Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 444 - Sắc phong bầy yêu (2)



Chương 444 - Sắc phong bầy yêu (2)




Thiên Đình, ba mươi ba trọng thiên, Vị Ương Cung.
Diệp Hiên trôi qua nhiều ngày thanh nhàn, Triệu Công Minh không ngừng đến gặp, càng nói với hắn Nam Hải Quan Âm từng tới Thiên Đình vấn tội, nhưng lại bị hai đạo pháp chỉ làm chạy đi mất.
Một đạo pháp chỉ là không biết người nào phát xuống, mà đạo pháp chỉ thứ hai là do Thông Thiên Giáo Chủ đưa ra, Triệu Công Minh ám chỉ Diệp Hiên, Thông Thiên Giáo Chủ rất xem trọng hắn, nếu như hắn có thể gia nhập vào Triệt Giáo, bằng vào thiên tư của hắn, được Thông Thiên Giáo Chủ thu làm đệ tử thân truyền cũng không phải không thể.
Nhưng Diệp Hiên hàm hồ qua loa tắc trách cho qua chuyện, đương nhiên không muốn trở thành môn hạ của Thông Thiên Giáo Chủ, điều này làm cho Triệu Công Minh đau khổ không thôi, nhưng cũng không có khuyên nhủ quá nhiều.
Một ngày này, Diệp Hiên ngồi trên hư không, hơn mười vị Yêu Vương đứng nghiêng ở hai bên trái phải, Huyền Thiên Tiên Quan ở phía dưới tái nhợt cả mặt, tay thuận lật tiên sách bẩm báo cái gì đó với Diệp Hiên.
- Huyền Thiên Tiên Quan, ngươi thật to gan, chỉ cho thuộc hạ ta chút hư danh, không có thực quyền, chẳng lẽ ngươi cảm thấy bản Đế Quân dễ bắt nạt?
Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, âm thanh tràn đầy băng hàn, mà đám người Thiên Bằng Vương càng hung thần ác sát nhìn về phía Huyền Thiên Tiên Quan... Những đôi mắt hung lệ suýt chút nữa đã dọa hỏng lá gan của Huyền Thiên Tiên Quan.
- Đế Quân bớt giận, tiểu tiên có nỗi khổ khó nói.
Huyền Thiên Tiên Quan kêu rên, sút chút nữa đã khóc lóc khẩn cầu Diệp Hiên.
- Đế Quân, không phải tiểu tiên muốn đối nghịch với lão nhân gia ngài, chỉ là bệ hạ đã giao phó, mặc dù Yêu Vương hạ giới có công, nhưng mới vào Thiên Đình, nếu cho thực quyền, chỉ sợ các tiên nhân khác không phục, cho nên tạm thời ban thưởng phong hào, chờ chút thời gian....
Không đợi Huyền Thiên Tiên Quan nói xong, Diệp Hiên đã lạnh giọng ngắt lời.
- Ngọc Đế chưởng quản tam giới, có công phải thưởng, có lỗi phải phạt, nếu như ngay cả thưởng phạt đều không rõ ràng, vậy thì cần Ngọc Đế để làm gì?
Nghe thấy lời Diệp Hiên nói, Huyền Thiên Tiên Quan đổ mồ hôi lạnh lâm ly, càng không dám trả lời.
Diệp Hiên là Đông Cực Đế Quân, có thể nói không kiêng nể gì cả, nhưng mình lại chỉ là một Tiên Quan nho nhỏ, nếu như nói sai một câu, lời nói truyền tới trong tai Ngọc Đế, chỉ sợ kết quả của mình sẽ thê thảm tột cùng.
Nhìn Huyền Thiên Tiên Quan ở phía dưới run rẩy, Diệp Hiên cũng biết người này chỉ nghe lệnh làm việc, làm khó dễ hắn cũng không có ích lợi gì, cần phải giải quyết vấn đề từ căn bản.
- Đưa tiên sách đây.
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
Huyền Thiên Tiên Quan không dám thờ ơ, tay nâng tiên sách đưa cho Diệp Hiên, Diệp Hiên không ngừng lật từng trang, ý cười nhạt câu ra trên khóe miệng.
- Trong Cửu Diệu Tinh Quân này không phải có hai người bỏ mình khi chiến một trận cùng Hoa Quả Sơn à, vừa hay Sư Tượng Vương và Xà Ma Vương có thể tu bổ.
- Ừ, Nhị Thập Bát Tinh Tú thì mất sáu người, mấy người Thanh Giao Vương cũng có thể thay thế.
Diệp Hiên cầm lấy Ngọc Bút không ngừng tô xoá và sửa đổi trên tiên sách, điều này làm cho sắc mặt Huyền Thiên Tiên Quan trở nên tái nhợt, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng theo hai gò má rơi trên mặt đất.
- Thiên Bồng Nguyên Soái này vẫn luôn để trống, chưởng quản Cửu Diệu Tinh Quân cùng mười vạn Thiên Hà Thủy Quân, đây còn là vị trí quan trọng trong Thiên Đình ta, tuyệt đối không thể có bất kỳ sơ suất nào.
Mà Thiên Bằng Vương là La Thiên Huyền Tiên, để cho hắn làm là thích hợp nhất.
Diệp Hiên mỉm cười, lần nữa ghi sửa, mà Huyền Thiên Tiên Quan biết nếu mình không ngăn cản, chỉ sợ Ngọc Đế sẽ làm thịt mình.
- Đế Quân, tuyệt đối không thể, vị trí Thiên Bồng Nguyên Soái này cần Ngọc Đế tự thân nhâm điểm....
- Ừm?
Thiên Bằng Vương đang âm thầm mừng rỡ, lúc này nghe Huyền Thiên Tiên Quan ngăn cản, sắc mặt hắn trong nháy mắt trở nên âm trầm, đôi mắt nhìn về phía Huyền Thiên Tiên Quan xuất hiện một tia sát cơ âm u.
- Nếu như ngươi muốn tìm cái chết, vậy bản vương sẽ thành toàn cho ngươi..
Thiên Bằng Vương âm lãnh lên tiếng.
Không trách Thiên Bằng Vương sinh ra sát cơ, phải biết rằng hắn phản bội Bạch Hồng, chính là vì một danh đại tiên của Thiên Đình, Thiên Bồng Nguyên Soái này quyền cao chức trọng, có thể nói là cực kỳ hợp tâm ý của hắn, lúc này Huyền Thiên Tiên Quan lại nói xen vào, quả thật tìm chết.
Cảm nhận được sát cơ từ Thiên Bằng Vương, Huyền Thiên Tiên Quan vô cùng đau khổ, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng lộ vẻ ủy khuất, trong mắt đã có hơi nước xuất hiện.
Diệp Hiên đương nhiên sẽ không làm khó dễ một Tiên Quan nho nhỏ, bởi vì hắn biết đối phương cũng chỉ làm việc theo ý chỉ của Ngọc Đế, nếu như hắn làm khó dễ Huyền Thiên Tiên Quan, chuyện này truyền đi cũng sẽ chỉ để cho quần tiên cười nhạo hắn.
- Huyền Thiên Tiên Quan, ngươi trình tiên sách này cho Ngọc Đế, nói đây là muốn của bản đế trong việc sắc phong cho chư vị Yêu Vương, nếu như Ngọc Đế có bất kỳ bất mãn nào, có thể để hắn tự mình đến tìm ta..
Diệp Hiên thuận tay trả tiên sách lại cho Huyền Thiên Tiên Quan, cũng làm cho Huyền Thiên Tiên Quan trở nên vui vẻ, không ngừng dập đầu với Diệp Hiên, vội vã nói lời cảm kích.
Hắn thật sợ Ngọc Đế trách tội hắn làm việc bất lợi, hiện tại Đông Cực Đế Quân đẩy tất cả trách nhiệm vào trên người mình, để cho hắn có cái để giao phó với Ngọc Đế.
- Tiểu tiên xin cáo lui..
Huyền Thiên Tiên Quan không dám ở lâu, tay nâng tiên sách lập tức rời khỏi Vị Ương Cung.
- Đế Quân, ngài nói Ngọc Đế sẽ đồng ý với sắc phong của ngài hay không?
Thiên Bằng Vương nghi vấn hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận