Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2706: 'Thượng Thương '

Chương 2706: 'Thượng Thương '
Tầng thứ sinh mệnh khác nhau.
Đây là tầng thứ sinh mệnh khác nhau.
Nó giống như trong thế giới động vật, cừu nhìn thấy hổ thì sẽ sợ hãi, là một đạo lý.
- Các ngươi rốt cuộc cũng tới.
Phía dưới cổ tùng.
Hắn cầm cờ trắng thì thầm, quanh thân có sương mù bao phủ, làm cho người ta không thể thấy rõ bộ dáng của hắn.
Hắn vẫn chưa ngẩng đầu, ánh mắt bình thản thủy chung nhìn về phía bàn cờ đen trắng, giống như ván cờ này làm cho hắn đau khổ suy tư, chậm chạp không thể hạ xuống con cờ cuối cùng.
- Ngươi là ai, nơi này là gì, ngươi là loại tồn tại gì?
Uyên lạnh lùng chất vấn, tâm thần cực kỳ căng thẳng, không ngừng khắc chế nỗi sợ hãi trong lòng.
- Ta là ai?
Ánh mắt 'hắn' rốt cục thu hồi từ trên bàn cờ, sau đó giương mắt nhìn hai người Diệp Hiên, lúc ống tay áo xoăn nhẹ, phiến thế ngoại đào nguyên này ầm ầm biến ảo, hóa thành vạn cổ tinh không, hồ nước kia thế nhưng phản chiếu ra vũ trụ hỗn độn của hai người Diệp Hiên.
- Trước hoang cổ có người gọi ta là Vũ Trụ, cũng có người gọi ta là 'Đạo', tuy nhiên ta thích tự xưng mình là 'Thượng Thương'.
'Hắn' thản nhiên nói.
- Trước hoang cổ?
- 'Thượng Thương'?
Diệp Hiên và Uyên sợ hãi, da đầu tê dại, chỉ riêng những lời này của đối phương đã lộ ra tin tức khiến người ta kinh hãi.
Thì ra, thời đại Hoang Cổ cũng không phải thời đại ban đầu, trước thời đại Hoang Cổ, còn có thời đại bọn họ không hiểu rõ.
- Rất kinh ngạc sao?
'Thượng Thương' cười nhạt một tiếng, nói:
- Vũ trụ của các ngươi tên là Mãng Hoang Vũ Trụ, trước thời đại Hoang Cổ, thời đại đó gọi là thế giới Mãng Hoang, mà ta chính là chủ nhân của thế giới Mãng Hoang, vũ trụ Mãng Hoang mà các ngươi đang sống cũng do ta sáng tạo.
'Thượng Thương' bình tĩnh nói, từ từ vạch trần một góc của thời đại không biết kia cho hai người.
- Ở thế giới Mãng Hoang, rất nhiều nửa bước vĩnh hằng, cho dù Vĩnh Hằng chi cảnh cũng không ít, thế nhưng bọn họ quá cường đại, cường đại đến muốn rời khỏi tay của ta, cho nên ta hủy diệt thế giới Mãng Hoang, lúc này mới có thời đại Hoang Cổ phía sau.
'Thượng Thương' giống như đang rơi vào hồi ức, đang kể lại quá khứ xa xôi không biết kia, hắn nói đến chỗ này, ánh mắt thản nhiên dừng ở trên người Diệp Hiên, chỉ có tia sáng thần bí chợt lóe lên rồi biến mất.
- Đáng tiếc, sinh linh các ngươi luôn muốn thoát khỏi sự khống chế của ta, cho dù là thời đại Hoang Cổ mới mở ra cũng như thế.
- Cuối cùng ta phát hiện, theo tu vi sinh linh các ngươi cường đại, dã tâm của các ngươi cũng dần dần cường đại.
- Từ đó ta áp chế lực lượng của vạn cổ vũ trụ, làm cho tu vi sinh linh hậu thế cao nhất chỉ có thể đột phá đến Vạn Cổ chí cường, như vậy cũng tiết kiệm được rất nhiều phiền toái.
- Tuy nhiên hai người các ngươi không tồi, từ sau thế giới Man Hoang, hai người các ngươi còn có thể tu thành Vĩnh Hằng, đích xác làm cho ta rất tán thưởng.
'Thượng Thương' thản nhiên nói, giống như đang nói một chuyện rất bình thường, nhưng nghe vào trong tai Diệp Hiên, lại làm cho hai người có một loại cảm giác không rét mà run.
Người trước mắt này dĩ nhiên là chủ nhân của man hoang vũ trụ. Điều này trong dự liệu của hai người, cũng nằm ngoài dự liệu của hai người.
- Giết!
Chợt, Uyên hung dữ hét lớn, ánh sáng hắc ám vĩnh hằng kia ầm ầm bộc phát, Diệp Hiên cũng theo đó mà động, hai người ầm ầm đánh về phía Thượng Thương, bộc phát ra một kích mạnh nhất trong đời.
- Thế nhân ngu muội, tranh mệnh với ta, đáng buồn cũng đáng thương.
Ông.
Không thấy 'Thượng Thương' có hành động gì, hắn chỉ nhẹ nhàng chỉ ra một ngón tay. Diệp Hiên và Uyên nhất thời dừng lại bất động. Khí thế Vĩnh Hằng vừa bộc phát ra quanh người cũng ầm ầm tan rã.
- Vừa rồi ta đã nói, Mãng Hoang vũ trụ là ta sáng tạo, các ngươi cũng là sinh linh sinh ra trong vũ trụ của ta, làm sao đối kháng với ta.
'Thượng Thương' khẽ vuốt ve ống tay áo, cởi bỏ trói buộc cho hai người, lần nữa để cho hai người khôi phục hành động.
- Cái này... Cảnh giới này là gì?
Uyên sợ hãi run rẩy, thân là vĩnh hằng, lại bị đối phương cố định ở tại chỗ, loại đả kích này quả thực làm cho hắn bi phẫn muốn chết.
Tâm tình Diệp Hiên cũng trầm trọng không thôi, đối phương cường đại đã vượt qua nhận thức của hắn, hai đại vĩnh hằng liên thủ bộc phát một kích mạnh nhất, cũng bị đối phương dễ dàng tan rã, thậm chí không có bất kỳ lực lượng nào hoàn thủ.
- Chư thiên vạn giới, trật tự vi tôn, chỉ có thông hiểu trật tự, mới có thể chế định quy tắc.
'Thượng Thương' thản nhiên nói.
- Trật tự?
Diệp Hiên lẩm bẩm, trong đầu sau đó ầm ầm nổ tung một tiếng, hắn tựa như hiểu rõ cái gì đó, ánh mắt nặng nề nhìn về phía 'Thượng Thương'.
Trên Vĩnh Hằng là Trật Tự.
Thì ra, Vĩnh Hằng chi cảnh cũng không phải điểm cuối, Trật Tự còn ở trên đó, đây mới là cảnh giới chí cao vô thượng chân chính, mà 'Thượng Thương' chính là ở cảnh giới này.
Hắn có thể chế định quy tắc, hắn có thể thông hiểu Trật Tự, bất kỳ kẻ nào hay vật, gì ở trước mặt Trật Tự chỉ là một đống bụi bặm.
- Trật tự, dĩ nhiên là Trật Tự?
Uyên bi phẫn hét lớn, hắn cũng hiểu rõ như Diệp Hiên, nhưng cũng bởi vì hiểu rõ, hắn mới cảm thấy tuyệt vọng.
'Thượng Thương' mở ra Mãng Hoang vũ trụ, hắn là trật tự duy nhất, cho dù hai người hôm nay không chết, cũng không cách nào đạt thành cảnh giới này.
Bởi vì 'Thượng Thương' chính là hiện thân của Trật Tự, hắn và Diệp Hiên cũng ở trong phạm vi trật tự, làm sao có thể hóa thân thành cảnh giới Trật Tự?
Trong lúc Uyên chán nản tuyệt vọng, Diệp Hiên ngược lại bình tĩnh đến kỳ lạ, hắn gắt gao nhìn chằm chằm 'Thượng Thương' đang bị sương mù che khuất, bước ra nói:
- Tiểu nhân vật giấu đầu lộ đuôi, ngươi có dám lộ ra chân dung, để ta xem một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận