Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1261 - Hậu Thổ Cung



Chương 1261 - Hậu Thổ Cung




Có Vu tộc Đại Vu gào thét tinh không, có đại năng giả Yêu tộc có thể rống nát tinh hà, còn có Đại La Kim Tiên cùng quỷ tiên Địa phủ đi cùng nhau, làm cho thiên ngoại mênh mông vô tận trở nên rực rỡ rất nhiều.
Ầm ầm.
Bát đại Thiên Môn mở ra ở trong tinh không mênh mông, tám đầu tinh không cổ lộ không đang trải ra lao đến, không biết bao nhiêu sinh linh dọc theo tinh không cổ lộ chạy đi, trên mặt mỗi người đều hiện ra vẻ thành kính kính sợ.
Tám tinh không cổ lộ này thông thẳng đến Hậu Thổ cung, đây cũng là tám con đường mà Thánh nhân Hậu Thổ cố ý mở ra, chính là vì chỉ cho thế lực khắp nơi có thể chuẩn xác không sai đến Hậu Thổ cung, tham gia Bổ Thiên thịnh hội do nàng triệu tập.
Thiên địa vô cực, xuyên toa tinh không.
Diệp Hiên một thân hắc y, tóc đen buông xuống sau đầu, hắn tản bộ ở trong thái hạo tinh không, theo mỗi một bước của hắn bước ra, tinh thần xung quanh đều tiêu tan không chừng, mơ hồ có xuất hiện dấu hiệu ngưng trệ.
Thiên nhai trong gang tấc, xuyên toa không gian, đây là thủ đoạn Thánh nhân mới có, mà Diệp Hiên đang bày ra loại thủ đoạn này vô cùng nhuần nhuyễn, nhưng hắn cũng không có giống như người thường dọc theo tinh không cổ lộ đi tới Hậu Thổ Cung.
Cái gọi là tinh không cổ lộ ở trong mắt Diệp Hiên chỉ là một chuyện cười, càng là thủ đoạn cố làm ra vẻ huyền ảo của Hậu Thổ.
Đã được gọi là Thánh nhân, tất phải bày ra uy nghi của Thánh nhân, để cho sinh linh dưới Thánh nhân kính sợ bọn hắn, Hậu Thổ vừa mới thành Thánh, tám con đường trong tinh không này chính là thủ đoạn Thánh nhân do nàng bày ra để cho sinh linh đi trên mỗi một con đường sinh ra kính sợ chân thành dành cho nàng.
Đối với loại thủ đoạn cố lộng huyền hư này của Hậu Thổ, Diệp Hiên tự nhiên sẽ không nhìn, hắn chỉ cần cảm thụ khí tức của Hậu Thổ một chút, trực tiếp vượt qua không gian ngăn cách, không ngừng đi về phía Hậu Thổ cung.
Cửu thiên tinh hải đang cuồn cuộn, cương phong mênh mông đang gào thét, thời gian chỉ vẻn vẹn nửa nén nhang trôi qua, một ngôi sao mênh mông rực rỡ chiếu vào trong mắt Diệp Hiên.
Ngôi sao này màu vàng đất, từng cỗ thiên đạo thánh uy tràn ngập ra, một tòa điện vũ mênh mông vô biên sừng sững trên ngôi sao, tám con đường nối ngôi sao mênh mông, còn có vô số bóng người đi về phía trước trong tinh không cổ lộ, phương hướng đi tới chính là Hậu Thổ cung.
Hậu Thổ cung.
Kim bích huy hoàng, thánh quang tràn ngập, từng đạo thánh văn đan xen trong tinh không, đại môn màu đồng cổ cổ xưa dày nặng, tràn ngập khí tức tang thương bác đại tinh thâm.
Tại thời điểm này.
Phía trước Hậu Thổ Cung đứng đầy bóng dáng rậm rạp chằng chịt, mấy người phía trước càng có khí tức khủng bố, chính là nhân vật thủ lĩnh của đạo thống khắp nơi.
Thượng cổ Yêu Đình.
Hai đại yêu đế Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn giờ phút này bình tĩnh đứng ở trước cửa Hậu Thổ cung, phía sau còn có hơn một ngàn đại yêu đứng ở phía sau hai người.
Xiển giáo nhất mạch lấy Nam Cực Tiên Ông cầm đầu, mà Nam Cực Tiên Ông mấy vạn năm không gặp, cũng đã thành tựu Chuẩn Thánh quả vị, giờ phút này đang dẫn dắt tiên nhân Xiển giáo kiên nhẫn chờ Hậu Thổ cung mở ra.
Địa Phủ nhất mạch, Phong Đô đại đế dẫn thập điện diêm la đứng ở đây, hiển nhiên năm đó hắn có Sinh Tử Bạc trong tay, để cho hắn may mắn lưu lại một cái mạng từ trong tay Diệp Hiên, mà trên danh nghĩa hắn lại là thống lĩnh địa phủ, tự nhiên cũng phải đến Bổ Thiên thịnh hội lần này.
Mà khiến người ta chú ý nhất chính là Vu tộc nhất mạch.
Hậu thổ chính là Thánh nhân của Vu tộc, lần này triệu tập Bổ Thiên thịnh hội, tuyệt đối là một đại sự đối với Vu tộc, mấy đại Tổ Vu đứng ở phía trước, phía sau còn có rất nhiều Cổ Vu Đại Vu đi theo, trên mặt mỗi người đều có vẻ đắc ý.
- Hừ, Yêu tộc nho nhỏ cũng tới gặp Thánh nhân tộc ta?
Huyền Minh Tổ Vu cười lạnh ra tiếng, càng liếc mắt nhìn Đông Hoàng Thái Nhất, trong lời nói tràn đầy ý châm chọc.
- Huyền Minh, ngươi muốn đánh một trận với ta?
Tính tình Đế Tuấn nóng nảy, sắc mặt âm lãnh nhìn về phía Huyền Minh Tổ Vu, yêu quang đáng sợ đang dâng lên, trong lòng có lửa giận thật lớn.
- Nhị đệ, không được vô lý với Huyền Minh Tổ Vu.
Không đợi Đế Tuấn có hành động, Đông Hoàng Thái Nhất nhướng mày quát lớn Đế Quân.
- Đại ca?
Đế Tuấn biến sắc, gương mặt lộ vẻ đắng chát, trong miệng phát ra một tiếng thở dài, cuối cùng không nói chuyện, hiển nhiên hắn cũng tình thế biết yêu tộc lúc này như thế nào.
- Đông Hoàng Thái Nhất không hổ là đại đế yêu tộc, chỉ dựa vào phần ẩn nhẫn này, Đế Tuấn ngươi liền theo không kịp.
Huyền Minh Tổ Vu cười lạnh ra tiếng, sau đó không nhìn hai đại Yêu Đế thêm một cái.
- Đáng ghét.
Bị Huyền Minh Tổ Vu khinh thường, đôi mắt Đế Tuấn lóe ra hung quang, hận không thể xé rách Huyền Minh tổ vu, nhưng khi hắn nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Đông Hoàng Thái Nhất, cuối cùng cật lực ẩn nhẫn.
- Nhị đệ, hiện giờ Vu tộc thế lớn, Thượng cổ Yêu Đình nhất mạch của ta đã không còn là đối thủ của người ta, huống chi Hậu Thổ thành Thánh, ngươi và ta cũng chỉ có thể ẩn nhẫn, chớ cho Vu tộc cơ hội làm khó bọn ta.
Đông Hoàng Thái Nhất âm thầm truyền âm với Đế Tuấn, hy vọng đệ đệ có thể hiểu được nỗi khổ tâm của hắn.
- Đại ca, Nữ Oa bạc tình bạc nghĩa, uổng công nàng là người Yêu tộc ta, nếu không Yêu tộc ta làm sao sẽ bị Vu tộc chèn ép?
Đế Tuấn tức giận bất bình.
- Ngươi sớm nên biết Nữ Oa bạc tình bạc nghĩa, nhưng ngươi và ta chính là nhị đế của Yêu tộc, nhất định phải suy nghĩ cho Yêu tộc, tuyệt đối không thể chặt đứt truyền thừa của Yêu tộc.
Đông Hoàng Thái nhất thở dài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận