Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 393 - Hủy diệt Cửu Hoa tiên tông (2)



Chương 393 - Hủy diệt Cửu Hoa tiên tông (2)




Diệp Hiên cũng biết, kỳ thực biện pháp tăng cao tu vi nhanh nhất chính là thánh dược trong thiên địa, nếu như Bàn Đào trong Thiên Đình, hoặc kim đan trong Đâu Suất cung của Thái Thượng Lão Quân, hoặc chính là Nhân Sâm Quả của Địa Tiên chi tổ Trấn Nguyên Tử.
Chỉ nghĩ đến mấy thứ này thôi đã khiến Diệp Hiên thèm chảy nước miếng, nhưng đó cũng không phải là thứ mà hắn bây giờ có thể lấy được, hắn cũng chỉ có thể từ từ mưu tính.
- Chân Quân, nên xử lý những người này như thế nào?
Giữa lúc Diệp Hiên đang rơi vào trầm tư, Lê Giang Lưu lại âm trầm lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía đám người Cửu Hoa tiên tông lại có sát cơ thâm độc không thể nào ức chế.
Ông!
Diệp Hiên thuận tay đánh ra một đạo tiên quang dung nhập trong cơ thể Lê Giang Lưu, lạnh lùng nói:
- Chém tận giết tuyệt, một kẻ cũng không được giữ lại.
- Tuân lệnh Chân Quân.
Lê Giang Lưu nhe răng cười trả lời, có tiên lực Diệp Hiên ban cho, Cửu Hoa tông này nho nhỏ sẽ trở thành một tu la đồ tràng.
- Chân Quân tha mạng.
Trên Tuyệt Thiên Phong, dù là trưởng lão hay là đệ tử, khi bọn họ nghe được lời nói lạnh lùng vô tình của Diệp Hiên, mỗi người đều sợ run khẩn cầu, nhưng thứ đợi bọn họ chính là Lê Giang Lưu vô tình tàn sát.
Một ngày này, Cửu Hoa tiên tông bị cho một mồi lửa, không biết bao nhiêu trưởng lão đệ tử chết thảm ở trong tay Lê Giang Lưu, cuộc tàn sát vô tình được tiến hành bảy ngày bảy đêm, bọn họ muốn chạy trốn khỏi Cửu Hoa tiên tông, nhưng Diệp Hiên lại phong cấm triệu dặm Hạo Huyền sơn, người của Cửu Hoa tiên tông có thể chạy trốn tới chỗ nào đây?
Trên Tuyệt Thiên Phong.
Diệp Hiên vác hai tay sau đầu nhìn lên bầu trời, Lê Giang Lưu khom người ở một bên hắn, trong mắt đều là trung thành và sùng kính.
- Chân Quân, toàn bộ Cửu Hoa tiên tông đã chết hết, thuộc hạ đã vơ vét ra toàn bộ tài nguyên tu luyện trong bảo khố, cũng xin Chân Quân kiểm kê.
Tay Lê Giang Lưu nâng Túi Càn Khôn, khom người cúi đầu trước Diệp Hiên.
Diệp Hiên cũng không có nhận qua Túi Càn Khôn, hắn tự nhiên cũng không để ý đến chút tài nguyên ấy của Cửu Hoa tiên tông, mà là nhìn lại Lê Giang Lưu, bình tĩnh nói:
- Lê Giang Lưu ngày xưa đã chết, từ nay về sau ngươi gọi là Lê Cửu U đi.
Lê Giang Lưu, không đúng, hẳn gọi Lê Cửu U, hắn ngẩn mặt ra, sau đó lại liếc mắt nhìn Diệp Hiên thật sâu, trịnh trọng thi lễ với Diệp Hiên, nói:
- Đa tạ Chân Quân ban tên cho, từ nay về sau trên thế gian sẽ không còn Lê Giang Lưu nữa, chỉ có Lê Cửu U.
Nhìn Lê Cửu U cung kính, Diệp Hiên thoả mãn gật đầu, đôi mắt của hắn có chút phiêu hốt, còn có chút hoài niệm, bởi vì giờ khắc này Lê Cửu U thật sự rất giống Hoàng bàn tử.
Năm đó tại nhân gian giới, Hoàng bàn tử có thể nói là trung thành và tận tâm đối với hắn, lại thay hắn giải quyết rất nhiều việc vặt, chỉ là không biết mấy chục năm đi qua này, Hoàng bàn tử ở nhân gian giới như thế nào, Minh Phủ hắn đã từng gầy dựng, dưới sự dẫn dắt của Hoàng bàn tử bây giờ lại trong như thế nào?
Thu hồi tâm tư, Diệp Hiên tự nhiên cười một tiếng, mình đã đi tới Địa Tiên Giới, hiện tại thứ duy nhất hắn cần làm là tăng tiến tu vi, còn người và chuyện năm xưa hãy để biến mất bay theo gió.
- Chân Quân, chúng ta đi đâu đây?
Lê Cửu U hỏi.
Diệp Hiên chậm rãi lắc đầu, đáp phi sở vấn (*), nói:
(*) Hỏi một đằng trả lời một nẻo.
- Tu vi ngươi bây giờ quá yếu, ta cho ngươi trăm năm ở Hạo Huyền sơn này để thành tiên, chỉ có sau khi ngươi thành tiên mới có thể chân chính làm việc cho ta. Trong túi càn khôn này có tất cả tài nguyên tu luyện của Cửu Hoa tiên tông, đủ để cho ngươi bước vào Độ Kiếp kỳ đưa tới Cửu Thiên Tiên Kiếp, chỉ sau khi thành tiên, ngươi mới có thể đi theo bên cạnh ta.
Diệp Hiên liên tục nói, cũng để cho đôi mắt Lê Cửu U trở nên ảm đạm, hắn biết điều Diệp Hiên nói chính là sự thực, muốn đi theo bên cạnh Diệp Hiên, tu vi tối thiểu cũng phải là tiên nhân, nếu không thì làm sao có thể làm việc cho Diệp Hiên?
- Trong trăm năm, thuộc hạ nhất định thành tiên, chỉ là sau khi thành tiên thì đến đâu để tìm ngài?
Lê Cửu U nghi vấn hỏi.
Diệp Hiên nhoẻn miệng cười, nhìn về phía ba mươi ba trọng Thiên Đình, quỷ dị nói:
- Nếu ngươi có thể qua được Tiên Kiếp, có thể tới Thiên Đình tìm ta.
Không đợi Lê Cửu U có phản ứng, Diệp Hiên triệu hồi một áng mây đen, bước ra một bước trực tiếp biến mất ở trong mắt Lê Cửu U.
- Thuộc hạ cung tiễn Chân Quân.
Lê Cửu U khom người cúi đầu, trong mắt đầy vẻ kiên định, từ hôm nay phân biệt với Diệp Hiên, đợi qua trăm năm sau hắn trở thành thiên tiên, sẽ đi Thiên Đình tìm kiếm Diệp Hiên.
...
Chỗ giao giới giữa Địa Tiên Giới cùng Thiên Đình, có một vạn dặm Cương Phong Lôi Hỏa, bước qua Cương Phong Lôi Hỏa này, chính là ba mươi ba trọng Thiên Đình.
Cả người Diệp Hiên mặc đạo bào màu đen, mây đen trào dâng ở dưới chân, đang cưỡi mây ngao du ở trong Cương Phong Lôi Hỏa, nơi đang đến chính là ba mươi ba trọng Thiên Đình.
Không sai, Diệp Hiên muốn trở về Thiên Đình.
Diệp Hiên chiến cùng Dương Tiễn một trận, đánh đến lưỡng bại câu thương, khiến cho Diệp Hiên chữa thương mười năm, trong mười năm này, Diệp Hiên ẩn núp không ra, chính là sợ Ngọc Đế sẽ bỏ đá xuống giếng đối với hắn.
Hiện tại thương thế của hắn khỏi hẳn, tu vi cũng bước vào Thái Ất Huyền Tiên hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa đã có thể bước vào cảnh giới Thái Ất Kim Tiên, mà cơ duyên phá vỡ mà vào Thái Ất Kim Tiên lại là ở Thiên Đình này.
Diệp Hiên là một người tâm cơ khó lường, hắn muốn mượn một trận đánh với Dương Tiễn tạo lên danh tiếng để đòi hỏi Ngọc Đế một ít vật trân quý, tuy cách làm này có chút nguy hiểm, nhưng đó lại là chuyện Diệp Hiên phải làm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận