Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 694 - Đại lễ Tế Thiên (2)



Chương 694 - Đại lễ Tế Thiên (2)




Mười vạn dặm Quan Thiên Thai, âm thanh không dứt, nghị luận sôi nổi, đây là âm thanh của các đạo thống lớn, tuy rằng những âm thanh này rất nhỏ, nhưng không chịu nổi tiên nhân đông đảo, cũng làm cho mười vạn dặm Quan Thiên Thai có chút ồn ào.
- Diệp Thiên Đế này quyết đoán thật lớn, còn chưa có chính thức lên ngôi Thiên Đế, đã trắng trợn khuếch trương thế lực Thiên Đình, hắn rốt cuộc muốn làm gì?
- Huyết Vương Lão quái, Thôn Nguyệt Cự Ngạc, Vong Tình Tà Tiên, Cửu DụcYêu Nữ. Tất cả đều là đại thần thông giả tà ma hai đạo, nếu bọn họ gia nhập Thiên Đình, thiên đình này chẳng phải sẽ trở thành nơi tà ma tụ tập sao?
- Suỵt, im lặng, chớ nhiều lời.
Số lượng lớn tiên nhân thấp giọng nghị luận, khi bọn họ nhìn thấy số lượng lớn hung ma tề tụ Thiên đình, trong mắt xẹt qua vẻ ưu sầu, nhưng nghe đồng bạn khuyên bảo cũng vội vàng ngậm miệng không nói, sợ đến rước họa cho mình.
Không chỉ có những tiên nhân bình thường, sắc mặt tiên nhân các đạo thống cũng rất khó coi, bởi vì trong thiên đình không chỉ có hung ma hội tụ, bên cạnh Kim Linh thánh mẫu càng đi theo mấy vị Đại La Kim Tiên, quan sát khí tức cũng không phải Đại La bình thường có thể so sánh, hiển nhiên đều là hạng đại thần thông giả trong Triệt giáo.
- Quy Linh Thánh Mẫu? Nàng dĩ nhiên không chết?
Xiển giáo Thái Ất chân nhân âm trầm lên tiếng, khi hắn nhìn thấy một vị nữ tiên trong Triệt giáo, trong mắt xẹt qua vẻ cực kỳ kiêng kỵ.
- Thạch Cơ nương nương dĩ nhiên xuất thế! Xiển giáo Kim Tiên Xích Tinh Tử lên tiếng, bởi vì trong phong thần đại chiến, hắn đã tự thân cảm nhận sự lợi hại của nữ nhân này.
Quần tiên Xiển giáo im lặng không tiếng động, trên mặt đều hiện ra vẻ nghiêm trọng, hiển nhiên những hạng đại thần thông giả Triệt giáo này tất cả đều xuất hiện ở Thiên Đình, điều này cũng chứng minh Triệt giáo muốn chính thức quật khởi.
- A Di Đà Phật.
Di Lặc Phật chắp hai tay lại, tụng kinh phật hiệu, khi hắn nhìn thấy thiên đình hội tụ quần yêu và hung ma khắp nơi, trong mắt không chỉ có vẻ bất đắc dĩ, mà còn có một cỗ cảm giác cực kỳ nặng nề.
- Thiên Đế đến!
Keng keng keng!
Thần Chung Mộ Cổ, điềm lành rực rỡ, cửu thiên tiên nữ đang hát, chuông vàng thiên đình vang lên, dưới mưa hoa rơi xuống, chỉ thấy một đạo kim quang đi ra từ Đấu Ngưu cung, đang tản bộ đi về phía Quan Thiên Thai.
Đông đông đông.
Vô pháp vô lượng, thiên địa vô cực, Diệp Hiên đạp trời mà đến, một cỗ uy áp Thiên Đế từ từ nở rộ, làm cho người ta liếc mắt sinh ra cảm giác ý tự ti thật lớn.
Ông!
Thiên địa ong ong, hư không gợn sóng, khi kim quang tiêu tán, thân hình Diệp Hiên hiện ra, cả người cũng đứng trên đài quan thiên, đang nhìn quanh đạo thống khắp nơi.
Đôi mắt Diệp Hiên bình tĩnh mà lạnh nhạt, chỉ khi hắn nhìn quanh đạo thống khắp nơi, bất kể người nào gặp phải ánh mắt của Diệp Hiên đều vội vàng dời mắt, căn bản không dám nhìn thẳng Diệp Hiên.
Thiên Đế oai, quần tiên cúi đầu, đây chính là một màn hiện ra trên đài quan thiên.
- Tham kiến Diệp Thiên Đế.
Quần tiên Triệt giáo dưới sự dẫn dắt của Thân Công Báo trước tiên bái về phía Diệp Hiên, còn có vô tận hung ma hô to tên Diệp Thiên Đế, điều này cũng làm cho mười vạn dặm Quan Thiên Thai ầm ầm vang lên, âm thanh như sóng thần liên miên không dứt.
Xiển giáo nhất mạch, Tây Phương Linh Sơn, Thập Điện Diêm La, Tứ Châu Tứ Hải, các thế lực lớn nhỏ hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ bất đắc dĩ cười khổ trên mặt đối phương.
- Tham kiến Diệp Thiên Đế.
Tất cả đạo thống khom người đại lễ tham bái, không có một vị tiên nhân nào dám biểu lộ bất mãn, bởi vì Diệp Hiên đã thành đại thế, hôm nay càng là ngày hắn lên ngôi Thiên Đế, cũng không có ai dám lộ ra một chút hành vi vượt qua.
- Chư vị khanh gia bình thân.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, âm thanh quanh quẩn mười vạn dặm Quan Thiên Thai, trực tiếp đè xuống tiếng hô đang như núi hô sóng thần, càng làm cho phương thiên địa này đột nhiên yên tĩnh.
- Tế Thiên đại điển, bắt đầu.
Thái Bạch Kim Tinh tay cầm giấy vàng, bắt đầu đọc văn thư cầu nguyện.
Quần tiên lắng nghe, tất cả đều không tiếng động, ngoại trừ Thái Bạch Kim Tinh khẳng khái đọc văn thư, mười vạn dặm Quan Thiên Thai lại không còn nửa điểm âm thanh truyền đến.
Cái gọi là văn thư cầu nguyện lên trời cao, thật ra chính là làm bộ, cũng là một loại quá trình làm bộ làm tịch, đơn giản chính là nói một ít lời vô dụng, cuối cùng tôn trọng ý chí thiên đạo do Diệp Hiên tiếp nhận vị trí Thiên Đế.
- Thỉnh Thiên Đế quỳ lạy trời cao, chính thức lên ngôi Thiên Đế.
Thái Bạch Kim Tinh thu hồi văn thư, khom người nói với Diệp Hiên.
Nghe thái bạch kim tinh nói, Diệp Hiên nhướng mày, hắn cũng không biết lên ngôi Thiên Đế còn muốn quỳ lạy trời xanh.
Có thể cảm giác được Diệp Hiên bất mãn, sắc mặt Thái Bạch Kim Tinh trắng bệch, vội vàng truyền âm nói:.
- Thiên Đế có điều không biết, đăng lâm thiên đế vị trước phải quỳ lạy thượng thiên, đây cũng là có ý thụ mệnh vu thiên, càng là liên kết không thể thiếu.
Đáng tiếc, lời nói của Thái Bạch Kim Tinh căn bản làm cho Diệp Hiên không nhúc nhích, mà các đạo thống lại càng kỳ dị quan sát, không biết vì sao Diệp Hiên còn không quỳ lạy thương thiên đăng lâm thiên đế.
- Bổn đế cộng chủ tam giới, thân là Thiên Đế, ta chính là trời, trời tức là ta, tại sao lại quỳ lạy chính mình?
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, nhưng rơi vào trong tai tiên nhân các đạo thống lại làm cho sắc mặt bọn họ khẽ biến, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên lại hiện ra vẻ cực kỳ kinh hãi.
Lá gan của Diệp Hiên thật lớn, dám so sánh mình với trời?
Trong lòng mọi người đều dâng lên ý nghĩ, không ngờ vị Diệp Thiên Đế này lại to gan làm bậy đến mức này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận