu một ly.
Diệp Hiên mỉm cười, giơ ly rượu lên uống cạn.
Nếu đã là bằng hữu, vậy thì phải đối đãi chân thành với nhau, không được lật bàn, một ngày này, tâm tình của Tử Vi Đế Quân thật tốt, cùng Diệp Hiên nâng ly cạn chén ở trong tiên sơn mây mù, thật có một loại cảm giác hận vì đã gặp nhau muộn.
- Không biết vì sao Tử Vi đạo hữu lại xuất hiện ở Tiểu Thánh quốc, lần này là muốn đi đâu?
Nói chuyện phiếm nãy giờ, thuận miệng hỏi một vài câu xả giao, đang lúc hai người nâng ly cạn chén, Diệp Hiên lại mỉm cười hỏi thăm.
- Diệp đạo hữu có chỗ không biết, Ngọc Đế Thiên Đình gửi cho ta ngọc giản, muốn vào ba năm sau cùng Quảng Hàn tiên tử...
Theo Tử Vi Đế Quân chậm rãi kể lại, nụ cười lúc đầu trên mặt Diệp Hiên dần dần băng lạnh, một tia sát cơ hung ác nham hiểm lặng yên xẹt qua đáy mắt, chỉ là Tử Vi Đế Quân cũng không có phát hiện Diệp Hiên dị thường, vẫn còn đang tự nói.
Tử Vi Đế Quân mặc dù là một trong Tam Đại Đế Quân Thiên Đình, nhưng suốt năm không ở Thiên Đình, mà là dạo chơi ở trong tam giới, bình thường cùng một ít hảo hữu luận đạo đối tửu, tiêu diêu tự tại.
Nhưng Ngọc Đế muốn thành thân với Quảng Hàn tiên tử, lại còn rộng phát thiệp cưới, Tử Vi Đế Quân này nhất định phải cho mặt mũi, trên đường trở về Thiên Đình lại gặp phải Diệp Hiên, cũng mới có một màn xảy ra như vừa rồi.
- Quảng Hàn tiên tử, đây chính là thần nữ thượng cổ, bản đế thực sự không hiểu rõ, tại sao nàng lại gả cho Ngọc Đế?
Nhắc tới Quảng Hàn tiên tử, trong mắt Tử Vi Đế Quân có một tia si mê, trong miệng vang lên một tiếng tiếc hận, hiển nhiên hắn đã từng gặp qua Quảng Hàn tiên tử, không nói quá si mê nàng giống như Ngọc Đế, nhưng trong lòng có mấy phần mến mộ.
- Hừ, lão gia hỏa Ngọc Đế kia, ta thấy hắn muốn tìm cái chết.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên âm lãnh lên tiếng, cũng để cho Tử Vi Đế Quân bỗng nhiên tỉnh dậy, khi hắn nhìn thấy vẻ mặt âm lãnh của Diệp Hiên, cả người cũng hơi ngẩn ra, sau đó lại đắng chát cười nói:
- Nói vậy Diệp đạo hữu cũng đã gặp qua Quảng Hàn tiên tử, thế nhưng Quảng Hàn tiên tử này quá bỏng tay, Ngọc Đế quả thực đã điên rồi, chỉ sợ chuyện này không có đơn giản như vậy.
Theo những lời Tử Vi Đế Quân, Diệp Hiên mỉm cười, chỉ là nụ cười của hắn lại tràn đầy sát cơ không thể nói hết.
Quảng Hàn tiên tử chính là nữ nhân mà Diệp Hiên hắn đã định, càng bị hắn xem như đồ chơi của riêng mình, đừng nói có yêu hay không yêu, ở trong lòng Diệp Hiên, sớm đã xem Quảng Hàn tiên tử là của mình, há có thể để người khác nhúng chàm?
Hiện tại tên cẩu vật Ngọc Đế kia dám ra tay với Quảng Hàn tiên tử, Diệp Hiên làm sao có thể nhẫn nhịn cho được?
Nếu thật sự để cho Ngọc Đế lấy Quảng Hàn tiên tử, đến lúc đó không phải nói Diệp Hiên nhất định mang nón xanh, lại làm cho Diệp Hiên có một loại cảm giác như nuốt phải một con ruồi.
Diệp Hiên chưa từng quên, trận chiến giữa hắn cùng với Ngọc Đỉnh chân nhân ba trăm năm trước, Quảng Hàn tiên tử vì hắn mà đi cầu tình Ngọc Đế, tuy hắn cũng không có tiếp nhận, nhưng hắn vẫn chưa bao giờ quên ánh mắt trào phúng khinh miệt của Ngọc Đế.
- Tốt tốt, chuyện giữa Quảng Hàn tiên tử và Ngọc Đế không có quan hệ gì với chúng ta, chúng ta cũng không cần nói tới chuyện này nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận