Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 918 - Hoàng Mạc Chi



Chương 918 - Hoàng Mạc Chi




Hắn không ngừng ở trong địa phủ phát triển thế lực của mình, càng dùng mọi thủ đoạn tăng lên tu vi.
Cho đến hôm nay hắn rốt cục leo lên được lôi đài, chỉ cần hắn có thể giết chết vị Đại La Quỷ Tiên cùng thủ hạ của hắn phía trước, hắn có thể trở thành đệ tử quan môn của Phong Đô đại đế.
Nhưng, đối mặt với một vị Đại La Quỷ Tiên, cho dù hắn tính toán tường tận, nhưng đối phương dùng tu vi tuyệt đối nghiền ép hắn, hắn không thể là đối thủ của vị Đại La Quỷ Tiên này.
- Đi chết đi!
Tuy Hoàng Hữu Tài chỉ là La Thiên Kim Tiên, nhưng Đại La quỷ tiên vẫn xem Hoàng Hữu Tài là đại địch, trong lòng cũng không có bất kỳ ý khinh thường nào, chỉ vì thủ đoạn của Hoàng Hữu Tài quá quỷ dị, các loại độc chiêu xuất hiện vô tận, hắn từng nếm qua thiệt thòi trong tay đối phương, nếu không phải tu vi của hắn chính là Đại La, chỉ sợ đã phải chết trong tay đối phương.
Vong hồn kêu rên, âm quang đầy trời, ước chừng hơn mười vị quỷ tiên đồng loạt xông lên, các loại quỷ đạo đại thuật danhd tới Hoàng Hữu Tài, mà vị Đại La quỷ tiên này càng ngưng tụ thuật pháp cường đại nhất, cả người hóa thành một thanh hàn quỷ đao, cuồng bạo chém tới Hoàng Hữu Tài.
Thập tử vô sinh, không có đường sống.
Hoàng Hữu Tài cầm Cửu Âm Độc Tiên Kiếm trong tay, đôi mắt lóe ra tia máu, càng ẩn chứa vẻ cực kỳ điên dại.
- Muốn giết lão tử, vậy thì chúng ta cùng chết.
Hoàng Hữu Tài ngửa mặt lên trời rống giận, âm thanh điên cuồng làm cho Vong Xuyên Hà đều bốc lên, thân thể quỷ tiên của hắn đang phát sáng, Cửu Âm Độc Tiên Kiếm trong tay càng bạo động.
- Điên... Tên điên... Ngươi kẻ điên này!
Một màn như thế làm cho Đại La Quỷ Tiên hoảng sợ gầm nhẹ, thân hình đang giết về phía Hoàng Hữu Tài lại càng nhanh chóng lùi lại, bởi vì Hoàng Hữu Tài thế mà chọn việc đem Cửu Âm Độc Tiên Kiếm và thân thể của mình cùng nhau tự bạo, hắn muốn đồng quy vu tận.
- Ha ha!
Hoàng Hữu Tài dữ tợn cười to, thân thể của hắn đang cuồng bạo trướng lớn, tựa như một quả bóng da sắp nổ tung, Cửu Âm Độc Tiên Kiếm càng kịch liệt rung động, một cỗ lực lượng khủng bố không cách nào tưởng tượng tràn ngập ra.
- Đủ rồi!
Bỗng nhiên, một tiếng quát uy nghiêm vĩ ngạn truyền đến, chỉ thấy một đạo âm quang mênh mông trút xuống trên người Hoàng Hữu Tài, trực tiếp áp chế thân thể đang tự bạo của hắn.
Ầm ầm!
Phong Đô đại đế, quỷ vụ che thân, xung quanh có Chuẩn Thánh chi quang lượn lờ, hắn yên lặng nhìn thoáng qua Hoàng Hữu Tài đang không ngừng thở hổn hển trên lôi đài, sau đó khẽ gật đầu.
- Cái tên Hoàng Hữu Tài này quá mức khó nghe, bổn đế ban cho ngươi một cái tên mới, từ nay về sau, ngươi gọi là Hoàng Mạc Chi.
Hoàng Hữu Tài, không, nên gọi là Hoàng Mạc Chi, hắn quỳ rạp trên lôi đài, rầm rầm dập đầu về phía Phong Đô đại đế, khuôn mặt kích động nói:.
- Đa tạ đại đế ban tên.
- Mạc Chi, ngươi gọi sai, nên gọi sư tôn mới đúng.
Diêm La vương cười ha ha, thiện ý nhắc nhở.
- Đồ nhi Hoàng Mạc chi bái kiến sư tôn.
Hoàng Mạc Chi kích động lên tiếng, liên tục dập đầu ba cái cho Phong Đô đại đế.
- Đại đế, người này còn chưa thắng, ngài làm sao có thể... ?
Đại La quỷ tiên tỉnh lại từ trong ngốc trệ, không cam lòng lên tiếng hỏi, cũng không đợi hắn nói xong, chỉ thấy Phong Đô đại đế ở trên cao liếc mắt, một đạo âm quang buông xuống, trực tiếp làm cho vị Đại La Quỷ Tiên này hóa thành khói đen.
- Luận thủ đoạn tàn nhẫn, không đủ, luận quyết đoán thì tham sống sợ chết, mặc dù là Đại La quỷ tiên, nhưng làm sao có thể làm đệ tử của bổn đế?
Phong Đô đại đế lạnh lùng lên tiếng, cho phương thiên địa này tĩnh mịch không tiếng động, không ai dám phát ra bất kỳ âm thanh nào.
- Hoàng Mạc Chi, ban cho ngươi một viên Tam Âm Quỷ Thần Đan, chữa khỏi thương thế bản thân, bảy ngày sau đến Phong Đô điện gặp ta.
Phong Đô đại đế trầm thấp lên tiếng, lặng yên biến mất trong trời cao.
- Mạc Chi cung tiễn sư tôn.
Hoàng Mạc Chi thành kính dập đầu, cho đến khi Phong Đô đại đế đi xa, lúc này mới chậm rãi đứng dậy.
- Mạc Chi đạo hữu, từ nay về sau ngươi chính là đệ tử nhập quan của Đại Đế, sau này nếu có chuyện gì cần chúng ta hỗ trợ, chỉ cần thông báo cho chúng ta một tiếng là được.
Thập Điện Diêm La mỉm cười đi đến, nhao nhao chào hỏi Hoàng Mạc Chi, hiển nhiên đều có vẻ lấy lòng.
Hoàng Mạc Chi cũng mỉm cười đáp lại, lời nói trong miệng đầy vẻ khiêm tốn, chỉ là không ai có thể nhìn thấy, trong mắt Hoàng Mạc Chi lặng yên xẹt qua một tia lửa nóng, hai tay đều hơi nắm chặt, móng tay ghim vào lòng bàn tay cũng không tự biết, điều này cũng chứng minh nội tâm hắn kích động đến mức nào.
- Tiên sinh, Hoàng bàn tử ta không phụ kỳ vọng của ngài, ta rốt cục trở thành đệ tử nhập quan của Phong Đô đại đế.
Trong lòng Hoàng Mạc Chi điên cuồng rống to, chỉ là ngoài mặt thủy chung mỉm cười đáp lại Thập Điện Diêm La, càng có vẻ khiêm tốn lễ độ, làm cho người ta không cách nào phát giác hắn có bất kỳ dị thường nào.

Đây là một không gian tối tăm vô biên.
Hắc ám, tử vong, huyết tinh, khô bại, ở trong phiến không gian này giống như tụ tập tất cả cảm xúc tiêu cực, càng thỉnh thoảng có thể nghe được ma vật rống giận vang vọng thiên địa.
Cái gọi là ma giới, chính là một phương tiểu thế giới, càng là thế giới của Ma tổ La Hầu, nơi này là đạo tràng của hắn, càng là nơi khởi nguyên của hắn, phàm là sinh linh tam giới nghe nói về Ma Tổ La Hầu, trong lòng đều sẽ dâng lên cảm giác đại khủng bố.
Trung tâm ma giới.
Bạch cốt mênh mông vô tận trải thành mặt đất, bốn phương tám hướng còn có dòng sông màu máu đang chảy xuôi, không biết bao nhiêu thi cốt ma vật nằm ngang trong mặt đất khô héo.



Bạn cần đăng nhập để bình luận