Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2749: Hoàng bàn tử nhắc nhở (2)

Chương 2749: Hoàng bàn tử nhắc nhở (2)
- Tất cả họ đều đi nghỉ ngơi, tại sao ngươi không đi?
Diệp Hiên mỉm cười, đã lâu không ở chung với Hoàng bàn tử, hơi trêu chọc nhìn về phía Hoàng bàn tử.
- Tiên sinh, có một câu ta không biết nên nói hay không.
Hoàng bàn tử cau mày, lại lặng lẽ nhìn quanh một lần, giống như đang điều tra xem có ai nghe lén cuộc nói chuyện của hai người hay không.
- Ngươi muốn nói gì?
Diệp Hiên ngẩn ra.
- Quảng Hàn tiên tử.
Hoàng bàn tử trầm giọng nói.
- Nàng ấy bị sao vậy?
Diệp Hiên hơi chần chờ, nhưng đôi mắt lại xẹt qua một tia dị sắc, đã mơ hồ đoán được tâm ý của Hoàng bàn tử mạp.
- Tiên sinh tốt của ta, ngài quên rằng năm đó là ngài tự tay giết nàng à, lần này mặc dù phục sinh nàng, nhưng ngài khó có thể bảo đảm trong lòng của nàng ấy nghĩ cái gì?
Hoàng bàn tử nhíu mày nói.
Theo lời Hoàng bàn tử vừa dứt, Diệp Hiên yên lặng không nói nên lời, hắn biết Hoàng bàn tử nói rất đúng, năm đó hắn tự tay giết Quảng Hàn tiên tử, chuyện này thủy chung là một khúc mắc không giải thích được.
- Tiên sinh, ta không sợ nàng làm chuyện gì bất lợi đối với ngài, dù sao tu vi của nàng bày ở chỗ đó, ta chỉ sợ tiên sinh trầm mê trong sắc đẹp của nàng, sẽ hủy đạo cơ của ngài.
Hoàng bàn tử lo lắng nói.
Không trách Hoàng bàn tử nhắc nhở Diệp Hiên, dù sao năm đó Quảng Hàn tiên tử ở Hồng Hoang thế giới mê đảo chúng sinh, Hoàng bàn tử rất sợ Diệp Hiên rơi vào vòng xoáy tình cảm không thể tự kiềm chế.
Bởi vì một đường đi theo Diệp Hiên, Hoàng bàn tử đã phát hiện nhược điểm lớn nhất của Diệp Hiên.
Tình yêu.
Phải, đó là tình yêu.
Tuy rằng Diệp Hiên nhìn như trảm tình tuyệt ái, nhưng thật ra chính là bởi vì Diệp Hiên biết đây là nhược điểm lớn nhất của mình, cho nên mới biểu hiện ra tàn nhẫn vô tình.
Giết thanh mai trúc mã Hạ Thanh Trúc, tự tay bóp chết Quảng Hàn tiên tử, đây nhìn như là hành động cực kỳ độc ác của Diệp Hiên, nhưng thật ra cũng đại biểu cho Diệp Hiên sợ hãi rơi vào tình cảm, cho nên mới đưa ra hạ sách.
Cho nên đến hôm nay, Diệp Hiên đều kháng cự cái gọi là tình yêu, Cực Tình chi chủ cũng tốt, thậm chí Nhân Đạo chi chủ đều có ý, ngay cả Tịch Dao vừa mới đi tới Táng Thiên Cung cũng thế.
Trong lòng những người nữ nhân này đều có ý ái mộ hắn, nhưng Diệp Hiên vẫn lạnh lùng coi thường, căn bản không muốn lây nhiễm nửa điểm.
Diệp Hiên đang sợ hãi, sợ hãi nhi nữ tình trường, cho nên hắn mới biểu hiện ra sự khinh thường tình yêu, nhưng thật ra đây cũng là nhược điểm lớn nhất của hắn.
- Người biết ta, duy chỉ có Hoàng bàn tử ngươi.
Diệp Hiên cười tự giễu, sau đó vỗ vỗ bả vai Hoàng bàn tử.
- Tiên sinh, cũng không phải ta có ý kiến đối với Quảng Hàn tiên tử, nếu năm đó ngài không tự tay giết nàng, thuộc hạ tự nhiên sẽ không nói thêm cái gì, nhưng chuyện này ngài vẫn phải đề phòng một chút mới tốt.
Hoàng bàn tử trầm giọng nhắc nhở.
Nói đến âm độc tàn nhẫn, Hoàng bàn tử không dưới Diệp Hiên, đối với cái gọi là tình yêu, hắn càng nhìn thấu hơn.
Dù sao năm đó trước khi đi theo Diệp Hiên, Hoàng bàn tử cũng bởi vì tình yêu mà bị tổn thương, càng tự tay giết nữ tử hắn yêu nhất, sau đó bị bắt vào Trấn Ngục Ti, nhưng cuối cùng lại được Diệp Hiên cứu, lúc này mới một đường đi theo Diệp Hiên đến hỗn độn đại thế giới.
Một chữ tình, đả thương người nhất, đây là một thanh lợi kiếm vô hình, có thể đâm xuyên qua lòng người, làm cho người ta đau không muốn sống, không có bao nhiêu quan hệ với tu vi thật sự.
Hoàng bàn tử đang lo lắng cho Diệp Hiên, nên nhắc nhở Diệp Hiên.
Có lẽ người khác khuyên Diệp Hiên sẽ chọc cho Diệp Hiên giận dữ, cho rằng đang châm ngòi quan hệ vợ chồng giữa Diệp Hiên và Quảng Hàn tiên tử, nhưng đổi thành Hoàng bàn tử thì khác.
Nói một câu thẳng thắn nhất, trong lòng Diệp Hiên, Hoàng bàn tử quan trọng hơn so với Quảng Hàn tiên tử nhiều, nếu hai người muốn chết một người, Diệp Hiên nhất định sẽ lựa Quảng Hàn tiên tử.
- Yên tâm, trong lòng ta biết rõ chuyện này.
Diệp Hiên chậm rãi gật đầu nói.
- Như thế thì thuộc hạ yên tâm, tối nay ba vị chủ mẫu đều đang chờ ngài, ngài phải nghỉ ngơi thật tốt.
Hoàng bàn tử cười hèn mọn, cho Diệp Hiên ánh mắt mà mọi người đàn ông đều hiểu, sau đó cáo từ rời khỏi.
Diệp Hiên ngạc nhiên, sau đó bất đắc dĩ cười cười, đối với gã mập mạp chết tiệt này, hắn thật sự có chút không nói nên lời, ngoại trừ Liễu Bạch Y là bạn thân của hắn, cũng chỉ có Hoàng bàn tử có thể cùng hắn nói vài câu tri kỷ.
Nơi cao rét lạnh không chịu nổi, đạt tới cảnh giới Diệp Hiên hiện tại, cho dù cố nhân ngày xưa đối với hắn cũng có chút kính sợ, trong lời nói đều có thêm cảm giác câu nệ rất lớn, nhưng chỉ có Hoàng bàn tử giống như năm đó, chưa bao giờ có bất kỳ câu nệ nào.
- Đi đâu đây?
Trải qua Hoàng bàn tử nhắc nhở, Diệp Hiên thì thào, giờ phút này có ba đại mỹ nữ đang chờ hắn, đây cũng là một chuyện cực kỳ khó làm.
- Ai.
Diệp Hiên thở dài một tiếng, vẫn lựa chọn Quảng Hàn tiên tử, không vì phúc khí tề nhân kia, chỉ vì cởi bỏ khúc mắc năm đó.
...
Quảng Hàn cung.
Đây là đạo tràng mà đệ tử Diệp Hiên chế tạo cho Quảng Hàn tiên tử, cũng dựa theo Quảng Hàn cung của Hồng Hoang thế giới mà kiến tạo, thậm chí còn có một gốc quế thụ thông thiên cắm rễ bên cạnh Quảng Hàn cung, hoàn toàn khôi phục lại bộ dáng Quảng Hàn cung lúc trước.
Khi Diệp Hiên vừa mới tiến vào Quảng Hàn cung, đã nhìn thấy Quảng Hàn tiên tử ngồi ngay ngắn trên giường hàn ngọc, khi nàng phát hiện Diệp Hiên đến, vẻ mặt tuyệt mỹ lạnh lùng cũng hơi hồng nhuận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận