Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1898: Truyền pháp

Chương 1898: Truyền pháp
- Vốn còn chưa muốn động tới ngươi nhanh như vậy, nếu ngươi đã muốn tìm cái chết vậy ta cũng chỉ có thể thành toàn cho ngươi.
Diệp Hiên nhàn nhạt nói nhỏ, mà sau đó lại mang theo Hoàng bàn tử trở về trong Tuyết Trúc Phong.
Mặc dù tu vi Diệp Hiên là Vấn Đạo cảnh, nhưng một thân bản sự hắn tuyệt đối phải cao hơn Thái Âm tông chủ, pháp môn chí cường hắn đọc lướt qua quá nhiều, chính là cách không nghe âm với hắn mà nói càng là vô cùng đơn giản.
Thái Âm tông chủ thế nào cũng không nghĩ tới, hết thảy kế hoạch hắn nói tới đều bị Diệp Hiên nghe hết.
Đáng thương Thái Âm tông chủ còn có mộng đẹp muốn đạp vào Bất Hủ cảnh, nhưng vạn lần hắn cũng không ngờ sát cơ Diệp Hiên sẽ mang đến cho hắn một trận tai hoạ lớn ngập trời.
Vốn là Diệp Hiên cũng không muốn giết hắn, chỉ là muốn để hắn làm một con rối, Diệp Hiên chính là muốn trốn phía sau màn.
Thế nhưng là hiện tại Diệp Hiên đã thay đổi chủ ý, bởi vì Diệp Hiên là một người cực kỳ ác độc tàn khốc, mặc kệ người nào muốn khiến hắn chết, Diệp Hiên nhất định sẽ đồ sát đối phương, đây cũng là chuẩn tắc mà hắn nhất quán hành sự.
Đại tuyết hàn thiên, vạn vật yên lặng, toà Tuyết Trúc Phong ngân trang được bao phủ bởi tuyết trắng, mỗi ngày Diệp Hiên đều ở trong vân hải lĩnh hội bản thân, mấy ngày này nội tâm hắn ẩn ẩn có một loại xúc động, tựa như đạt được một tia cơ hội đạp vào Ngộ Đạo cảnh.
Tam cảnh Vấn Đạo là cảnh giới thần kỳ nhất, bởi vì mỗi người đều là một cá thể, bản thân cảm ngộ cũng không giống nhau, cảm ngộ của người khác cũng không có trợ giúp được gì đối với Diệp Hiên, hắn cần ngộ ra thứ của riêng mình, đây mới là mấu chốt để đạp vào Ngộ Đạo cảnh.
Cái gọi là khế cơ, có thể là một cây cỏ một hạt cát, cũng có thể là vũ trụ mênh mông, thậm chí có thể cảm ngộ ở thời khắc sinh tử, khế cơ này căn bản không có cách miêu tả tỉ mỉ, có thể nói là cơ duyên.
Có tu sĩ lĩnh hội ngàn vạn năm, chung sinh cũng chỉ có thể ngưng lại ở Vấn Đạo cảnh, cũng có người một ngày đốn ngộ thẳng vào Ngộ Đạo cảnh, càng có yêu nghiệt nghịch thiên đạp vào Hợp Đạo cảnh.
Diệp Hiên tự nhận có tâm vô địch, có khí phách cùng nghị lực lớn, dù thể chất của hắn chỉ là phàm thể, nhưng trên con đường tu luyện tuyệt đối không kém những người được gọi là chiến thể.
Đáng tiếc, Diệp Hiên bất đắc dĩ phát hiện, hắn cũng không phải là yêu nghiệt nghịch thiên, trong vòng một ngày đạt đến Vấn Đạo tam cảnh đỉnh phong, mà lúc này chỉ sờ đến một điểm đầu mối của Ngộ Đạo cảnh.
Thời gian như nước, thoáng qua tức thì, đảo mắt thời gian qua đi ba năm, Diệp Hiên bừng tỉnh từ trong suy nghĩ, mà Hoàng bàn tử đã đứng sau lưng hắn từ lâu.
- Tiên sinh, liên minh thịnh hội còn có thời gian bảy năm sẽ mở ra tại Thái Âm thiên tông, ngài không cần chuẩn bị một phen sao?
Hoàng bàn tử nhắc nhở.
- Đạp vào Vấn Đạo, lĩnh hội bản thân, đây chính là chuẩn bị của ta .
Diệp Hiên nhàn nhạt mở miệng, chuẩn bị chẳng qua là cường đại bản thân, nếu hắn có thể đạp vào Ngộ Đạo cảnh, chiến lực của hắn sẽ tiến thêm một bước.
Căn cứ vào lời của Thái Âm tông chủ, Thương Thiên tông chủ là Bất Hủ cảnh, là chủ nhân của liên minh Bắc Vực, chỉ là đối phương cũng chỉ là sơ nhập Bất Hủ, cùng so sánh với Bổ Thiên giáo chủ đã Bất Hủ cảnh lâu năm, có thể nói là một trời một vực.
Chiếu theo suy tính của Diệp Hiên, hắn có thể tại Vấn Đạo cảnh mà lực áp Thái Âm tông chủ nhân vật Hợp Đạo, chờ hắn đạp vào Ngộ Đạo cảnh liền có thể cùng Thương Thiên tông chủ nhất chiến.
Có điều đây vỏn vẹn cũng chỉ là suy đoán của Diệp Hiên, có thể đối đầu với Thương Thiên tông chủ hay không, Diệp Hiên cũng không dám xác định, vì mặc dù Bất Hủ cảnh cùng Hợp Đạo cảnh chỉ kém một cảnh giới nhỏ, nhưng khoảng cách tuyệt đối không phải đơn giản như vậy.
Bất Hủ giáo chủ, từ cách xưng hô này cũng có thể nhìn ra, Bất Hủ cảnh cường đại đáng sợ, chênh lệch tuyệt đối phải đáng sợ tới cực điểm.
Chỉ là Diệp Hiên rất muốn thử xem, chờ hắn đạp vào Ngộ Đạo cảnh đối chiến với Bất Hủ sơ kỳ, nếu hắn có thể bất bại, sẽ cho chiến lực tự thân của hắn một cái định nghĩa.
- Tiên sinh, ngài đang suy nghĩ gì?
Thấy Diệp Hiên lâm vào trầm tư, Hoàng bàn tử thử dò xét nói:
- Hoàng bàn tử, ngươi có nguyện tu luyện công pháp của ta?
Diệp Hiên giương mắt nhìn Hoàng bàn tử, sắc mặt có chút trịnh trọng, điều này cũng khiến cho Hoàng bàn tử khẽ giật mình, mà sau vội vàng gật đầu nói:
- Tiên sinh ban tặng, tất nhiên không phải là pháp môn bình thường, ta đương nhiên nguyện ý học.
Kỳ thực, Diệp Hiên có chút hổ thẹn đối với Hoàng bàn tử, Hoàng bàn tử đi theo mình thời gian vô tận, một mực làm việc bên cạnh mình, bây giờ đối phương chỉ là Đại Thánh cảnh, khiến cho Diệp Hiên có lòng hỗ trợ Hoàng bàn tử một chút sức lực.
- Pháp danh là Táng Thiên Công, là pháp môn ta sáng tạo, thuật pháp này dung hội bí pháp chí cường, tu luyện vô cùng khó khăn, nhưng nếu ngươi có thể tu luyện thành công, ở đồng cảnh giới tuyệt đối không có địch thủ, dù vượt cấp mà chiến cũng không phải không có khả năng.
Diệp Hiên trịnh trọng mở miệng, hắn cũng không phải nói khoác, mặc dù Táng Thiên Công vừa mới sáng tạo còn không hoàn thiện, nhưng đã sơ tụ quy mô, uy năng ẩn chứa trong đó tuyệt đối không kém hơn so với pháp môn chí cường.
- Đa tạ tiên sinh trọng thưởng.
Sắc mặt Hoàng bàn tử vui mừng, bản thân hắn ngưng lại ở Đại Thánh cảnh, nhiều năm như vậy cũng không có mảy may tiến thêm, mặc dù hắn biết tư chất mình không tốt, nhưng Hoàng bàn tử cũng muốn chính mình cường đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận