Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1899: Truyền pháp (2)

Chương 1899: Truyền pháp (2)
- Thực ra ta truyền cho ngươi pháp môn chí cường là lựa chọn tốt nhất, dù sao đây là công pháp được vạn cổ chí cường mở ra, đã gần hoàn thiện, vì tránh cho ngươi cùng bọn họ có quá nhiều liên lụy, ta vẫn là quyết định đem Táng Thiên Công truyền cho ngươi, hơn nữa ta tin tưởng bộ pháp môn này trong tương lai sẽ vượt qua pháp môn chí cường.
Diệp Hiên trịnh trọng mở miệng, nhất tay chỉ điểm tới Hoàng bàn tử, đem Táng Thiên Công bản thân sáng tạo rót vào thánh hồn của Hoàng bàn tử.
Đây là lần đầu tiên Diệp Hiên đem Táng Thiên Công truyền cho người ngoài, cũng bởi vì Hoàng bàn tử theo hắn nhiều năm, nếu là người khác Diệp Hiên tuyệt đối không có khả năng mạo muội truyền Táng Thiên Công.
Ông!
Diệp Hiên vung tay lên, lượng lớn thánh đan linh túy chồng chất như núi, bộc phát ra linh quang óng ánh, khiến cho linh khí của Tuyết Trúc Phong trở nên đậm đặc như nước.
- Ta vốn định đem Kiếp Tiên Thuật truyền cho ngươi, nếu như có pháp môn này trong tay, ngươi có thể thôn phệ tu vi của người khác, chỉ là trước đó ta ước hẹn cùng Thôn Thiên Ma Chủ, Kiếp Tiên Thuật sẽ không truyền cho người khác, hơn nữa mặc dù Kiếp Tiên Thuật có thể giúp ngươi thôn phệ tu vi của người khác, nhưng cũng rất dễ khiến tâm ma của ngươi sinh sôi, những tài nguyên tu luyện này đủ để giúp ngươi đạp vào Thánh Vương cảnh, đây cũng là lựa chọn tốt nhất với ngươi.
Diệp Hiên nói khẽ.
- Tiên sinh nói đùa, Kiếp Tiên Thuật ta không học được, mặc dù loại pháp môn này tiến cảnh cực nhanh, nhưng bằng tâm tính của ta này chỉ sợ sớm tối cũng sẽ tẩu hỏa nhập ma mà chết, còn không bằng thành thật làm chó săn đi theo bên cạnh ngài.
Hoàng bàn tử cười đùa nói.
- Cả đời này của ta không có mấy bằng hữu, ngươi và Bắc Thần cùng ta tuy là chủ tớ, nhưng thực ra cũng là huynh đệ, trừ Bạch Y huynh ra người mà ta tin tưởng nhất cũng chỉ có các ngươi.
Vạn cổ tịch mịch, tự giễu cười một tiếng, khí chất Diệp Hiên có chút quái gở tiêu điều, như hắn nói tới, đoạn đường này hắn quá cô độc, thân nhân vùi sâu vào đất vàng, người yêu đều đã mất đi, vài bằng hữu cũng hồn quy thiên địa.
Tại đại thế giới Hỗn Độn, cũng chỉ có ba người Hoàng bàn tử Cố Bắc Thần và Liễu Bạch Y mới có thể khiến cho hắn tin tưởng, cho dù là La Hầu cùng Nguyên Linh, Diệp Hiên cũng không có tín nhiệm.
- Tiên sinh, ta nhất định sẽ hảo hảo tu luyện, sẽ không phụ kỳ vọng của ngài.
Hoàng bàn tử nghiêm trang nói.
- Tốt, ngươi đi đi, hảo hảo lĩnh hội Táng Thiên Công, ta cũng muốn tiếp tục cảm ngộ Ngộ Đạo cảnh, hi vọng trước khi liên minh thịnh hội mở ra có thể đạp vào cảnh giới này.
Diệp Hiên trầm giọng nói.
- Vâng, tiên sinh.
Hoàng bàn tử khom người cáo lui, không quấy rầy Diệp Hiên tu luyện, cũng là trong ngày này, Tuyết Trúc Phong bị đại trận phong cấm, hoàn toàn lâm vào yên lặng.
. . .
Thời gian như nước, tuế nguyệt vội vàng.
Bảy năm sau!
Keng —— keng —— keng!
Một trăm lẻ tám tiếng chuông quanh quẩn ở trăm triệu dặm hàn sơn, có pháp giá lướt qua trên tám hướng mái vòm, có rất nhiều khí tức nhân vật khủng bố chạy đến Thái Âm thiên tông.
Hôm nay là thời khắc Bắc Vực liên minh tổ chức thịnh hội, các đại tông môn đạo thống tề tụ, đối với Bắc Thần tinh vực là một việc trọng đại.
Đương nhiên, liên minh thịnh hội cũng chỉ là một cái mánh lới, điều quan tâm chân chính là liên quan tới việc phân phối lợi ích của các đại tông môn đạo thống.
Mà Bắc Vực liên minh là từ sáu đại tông môn tổ hợp thành một thế lực, mặc dù thế lực này có thể kiểm soát các đại giáo Bắc Vực, nhưng nội bộ cũng tràn ngập một vài phân tranh lợi ích, mà những phân tranh ích lợi này sẽ khiến cho sáu đại tông môn sụp đổ.
Cho nên mới có liên minh thịnh hội xuất hiện, sáu đại tông môn cũng sẽ có mặt tại liên minh thịnh hội mà phân phối lợi ích tông môn.
Liên minh thịnh hội lần này tại tổ chức Thái Âm thiên tông, trên đỉnh Âm thần sơn, đến lúc đó sáu đại tông chủ đều sẽ trình diện, càng có cái gọi là luận đạo luận bàn.
Đương nhiên, cái gọi là luận đạo luận bàn là hiển lộ rõ ràng thực lực của các đại tông môn, để là có thể chiếm cứ ưu thế trong việc phân phối lợi ích.
Nói một câu ngay thẳng, sáu đại tông môn đạo thống đều là đem cơ bắp hù ra, để trong việc phân phối lợi ích có thể chiếm cứ một ít ưu thế.
- Diệp phó tông chủ, Diệp phó tông chủ!
Bên ngoài cửa Tuyết Trúc Phong sơn, một tên đệ tử Thái Âm thiên tông đang không ngừng gọi vọng vào, hắn phụng mệnh tông chủ tới mời Diệp Hiên đi tới liên minh thịnh hội, chỉ là hắn đã gọi nửa nén hương, nhưng lại không có bất kỳ lời đáp lại nào.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, phong sơn đại trận đang từ từ tiêu tán, Hoàng bàn tử cau mày đi ra.
- Bái kiến Hoàng chấp sự, đệ tử phụng mệnh tông chủ tới mời phó tông chủ đi tới liên minh thịnh hội.
Người này vội vàng khom người thi lễ hướng Hoàng bàn tử.
- Biết rõ, khi thịnh hội mở ra, phó tông chủ tất nhiên sẽ trình diện.
Hoàng bàn tử không kiên nhẫn nói.
Người này cũng không có dũng khí để nói thêm cái gì, trực tiếp ngự không rời đi hồi bẩm tin tức này.
- Hừ, tìm chết!
Hoàng bàn tử đã biết rõ kế hoạch của Thái Âm tông chủ, khóe miệng của hắn phác hoạ một nụ cười lạnh âm độc, quay người liền hóa thành một đạo độn quang bay lên đỉnh núi.
Trên đỉnh Hàn sơn.
Diệp Hiên giống như tuyên cổ ngoan thạch, cả người đều bị băng tuyết bao trùm, hắn ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, cả người như biến thành một khỏa hoá thạch, trên người không lộ ra một tia sinh khí.
- Tiên sinh, liên minh thịnh hội sắp mở ra, chúng ta nên khởi hành.
Hoàng bàn tử lặng yên xuất hiện sau lưng Diệp Hiên, khom người cúi đầu trước Diệp Hiên, chỉ là đáy mắt cũng có một vẻ lo lắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận