Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2703: Luân Hồi Chi Môn, vũ trụ phá diệt

Chương 2703: Luân Hồi Chi Môn, vũ trụ phá diệt
Không có linh khí chống đỡ, thuật pháp của bọn họ hoàn toàn không thể vận dụng, chỉ có thể tuyệt vọng khóc lóc hóa thành tro tàn.
- Luân Hồi đại kiếp nạn tuy vừa mới bắt đầu, chẳng lẽ chúng ta đã chống đỡ không nổi?
Uyên căm hận rống giận, năm ngón tay hắn ầm ầm nâng lên, ánh sáng hắc ám vĩnh hằng che khuất toàn bộ Hỗn Độn đại thế giới, càng bình phục tất cả kiếp nạn, trấn áp mặt đất ngũ vực ở trong đó, lúc này mới ngăn được hỗn độn ngũ vực sắp sụp đổ.
Răng rắc.
Oanh oanh oanh.
Kiếp vân vô biên vô hạn đang đánh xuống, ức vạn đạo xích huyết thần lôi hàng lâm, nhưng đều bị 'Uyên' ngăn cản, cũng không cách nào tạo thành bất kỳ phá hư gì cho năm đại vực.
Có lẽ trong bóng tối có một cỗ ý chí cao cao tại thượng quan sát Diệp Hiên cùng 'Uyên', làm cho kiếp vân vô biên phai nhạt.
Nhưng một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố đang hiện ra, một đạo ánh sáng diệt thế bắt đầu ấp ủ, một thiên địa ma bàn sinh sôi ra.
- Lại xuất hiện.
Diệp Hiên lạnh lùng nói nhỏ, hắn nhìn về phía thiên địa ma bàn này, trong mắt mơ hồ có vẻ bạo ngược.
Đây là diệt thế ma bàn, cũng là một trong hai đại kiếp nạn khủng bố nhất của luân hồi đại kiếp nạn, có thể ma diệt toàn bộ vũ trụ, để cho hết thảy đều trở về hư vô.
Diệp Hiên trước kia nhìn thấy ở thời Thái cổ, 'Uyên' ở thời kỳ cuối thượng cổ trước kia cũng nhìn thấy, diệt thế ma bàn này cực kỳ đáng sợ, lực lượng ma diệt vạn cổ kia càng kinh khủng.
Ông.
Diệt thế ma bàn rốt cục thành hình, cối xoay che trời che đất ầm ầm chuyển động, lực lượng ma diệt vạn cổ kia đang trút xuống.
Ầm ầm.
Sau một khắc, đại trận do tứ đại kinh thiên tuyệt địa bày ra đáng sợ nổ tung, diệt thế ma bàn buông xuống lực lượng ma diệt, nhất thời dánh nát đại trận.
Ong ong ong.
Diệt thế mài giũa, ma diệt vạn cổ, từng đạo lực lượng ma diệt kia hóa thành hàng tỷ dải lụa đáng sợ hàng lâm, thậm chí làm cho tứ đại kinh thiên tuyệt địa rống giận đánh trả.
Bang bang.
Tứ đại kinh thiên tuyệt địa, điên cuồng oanh kích diệt thế ma bàn, nhưng lại không cách nào ngăn cản lực lượng diệt thế giáng xuống, càng không cách nào đánh nát diệt thế ma bàn.
Ở thời đại xa xôi kia, Kinh Thiên Tuyệt Địa cũng không có bất kỳ biện pháp nào đối với diệt thế ma bàn, chỉ có thể đau khổ nhìn vật này hủy diệt thế giới.
Hiện giờ, vật này tái hiện, tứ đại kinh thiên tuyệt địa liên thủ, vẫn như cũ vẫn không cách nào lay động, điều này cũng làm cho trong lòng bốn người cực kỳ xấu hổ.
Bọn họ không muốn vào thời khắc cuối cùng này, tất cả đều phải dựa vào Diệp Hiên và Uyên, bọn họ cũng muốn xuất ra một phần lực.
Thế nhưng, bọn họ xấu hổ tức giận phát hiện, cho dù tứ đại kinh thiên tuyệt địa liên thủ, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản diệt thế ma bàn.
- Tiểu ma bàn cũng dám biểu hiện?
Ô.
Diệp Hiên bước ra một bước, năm ngón tay ầm ầm nâng lên, tựa như nâng lên vạn cổ vũ trụ, thúc dục Tuyên Cổ Độ Ách Pháp, tung ra một chưởng đánh tới diệt thế ma bàn.
Đây là một kích của Vĩnh Hằng, cũng là một kích của Tuyên Cổ, khi một kích này đánh ra, vạn cổ tinh không đều đang chấn động đáng sợ, mơ hồ có dấu hiệu nổ tung.
Phanh.
Một kích.
Chỉ là một kích.
Diệt thế ma bàn vạn cổ trường tồn kia bị đánh bay, trút xuống lực lượng mài diệt vạn cổ đều bị một chưởng này của Diệp Hiên đánh tan thành mây khói.
- Đại huynh thần uy.
Một màn rung động lòng người như thế, nhất thời làm cho Tịch Dao phía sau hưng phấn hô to, tứ đại kinh thiên tuyệt địa cũng thở dốc một hơi.
Thế nhưng sau một khắc, diệt thế ma bàn lần thứ hai trở về, cũng không có bởi vì một kích này của Diệp Hiên mà bị nghiền nát.
Ông.
Chuyện khủng khiếp đã xảy ra.
Diệt thế ma bàn giống như có ý chí của mình, hắn đang luân chuyển kinh khủng oanh minh, thân thể của nó trướng lớn vô hạn, cho đến khi che lắp toàn bộ vũ trụ hỗn độn.
Ầm ầm.
Ma bàn chuyển động, ánh sáng diệt thế, từng đạo quang mang diệt thế ma diệt vạn cổ đang nở rộ, điên cuồng mà mãnh liệt hướng đến Diệp Hiên.
- Phu quân cẩn thận.
Nhìn thấy lực lượng đáng sợ như vậy, đám người Quảng Hàn tiên tử kinh hô ra tiếng.
Thân hình Diệp Hiên chưa nhúc nhích, mặc cho ánh sáng diệt thế đáng sợ này xâm nhập vào người, vẻ mặt trong trẻo lạnh lùng của hắn không có nửa điểm gợn sóng.
Ông.
Ánh sáng diệt thế đáng sợ đã bao phủ cả người Diệp Hiên, nhưng cả người hắn không hề gợn sóng, lực lượng ma diệt vạn cổ lại không có tác dụng gì với hắn.
Vĩnh Hằng chi cảnh, vạn cổ khó diệt, bước vào cảnh giới này liền mang ý nghĩa có được lực lượng vượt qua vạn cổ vũ trụ, diệt thế ma bàn làm sao có thể đả thương hắn?
Đông —— đông —— đông.
Diệp Hiên nghịch thiên bay lên, hai tay hắn lay động, hai quyền mang nở rộ hào quang đáng sợ, ầm ầm rơi vào diệt thế ma bàn.
Oanh oanh oanh.
Giờ khắc này, Diệp Hiên hóa thành một tia ánh sáng, một tia ánh sáng vĩnh hằng, hắn đang điên cuồng đánh tới diệt thế ma bàn, không ngừng đánh bay nó, ma bàn không thể phá hủy kia bắt đầu xuất hiện vết nứt khủng bố.
- Cút.
Phanh.
Một quyền cuối cùng của Diệp Hiên đánh ra, chỉ thấy diệt thế ma bàn tuyên cổ trường tồn kia đáng sợ nổ tung, theo một tiếng nổ vang lớn truyền đến, triệt để bạo nát ở trong tinh không vô biên.
Yên tĩnh! Im lặng!
Khi diệt thế ma bàn nổ tung biến mất, toàn bộ Hỗn Độn ngũ vực đều lâm vào trong yên tĩnh, qua mấy chục hơi thở sau, vạn vật chúng sinh đều phát ra âm thanh vui mừng đến phát khóc.
Từ khi vũ trụ mở ra, Luân Hồi diệt thế tới nay, không ai có thể chống lại diệt thế ma bàn. Hôm nay Diệp Hiên đánh nát tại chỗ, điều này không khác gì tiêm cho tất cả mọi người một liều thuốc an thần, để cho bọn họ thấy được hy vọng sống sót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận