Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 667 - Trận chiến cuối cùng



Chương 667 - Trận chiến cuối cùng




Hư không yên tĩnh, vạn vật im lặng.
Khi ánh mắt hai người đan xen vào nhau, mùi khói thuốc súng không tiếng động chậm rãi dâng lên, ngay cả ngàn vạn dặm thiên địa đều đang ầm ầm lay động, quanh thân hai người đều dần dần bộc phát ra sát khí cực kỳ đáng sợ.
- Diệp Hiên, nói thật, thật ra trẫm rất thưởng thức ngươi, năm đó tuy rằng sắc phong ngươi là một loại thủ đoạn khống chế đối với ngươi, nhưng trong nội tâm trẫm, ngươi có tư cách ngang hàng trẫm.
- Nếu ngươi an phận thủ thường, ngươi và ta có khi trở thành bạn thân cũng không phải chuyện không thể.
Ngọc Đế bình tĩnh lên tiếng, khi âm thanh của hắn hạ xuống, khắp nơi Đại La Kim Tiên kinh ngạc nhìn nhau, hai người sớm đã đi đến tình trạng này, Ngọc Đế nói những lời này còn có ý nghĩa gì?
Đáng tiếc, các vị Đại La cũng không biết, đây đều là lời thật lòng của Ngọc Đế, bởi vì hắn đích xác rất thưởng thức Diệp Hiên, trong lòng lại mơ hồ có ý bội phục Diệp Hiên.
Bởi vì Ngọc Đế biết, nếu đổi hắn thành Diệp Hiên, hắn vô luận như thế nào cũng sẽ không giống Diệp Hiên có thể đi tới bước này, có lẽ hắn sớm đã chết ở trong thiên địa.
Hơn nữa, hôm nay hai người sẽ xảy ra một hồi đại chiến chưa từng có, chỉ có một người có thể sống sót, Ngọc Đế cũng không cần ra vẻ dối trá, tự nhiên phải nói ra ý nghĩ tiềm tàng trong lòng.
- Ngọc Đế, nói ra ngươi cũng là kiêu hùng, bất kể ẩn nhẫn hay lòng dạ đều là nhân tuyển tốt nhất, đáng tiếc ngươi thành cũng ở ẩn nhẫn bại cũng ở ẩn nhẫn, nếu năm đó ngươi liều lĩnh đánh chết ta, hôm nay Diệp Hiên ta cũng không có khả năng đứng ở trước mặt ngươi.
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
Đến lúc này, hết thảy lời nói dối trá đều vô hiệu, Diệp Hiên cũng không cần trào phúng Ngọc Đế, càng không cần che dấu suy nghĩ trong lòng, giống như bạn cũ nhiều năm đang bắt chuyện với Ngọc Đế.
- Ha ha!
Bỗng nhiên, Ngọc Đế cất tiếng cười to, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng trở nên thưởng thức, nói:.
- Diệp Hiên, từ khi trẫm trở thành Thiên Đế tới nay, muốn nói người hiểu rõ ta nhất trong tam giới này chỉ có một người.
Ngọc Đế nói đến đây, nụ cười trên mặt không còn, một tia dữ tợn tàn khốc hiện ra, nói:.
- Đáng tiếc, ngươi ta hôm nay chỉ có thể sống tiếp một người, để cho trẫm tiễn ngươi một đoạn đường cuối cùng.
- A!
Diệp Hiên mỉm cười, hướng Ngọc Đế ngoắc ngoắc ngón tay, nói:.
- Nếu ta là ngươi sẽ không nói nhảm như vậy, đến đây!
- Vạn pháp vô lượng.
- Thiên địa cộng tôn, trẫm là người đứng đầu tam giới thụ mệnh vu thiên, hôm nay tru sát ngươi, chứng minh uy danh Thiên đế của ta.
- Giết!
Ngọc Đế cất to, thiên đạo long khí phóng lên trời, càng nương theo Đại La tiên quang cực kỳ đáng sợ, một chưởng đánh ra, hư không cuồng bạo sụp đổ, hoàng đạo long thuật chấn thiên liệt địa giết tới Diệp Hiên.
- Chỉ bằng ngươi?
Diệp Hiên lạnh lùng gầm nhẹ, kiếm chỉ hắn song song, ngàn vạn Đại La kiếm quang ngưng tụ ở hư không, một thanh Trảm Thiên kiếm gào thét ra, mang theo ánh sáng giết chóc vạn pháp buông xuống Ngọc Đế.
Ầm ầm!
Thiên băng địa liệt, vạn vật tuyệt diệt, khi sát phạt đại thuật của hai người đối bính cùng một chỗ, ba mươi ba trong thiên đình cuồng bạo rung động, không biết bao nhiêu tiên đài lâu các hóa thành tro bụi.
- Diệp Hiên, tội ngươi đáng chết vạn lần.
Ngọc Đế dữ tợn gầm thét, Thiên Đạo Long Quyền hóa thành tinh thần đầy trời, cuồng bạo hướng Diệp Hiên giết tới mà đến, uy năng đáng sợ rung chuyển ba mươi ba trọng thiên, quả thực lật đổ tất cả ý nghĩ yếu đuối của tiên nhân đối với Ngọc Đế.
- Ngọc Đế lão nhi, ngươi còn kém xa.
Đại La tiên thể nở rộ ánh sáng vô lượng, bất diệt nguyên thần đang ông minh chấn động, đại ma quyền giống như xuyên qua trường hà cổ kim, quyền mang rực rỡ cuồng bạo giết tới Ngọc Đế.
Bang bang!
Vân tiêu nổ nát, hư không sụp đổ, một người chính là người đứng đầu tam giới, một người càng là hung nhân vạn cổ, khi Ngọc Đế cùng Diệp Hiên chém giết cùng một chỗ, phương thiên địa này trở nên cực kỳ vặn vẹo, càng làm cho quần tiên trong dao trì thét chói tai chạy trốn, sợ dư ba cuộc chiến của hai người ảnh hưởng chết oan.
Đương nhiên, quần tiên chạy trốn, nhưng các Đại La vẫn chưa có ý nghĩ rời khỏi, tất cả Đại La Kim Tiên nghiêm trọng quan sát trận đại chiến kinh thiên động địa này của hai người, đáy mắt lại hiện ra vẻ cực kỳ sợ hãi.
Diệp Hiên, không cần phải nói, vừa rồi chư vị Đại La đã nhìn thấy được sự khủng bố của hắn, chân chính làm cho chư vị Đại La cảm thấy kinh hãi chính là, dưới sự công phạt khủng bố của Diệp Hiên, Ngọc Đế rất thành thạo đánh trả, lại tỏa ra khí thế khủng bố chưa từng có, đang so kè với Diệp Hiên không rơi vào yếu thế.
Từ trên trời giết vào Thái Hạo tinh không, từ Thái Hạo tinh không giết trở về ba mươi ba trong thiên đình, hai người đánh một trận này dĩ nhiên đánh tan hơn nửa thiên đình, tai nạn do đại chiến tạo thành quả thực làm cho người ta nhìn thấy mà giật mình.
- Giết!
Chín vạn lý Cương Phong Lôi Hỏa nối thẳng đến Thái Hạo tinh không, trong tinh thần san sát đầy trời, còn có tinh hà rực rỡ đang gào thét không dứt, hai người một đường chém giết lần thứ hai tiến vào Thái Hạo tinh không, theo quyền chưởng giao kích, từng viên sao băng đang bùm bùm bạo nát.
-Chết!
Ngọc Đế giận dữ, Thiên Đạo Long Khí rung chuyển tinh không, giơ tay hắn đánh mạnh, mấy khỏa sao băng bị hắn hút đến, ngàn vạn dặm sao băng tựa như hồng hoang cổ sơn, mang theo uy năng hủy thiên diệt địa ầm ầm buông xuống Diệp Hiên.
- Nào!
Nhìn một kích hủy thiên diệt địa của Ngọc Đế, Diệp Hiên cất tiếng cười to, chỉ thấy vạt áo màu đen của hắn tùy tiện nổ vang, giơ tay ra, trực tiếp giam cầm ngàn vạn dặm tinh hà, tinh hải khủng bố nổi lên sóng to gió lớn, cuồng bạo oanh giết Ngọc Đế.



Bạn cần đăng nhập để bình luận