Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1020 - Thủ đoạn của Nguyên Linh (2)



Chương 1020 - Thủ đoạn của Nguyên Linh (2)




Mặc dù Đế Tuấn muốn trước tiên đến Thiên Đình tìm kiếm Diệp Hiên, nhưng một mình hắn không phải đối thủ ủa Diệp Hiên cùng mấy vị Chuẩn Thánh, cũng chỉ có thể trở lại Thượng Cổ Yêu Đình tìm viện binh.
- Diệp Hiên?
Chúc Dung nỉ non, không nhìn Phong Đô Đại Đế một chút, trong nháy mắt biến mất không thấy, hiển nhiên hắn cũng muốn truyền tin tức này về Vu tộc, tuyệt không để Hồng Mông Tử Khí rơi vào tay Diệp Hiên.
Thanh Thiên Đạo Nhân cười lấy lòng rời đi, hai đại Chuẩn Thánh đều đã rời đi, hắn chỉ là Chuẩn Thánh sơ kỳ, nhưng đã bức bách Phong Đô Đại Đế, nhưng vì cái gọi là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, không có Đế Tuấn cùng Chúc Dung ở bên, hắn dám mang ý đồ xấu với Phong Đô Đại Đế, chỉ sợ bản thân cũng sẽ gặp tử kiếp.
Cả ba người đều rời đi, Phong Đô Đại Đế nắm chặt song quyền, trên trán hiện đầy gân xanh, sắc mặt trướng đỏ.
Phốc!
Phong Đô Đại Đế phun ra một ngụm máu tươi, không phải hắn thụ thương mà thành, mà là bị Diệp Hiên cùng Hoàng bàn tử đùa bỡn, sớm đã tức điên, cuối cùng phun ra một ngụm máu..
- Diệp Hiên, Hoàng Mạc Chi!
- Hai người các ngươi dám đùa bỡn ta, bản đế sẽ không để hai người các ngươi sống tốt.
- Nếu ta không lấy được Hồng Mông Tử Khí, các ngươi cũng đừng nghĩ có được.
Phong Đô Đại Đế gầm thét giữa hư không, thần sắc dữ tợn đáng sợ, nghĩ ra một quyết định điên cuồng.
- Không phải các ngươi muốn lấy Hồng Mông Tử Khí sao?
- Bản đế sẽ đem tin tức Diệp Hiên ngươi đạt được Hồng Mông Tử Khí công bố tam giới, ta muốn nhìn ngươi ứng phó ra sao.
Phong Đô Đại Đế liên tục gầm thét, vò đã mẻ không sợ rơi, nghĩ ra quyết định điên cuồng này, sau đó trong nháy mắt biến mất khỏi hư không.
...
Chín tầng vân tiêu, điềm lành rực rỡ, từng đoá từng đoá tường vân phiêu đãng, một đạo nhân áo xanh được hỗn độn thánh quang bao phủ, ngồi trên cửu tiêu không nói không động.
Người ta không thấy rõ bộ dáng đạo nhân áo xanh hắn như thế nào, chỉ là quanh thân tách ra khí tức cực kỳ khủng bố, đạo âm ù ù không ngừng truyền đến từ trong cơ thể hắn, khiến người ta liếc nhìn đã có cảm giác hoa mắt.
- Đồ nhi ngoan của ta, vi sư thật không nghĩ tới, ngươi không chỉ trở thành Chuẩn Thánh, càng đi con đường lấy lực chứng đạo, nếu cho ngươi thêm chút thời gian, chẳng phải ngươi sẽ vượt qua cả vi sư?
Đạo nhân áo xanh nỉ non tự nói, trong miệng truyền đến lời tán thưởng.
- Vi sư thật đúng là xem thường ngươi, không nghĩ ngươi quyết đoán dám đi con đường lấy lực chứng đạo, vi sư tặng ngươi Hồng Mông Tử Khí ngươi cần phải trân quý, đây chính là chí bảo có thể thành thánh, tuyệt đối không thể phụ tấm lòng của vi sư.
- Ha ha.
Đạo nhân áo xanh cất tiếng cười to, tiếng cười ù ù chấn động, vô biên tường vân tán loạn vô tung.
Hiển nhiên, Hồng Mông Tử Khí xuất hiện ở tam giới chính là bút tích của hắn, nếu không thì Diệp Hiên chỉ ra một kích đánh tan hư không, sao lại xuất hiện Hồng Mông Tử Khí?
- Không xa, không xa, cuối cùng sư đồ ta sẽ gặp lại lần nữa, chỉ là không biết vi sư xuất hiện trước mặt ngươi, không biết người sẽ giật nảy cả mình hay không?
Đạo nhân áo xanh âm lãnh mỉm cười, cả người hắn bỗng nhiên mờ đi, dần dần biến mất khỏi cửu trọng vân tiêu.
- Thiên Đế vô cương.
Núi kêu biển gầm, bầu không khí nhiệt liệt, tiếng vọng không dứt trong ba mươi ba trọng Thiên Đình, không biết bao nhiêu tiên nhân cùng Yêu Vương đang tiến đến Lăng Tiêu điện.
Bên trong Lăng Tiêu điện.
Ba đại Chuẩn Thánh cao cư thượng vị, theo thứ tự là Côn Bằng, Khổng Tuyên cùng Thái Thượng Lão Quân, vị trí đế vị ở giữa phía trên là Diệp Hiên đang ngồi ngay ngắn, bên cạnh là Cửu Thiên Huyền Nữ.
Quần tiên Thiên Đình, sắc mặt kinh nghi, lần này Diệp Hiên trở về mang theo hai đại Chuẩn Thánh, mà hai đại Chuẩn Thánh này đều là hạng người cực kỳ nổi tiếng, khiến cho thực lực Thiên Đình lập tức phóng đại.
Đế vị trung ương phía trên, Diệp Hiên nhìn xuống quần tiên dưới tay, sắc mặt của hắn không vui không buồn, hắn nhìn lại mỗi một tiên nhân, mỗi Yêu Vương, bọn hắn vội vàng tránh né ánh mắt.
- Thân Công Báo ở đâu?
Diệp Hiên khẽ lên tiếng, hắn vừa dứt lời, Thân Công Báo bước nhanh ra, khom người cúi đầu trước Diệp Hiên.
- Có thần.
- Ngươi không nghe lời bản đế nói sao?
Hai mắt Diệp Hiên híp lại nói.
- Thần…
Ngữ khí Diệp Hiên có chút bất thiện, điều này khiến cho sắc mặt Thân Công Báo hơi biến, trong mắt lộ vẻ đắng chát, bởi vì hắn biết trong lòng Diệp Hiên suy nghĩ cái gì.
Từ khi Thượng Cổ Yêu Đình tái hiện thế gian, Triệt Giáo có rất nhiều tiên nhân giao hảo cùng Thượng Cổ Yêu Đình, mà hắn tự mình đi đưa thiệp mời, chuyện này căn bản không thể giấu diếm.
- Thiên Đế, ta…
Thân Công Báo muốn nói lại thôi, chung quy là không thể lên tiếng giải thích, hắn cũng có nỗi khổ riêng của mình.
Đông —— đông —— đông.
Bàn tay Diệp Hiên nắm lại, không gian không ngừng rung động, một bầu không khí cực kỳ ngột ngạt sinh sôi trong cả tòa Lăng Tiêu điện, cũng khiến cho quần tiên, Yêu Vương Thiên Đình dần dần yên lặng.
- Tiên nhân Triệt Giáo ra khỏi hàng.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, lời hắn vừa dứt, sắc mặt tiên nhân Triệt Giáo hơi biến, nhưng vẫn theo thứ tự đi ra.
- Thiên Đế, ngài... ?
Trong lòng Thân Công Báo dao động, trực giác cảm thấy sẽ có chuyện cực kỳ không tốt phát sinh, hắn hãi nhiên lên tiếng, nhưng khi hắn nhìn thấy hai mắt Diệp Hiên đầy vẻ vô tình, liền nuốt lời nói trong miệng trở vào.
- Thương hải tang điền, tuế nguyệt biến thiên, tiên nhân Triệt Giáo các ngươi đi theo bản đế có bảy, tám vạn năm, cho dù không có công lao cũng có khổ lao.



Bạn cần đăng nhập để bình luận