Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 938 - Diệp Hiên chi tâm



Chương 938 - Diệp Hiên chi tâm




Trốn!
Không có chút do dự, cũng không dám dừng lại, Đại Nghệ mặc dù chỉ còn lại có một cái đầu lâu, điên cuồng bỏ chạy xuống hạ giới, trong nháy mắt liền biến mất khỏi thái hạo tinh không.
Đùng!
Tinh không lay động, gợn sóng ào ào, Diệp Hiên chật vật từ đi ra phá diệt tiễn mang, hắn mỗi một bước cực kỳ khó nhọc, Tru Thiên kích đang toả ra màng sương thần bí bao phủ quanh người hắn, khó khăn lắm mới có thể cản lực lượng của phá diệt tiễn mang.
Trọn vẹn một canh giờ trôi qua, Diệp Hiên cuối cùng cũng bước ra khỏi phá diệt tiễn mang, Tru Thiên kích rung động vù vù, thân kích chấn động, phá diệt tiễn mang tiêu tán thành mây khói.
Lúc này!
Hai mắt Diệp Hiên âm trầm, pháp nhãn chiếu qua trời đất tam giới, tìm tung tích Đại Nghệ đang bỏ chạy, chỉ một canh giờ trôi qua, đã không còn thấy bóng dáng đối phương, Diệp Hiên tìm không được tung tích của hắn.
Vừa rồi, Diệp Hiên đã cảm nhận được nguy cơ tử vong, chẳng qua là lúc hắn bị phá diệt tiễn mang chôn vùi, bất diệt chân linh trong thức hải của hắn vù vù cuồng bạo, càng khiến cho Tru Thiên kích biến hóa cực kỳ thần dị, một luồng sương mù thần bí từ Tru Thiên kích tràn ra, ngăn cản phá diệt tiễn mang, mới giúp Diệp Hiên không bị trọng thương.
Cũng trong khoảng thời gian trì hoãn, Đại Nghệ chạy thục mạng xuống hạ giới.
- Ta muốn giết ai, chưa ai có thể trốn thoát.
Hai mắt Diệp Hiên âm lãnh, giọng nói tàn khốc đến cực điểm, hắn bước một bước trở về ba mươi ba trọng Thiên Đình.
. . .
Ba mươi ba trọng Thiên Đình.
Rất nhiều thi thể tiên nhân ngỗn ngang dưới đất, Lăng Tiêu điện cùng Đấu Ngưu cung đều sớm sụp đổ trong trận chiến giữa Diệp Hiên và Đại Nghệ, Nam Thiên Môn cũng chất đầy hài cốt, còn không biết bao nhiêu cung điện hóa thành tro bụi, toàn bộ Thiên Đình quá mức rách nát, hiển nhiên đây đều là Đại Nghệ gây ra.
- Thiên Đế!
- Diệp Hiên!
Diệp Hiên trở về Thiên Đình, Cửu Thiên Huyền Nữ cùng quần tiên bước nhanh nghênh đón, trong mắt mỗi người đều có vẻ kích động, bởi vì bọn họ tận mắt thấy Đại Nghệ trốn thoát.
Trong khi chúng nhân kích động tiến tới bên người Diệp Hiên, định lên tiếng chúc mừng, nhưng lời trong miệng định nói đều phải nuốt trở vào, vì giờ khắc này quanh người Diệp Hiên nở rộ khí tức người sống chớ đến gần, một cỗ cảm giác cực kỳ âm lãnh hiện ra trong lòng mỗi người.
Tĩnh, yên tĩnh, yên tĩnh như chết.
Diệp Hiên cũng không nhìn Cửu Thiên Huyền Nữ cùng quần tiên Thiên Đình, hai mắt âm lãnh đảo quanh cả tòa Thiên Cung, mỗi một vị tiên nhân chết thảm đập vào mắt hắn, cảnh tượng Thiên Đình giờ phút này rách nát vô cùng.
- Diệp Hiên. . . Chàng. . . Chàng thế nào?
Cửu Thiên Huyền Nữ thân là Vương mẫu, càng là thê tử Diệp Hiên, giờ phút này chỉ có nàng mới có thể lên tiếng hỏi, giờ phút này khí tức Diệp Hiên quá mức âm hàn, khiến quần tiên Thiên Đình câm như Hàn Thiền.
- Hủy Nam Thiên Môn ta, giết bộ hạ Thiên Đình ta, không tệ, không tệ!
Diệp Hiên âm lãnh lên tiếng, một vòng huyết sắc tràn ngập sát cơ.
- Thân Công Báo đâu?
Hai mắt Diệp Hiên âm trầm nói.
- Thần. . . Thần ở đây.
Sắc mặt Thân Công Báo đại biến, đáy lòng đột nhiên dâng lên dự cảm không tốt, nhưng hắn vẫn là khom người cúi đầu, chỉ là hai mắt cực kỳ nặng nề.
- Truyền pháp chỉ của bản đế, triệu tập ngàn vạn thiên binh, hiệu lệnh quần tiên quy vị, cùng bản đế thẳng hướng Vu Tộc tổ địa.
Giọng Diệp Hiên tàn khốc dữ tợn, tràn ngập sát cơ.
- Thiên Đế không thể!
Thân Công Báo run giọng khuyên can nói:
- Thiên Đế minh giám, Vu Tộc có Thượng Cổ Thập Nhị Tổ Vu, còn có rất nhiều Thượng Cổ Đại Vu, Thiên Đình ta tuyệt không phải đối thủ Vu Tộc.
- Thân Công Báo, ngươi làm trái ý chí bản đế sao?
Hai mắt Diệp Hiên âm trầm, một cỗ sát cơ từ đáy mắt hắn xẹt qua, điều này khiến cho sắc mặt Thân Công Báo đại biến, biết sát cơ Diệp Hiên đã tràn đầy, không người nào có thể ngăn cản.
- Diệp Hiên, chàng...
Cửu Thiên Huyền Nữ nhíu mày, muốn khuyên nhủ Diệp Hiên, không đợi nàng nói, ánh mắt âm lệ Diệp Hiên băng lãnh nhìn tới, khiến nàng mặt mày rủ xuống không lên tiếng.
Lúc này!
Thiên Đình quần tiên câm như hến, Thân Công Báo như kiến bò trên chảo nóng không biết nên như thế nào cho phải, thỉnh thoảng nháy mắt với các Thiên Đình quần tiên, âm thầm nói Cửu Thiên Huyền Nữ.
Không sai, Vu Tộc Đại Nghệ thẳng hướng Thiên Đình, đánh phá cả tòa Thiên Đình vỡ nát, tiên nhân chết trong tay hắn không biết là bao nhiêu.
Thế nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Thiên Đình không thể trêu vào Vu Tộc bọn họ, mặc dù Diệp Hiên đánh Đại Nghệ thê thảm bỏ chạy, thế nhưng tiến thẳng Vu Tộc tổ địa, chẳng phải là Thiên Đình đụng độ Vu Tộc hay sao?
Phải biết thế lực Vu Tộc tuyệt đối kinh khủng nhất trời đất, Thánh Nhân cũng nhắm một mắt mở một mắt, ngoài trừ năm đó Thượng Cổ Yêu Đình dám đến gây chiến, vô tận thời gian đi qua, không còn ai dám đối địch với Vu Tộc.
- Thân Công Báo, ngươi không nghe thấy ý chỉ của bản đế sao?
Bỗng nhiên, trong lúc Thân Công Báo do dự, giọng Diệp Hiên băng lãnh vang lên lần nữa, ánh mắt Thân Công Báo lộ vẻ đắng chát, vội vàng triệu tập tàn quân Thiên Đình, trống trận ù ù từ từ ba mươi ba trọng Thiên Đình truyền đến.
Diệp Hiên toàn thân áo đen, đứng yên trong không trung, hắn nhìn ba mươi ba trọng Thiên Đình, sát cơ lệ khí tràn ngập ngút trời, không người nào có thể tới gần.
Người hiền bị bắt nạt, ngựa thiện bị người cưỡi, đây là đạo lý vạn cổ không đổi.
Diệp Hiên biết, Vu Tộc giết người của hắn, hắn muốn trả lại gấp trăm ngàn lần, hôm nay một Đại Nghệ có thể tàn phá Thiên Đình, ngày khác lại một Chuẩn Thánh đánh tới, chẳng lẽ tình cảnh hôm nay lặp lại sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận