Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 467 - Tề tụ Thương Mãng sơn



Chương 467 - Tề tụ Thương Mãng sơn




500 năm trôi qua, Cố Bắc Thần sớm đã không có non nớt như năm xưa, trên mặt hắn có một cái thẹo hẹp dài, giữa lúc đôi mắt khép mở càng là nở rộ âm u lạnh lùng nghiêm nghị.
- Sư tôn, chính ngài xem.
Thiếu niên không dám thờ ơ, bay thẳng đến Cố Bắc Thần đánh ra một ngọc giản, Cố Bắc Thần tiếp ở trong tay, linh thức chìm vào trong chiếc thẻ ngọc quan sát.
Đầy đủ mấy chục giây trôi qua, Cố Bắc Thần bỗng nhiên mở hai mắt ra, thân thể của hắn đều đang hơi sợ run, quanh thân huyết quang đáng sợ chí cực càng đang kịch liệt phun trào.
- Tiên sinh trở về?
Cố Bắc Thần sợ run nói, trong hai mắt hung ác nham hiểm ác độc càng xuất hiện hơi nước, hóa thành hai giọt nước mắt theo gò má chảy qua.
Thiếu niên chính là đồ đệ của Cố Bắc Thần, ở trong trí nhớ của hắn, sư tôn cho tới bây giờ đều là một bộ lãnh khốc, hôm nay dĩ nhiên chảy ra nước mắt, điều này cũng làm cho thiếu niên cảm thấy kinh ngạc tột cùng.
- Đồ nhi, chúng ta đi.
- Sư tôn, chúng ta đi đâu?
- Liên minh tu tiên.
Thầy trò hai người một hỏi một đáp, chẳng qua là khi Cố Bắc Thần đứng lên khỏi Huyết Đàm, một hình ảnh đáng sợ cũng phơi bày ra.
Hai đầu gối Cố Bắc Thần đứt hết, cứ như vậy bay ra từ Huyết Đàm, năm đó hắn cùng với Vũ Tuyệt Tiên chiến một trận, bị chặt đứt hai chân, mấy trăm năm nay hắn ở dưới đáy vực sâu tiềm tu, chính là vì tu vi đại thành, đi tìm đám người Vũ Tuyệt Tiên báo thù.
...
Thành phố Tô Hàng, trang viên thủy tạ.
Diệp Hiên ngồi trong hư không, quanh thân cũng không chút nào khí thế hiển lộ, Hoàng bàn tử bên lập một bên, chỉ là sắc mặt cực kỳ hung ác nham hiểm.
- Tiên sinh, đám người Vũ Tuyệt Tiên minh ngoan bất linh, hiện tại triệu tập tu tiên giả toàn thiên hạ, sẽ tiến hành chinh phạt ngài, hắn tội đáng chết vạn lần.
Hoàng bàn tử lạnh lùng nói.
Nghe thấy Hoàng bàn tử nói, sắc mặt Diệp Hiên không gợ sóng, cũng không có bất kỳ nổi giận gì, hắn nhìn xa thiên địa xa xa, bình tĩnh nói:
- Chẳng qua chỉ là một ít con kiến hôi thôi, đã bọn họ không tới gặp ta, vậy cũng không thể làm gì khác hơn là để cho ta đi gặp bọn họ.
- Ta đến lúc đó rất muốn nhìn một chút, năm trăm năm sau hôm nay, tu vi của bọn họ đến tột cùng có bao nhiêu tiến bộ.
...
Thương Mãng sơn, thế núi dốc đứng, trơn truột như vách, dãy núi liên miên chập chùng diện tích triệu dặm, nơi đây cũng là phúc địa của nhân gian giới, bị liên minh tu tiên chiếm cứ.
Mùng bảy tháng bảy, ánh nắng tươi sáng, cũng là thời gian cực kỳ quan trọng của liên minh tu tiên.
Thông thường tu tiên giả chà biết, hôm nay là ngày Tru Ma, không chỉ là năm vị phó minh chủ tọa trấn Thương Mãng sơn, ngay cả tiên chủ như thần long thấy đầu không thấy đuôi cũng sẽ xuất hiện ở hôm nay.
Nhìn vô tận bầu trời, ở trong dãy núi sơn liên miên chập chùng, tu tiên giả từ tám phương thiên địa đi tới, lóe lên trên bầu trời, tất cả bọn họ đều hội tụ ở Thương Mãng sơn, không thể nhìn thấy phần cuối.
Thương Mãng sơn, trên Hạo Thiên Phong.
Một cây cờ màu vàng thông thiên kêu phần phật ở trong gió, mặt cờ màu vàng càng là ghi chữ to: Tru Ma.
Ngũ đại tu tiên giả Độ Kiếp kỳ sừng sững ở trên Hạo Thiên Phong, còn có ngàn tên tu tiên giả Hợp Thể kỳ hai bên trái phải, ở trong hư không cao vời vợi, tiên chủ một thân Cửu Long Đế Bào khoanh chân mà ngồi, quanh thân mơ hồ có tiên quang đang nở rộ.
Ba vị phó minh chủ liên minh tu tiên, phân biệt là, Thanh Nha, Thải Phượng, Thương Long, ba người này chính là nhân tài mới xuất hiện, cũng là người tâm phúc của tiên chủ.
Vũ Tuyệt Tiên, Viên Hư hòa thượng, tuy cũng là phó minh chủ liên minh tu tiên nhưng địa vị hơi thấp hơn ba người này một bậc, càng là mâu thuẫn cùng ba người.
Chỉ là hôm nay, tất cả mâu thuẫn đều không còn tồn tại, bởi vì bọn họ sẽ đối mặt một vị đại địch trên đời, chỉ có giết chết vị đại địch này, liên minh tu tiên muôn đời trường tồn.
Một vị thiên tiên, ngũ đại Độ Kiếp kỳ, ngàn tên Hợp Thể kỳ, đây là thực lực mạnh nhất của liên minh tu tiên, mà tu tiên giả theo tám phương thiên địa chạy tới còn có hơn triệu, tất cả đều chính là vì Tru Ma mà tới.
Tu tiên giả già thiên cái địa đang nở rộ từng đạo linh quang, cũng bao phủ thiên địa triệu dặm, khí thế rung chuyển thiên địa cực kỳ kinh người, cũng để cho tiên chủ tin tưởng, mặc dù Diệp Hiên là Huyền Tiên cảnh, cũng sẽ vẫn lạc ở trong tay của hắn.
- Diệp Hiên, ngươi đừng không đến nha, ta trù mưu mấy trăm năm, đã chưởng khống hết thảy tu tiên giả thiên hạ, hôm nay nếu ngươi dám xuất hiện ở đây, tất nhiên sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn.
Tiên chủ mang theo mặt nạ vàng kim, tuy xem không được rõ ràng vẻ mặt của hắn như thế nào, nhưng lời nói của hắn lại ẩn chứa oán hận cực lớn.
- Chúng ta bái kiến tiên chủ.
Triệu dặm Thương Mang Sơn, truyền đến âm thanh chấn động thiên địa, chỉ nhìn khí thế tiên chủ toát ra, chính là tiên quang bọn họ chưa từng thấy qua, cái này cũng chứng minh tiên chủ đã thành tiên, càng là tồn tại để hết thảy tu tiên giả ngưỡng vọng.
- Chư vị đồng đạo, miễn lễ.
Âm thanh tiên chủ uy nghiêm, quanh thân phung trào tiên quang.
- Năm trăm năm trước, có thiên ngoại tà ma giáng thế, dẫn dắt ngàn vạn huyết hồn dị thú tàn sát nhân loại ta, may mắn thiên địa linh khí sống lại, để cho ta ra sức chống lại, cuối cùng giết chết huyết hồn dị thú hầu như không còn, cho thế gian một thái bình thịnh thế, nhưng yêu ma Diệp Hiên lại thoát được đại nạn, năm trăm năm sau lần nữa trở về.



Bạn cần đăng nhập để bình luận