Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 875 - Tam sinh tứ quả



Chương 875 - Tam sinh tứ quả




Đại Tam sinh là có ý chỉ những động vật có kích thước lớn như đầu dê, đầu lợn và đầu bò; tiểu tam sinh chỉ đầu gà, đầu vịt và một cái đầu nhỏ khác.
Giờ phút này trên bàn thờ bày chính là tiểu tam sinh, cũng là cống phẩm tế tự cấp thấp nhất.
Mà tứ quả lại không chú ý nhiều như vậy.
Táo, đào hay các loại trái cây thế gian khác đều có thể làm tứ quả, nếu có thể tế tự một ít trái cây ẩn chứa linh khí, vậy tự nhiên không thể tốt hơn.
Chỉ là cống phẩm tế tự Tiểu Thạch thôn không chỉ bốn loại hoa quả bình thường nhất, tam sinh còn dùng đầu gà đầu vịt đầu thỏ, đích xác có chút keo kiệt.
Nhưng đúng như lời Trương Thanh Hà nói, Tiểu Thạch Thôn liên tiếp gặp tai họa hai năm, cơ hồ có thể nói không thu hoạch được gì, trâu bò thì dùng để canh tác, dê dùng để vắt sữa, heo càng có thể sinh ra heo con, những thứ này đều là vật quý giá, nếu thật sự làm thịt, chẳng phải càng làm cho Tiểu Thạch Thôn đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương?
- Trác đại thúc không cần lo lắng, Phật môn từ bi, tuy rằng tế phẩm của chúng ta dùng tiểu tam sinh, nhưng sứ giả Phật môn tất sẽ hiểu được khó khăn của Tiểu Thạch thôn chúng ta.
Trương Thanh Hà cười nói.
- Hy vọng như thế!
Trác đại thúc nhíu mày, có chút không nói nên lời, trong mắt lại xẹt qua vẻ lo lắng.
- A Di Đà Phật.
Chợt, chỉ nghe ngoài Tiểu Thạch thôn truyền đến một tiếng phật hiệu, chỉ thấy hơn mười vị tăng nhân đang tản bộ tiến vào trong thôn, một người cầm đầu tuổi chừng ba mươi, đang chắp hai tay tụng niệm phật hiệu.
- Sứ giả tới rồi, sứ giả Phật môn tới rồi.
Khi hơn mười vị tăng nhân tiến vào Tiểu Thạch thôn, thôn dân hưng phấn lên tiếng, nhao nhao quỳ gối hướng những tăng nhân này bái lạy.
- A Di Đà Phật.
Khổ Huệ tụng phật hiệu nói:.
- Trưởng thôn Tiểu Thạch ở đâu?
- Tiểu dân Trương Thanh Hà, hiện là thôn trưởng thôn Tiểu Thạch, đã gặp qua sứ giả.
Trương Thanh Hà không dám chậm trễ, bước nhanh về phía Khổ Huệ, sau đó quỳ gối dập đầu.
Đối với thái độ cung kính của Trương Thanh Hà, Khổ Huệ chắp hai tay tụng một tiếng phật hiệu, trong mắt xẹt qua vẻ hài lòng, tuy hắn chính là sứ giả Phật môn, nhưng lại rất hưởng thụ loại cảm giác này được phàm nhân bái lễ.
Lúc này.
Diệp Hiên chắp hai tay sau lưng, yên lặng nhìn cái gọi là sứ giả Phật môn, vẻ lạnh nhạt lặng lẽ xẹt qua đáy mắt, sau đó không còn chăm chú người này.
Kim Đan kỳ.
Sứ giả Phật môn này chỉ là một Kim Đan kỳ, ngay cả tư cách xách giày cho Diệp Hiên hắn cũng không có, tự nhiên không khiến cho Diệp Hiên co chút hứng thú.
- Đã chuẩn bị xong Tam sinh tứ quả chưa?
Khổ Huệ tuy rằng nhìn như đang mỉm cười hiền lành, nhưng lại lấy một loại tư thái từ trên cao nhìn xuống hỏi Trương Thanh Hà.
- Chuẩn... Sẵn sàng.
Trương Thanh Hà quỳ gối trên mặt đất, trên mặt càng hiện ra ý cười nịnh nọt, Khổ Huệ gật gật đầu, đưa mắt nhìn tế đài.
Bỗng nhiên.
Khi Khổ Huệ nhìn thấy tam sinh tứ quả trên tế đài, tươi cười trên mặt dần dần biến mất, sắc mặt hơi xanh mét, hai tay đang chắp lại cũng chậm rãi buông xuống, dùng một loại ánh mắt âm trầm nhìn về phía Trương Thanh Hà.
- Đây là tam sinh tứ quả tế bái Phật ta ở Tiểu Thạch Thôn các ngươi?
Khổ Huệ cơ hồ gằn từng chữ, khí thế Kim Đan kỳ ầm ầm bộc phát, làm cho Tiểu Thạch thôn vốn ồn ào không dứt trong nháy mắt biến thành yên tĩnh.
Chuyện khiến Trác đại thúc lo lắng nhất vẫn xảy ra, dùng tam sinh tứ quả rẻ tiền tế bái Phật tổ, để sứ giả Phật môn chất vấn ra tiếng, làm trán Trương Thanh Hà chảy đầy mồ hôi lạnh, không ngừng dập đầu với Khổ Huệ.
- Sứ giả nghe tiểu dân giải thích, Tiểu Thạch thôn ta liên tục bị thiên tai, trâu dê các loại súc vật....
- To gan!
Không đợi Trương Thanh Hà nói xong, Khổ Huệ trợn mắt nhìn, âm thanh tựa như sấm sét, nói:.
- Phật ta từ bi, trạch huệ thương sinh, không biết cảm ơn, ngược lại dùng tam sinh tứ quả kém cỏi để tế bái Phật ta, quả thực là đang làm nhục Phật môn nhất mạch ta.
- A Di Đà Phật!
Theo Khổ Huệ giận dữ lên tiếng, hơn mười vị tăng nhân phía sau hắn tụng phật hiệu, thiền âm đinh tai nhức óc vang vọng khắp thôn Tiểu Thạch, càng làm cho thôn dân Tiểu Thạch thôn kinh hồn táng đảm, nhao nhao quỳ xuống cầu xin sứ giả Phật môn tha thứ.
- Sứ giả từ bi, tiểu dân chúng ta vẫn thành kính hướng Phật, thật sự là thôn chúng ta quá mức nghèo khó, đợi ngày lễ Phật tiếp theo, thôn chúng ta tất sẽ bù đắp sai lầm hôm nay, mong sứ giả từ bi, chớ động lửa giận lôi đình.
Trương Thanh Hà không ngừng dập đầu, trán đều đã tím tái chảy ra từng vết máu, càng khóc nức nở trình bày.
Lúc này...
Sắc mặt Khổ Huệ đầy âm trầm, khí tức quanh thân lại càng lạnh lùng, chỉ là đối mặt với những phàm nhân vô tri này, hắn cũng không có khả năng thật sự giáng tội, chẳng lẽ chỉ bởi vì tam sinh tứ quả thấp kém, hắn sẽ chết chết cả thôn?
Nếu hắn thật sự làm như vậy, sẽ phá hủy thanh danh Phật môn, chức danh sứ giả Phật môn của hắn cũng coi như kết thức, đây cũng không phải kết quả hắn muốn.
Thật ra, cái gọi là tam sinh tứ quả cũng chỉ là hình thức, Khổ Huệ cũng không phải quá để ý, chỉ là sứ giả Phật môn toàn bộ Tây Ngưu Hạ Châu giống như hắn nhiều như cá diếc sang sông, những sứ giả Phật môn này cũng dựa theo tiền hương khói mà mỗi thôn cống hiến để cân nhắc thành tích của những sứ giả Phật môn như bọn họ.
Chỉ có thu tiền hương hỏa càng nhiều, Phật môn mới có thể ban cho bọn họ công pháp cao thâm cùng tài nguyên tu luyện, điều này tỷ lệ thuận với tiền hương khói mà sứ giả Phật môn thu được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận