Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2170: Chí cường bảo khố (2)

Chương 2170: Chí cường bảo khố (2)
Chỉ là, còn có rất nhiều người không tin, một Bất Hủ Cảnh làm sao có thể làm cho Bất Tử thiên điện không thể làm gì?
Bất Tử thiên điện là đạo thống chí cường. Cho dù Diệp Hiên là Bất Hủ Cảnh viên mãn, nhưng Bất Tử thiên chủ làm sao có thể cho phép một con kiến hôi làm càn trong đạo thống hắn sáng tạo?
Theo thám tử đại giáo đạo khắp nơi phái ra hồi báo, chân chính chứng thực Bất Tử thiên điện hóa thành đồ tràng, lúc này mới làm cho bọn họ tin tưởng, Bất Tử thiên điện thật sự chịu giết chóc trước nay chưa từng có, không người nào có thể khống chế Diệp Hiên.
Trong thời gian ngắn, đường đường chí cường đạo thống lại bị một người giết xuyên, Bất Tử thiên điện hoàn toàn trở thành trò cười.
...
Phía bên kia.
Diệp Hiên ngồi xếp bằng trên hư không, hắn nhìn một đám đệ tử Bất Tử thiên điện hoảng hốt chạy đi, trong mắt chỉ là vẻ vô tình.
- Giết những con kiến hôi này chỉ lãng phí thời gian, ta đi tới nơi này là muốn mở ra Thiên Môn thứ tư.
Diệp Hiên lạnh lùng lẩm bẩm.
- Tuy nhiên có chút kỳ quái, bảy ngày đã trôi qua, Bất Tử thiên chủ thế mà không xuất hiện, hắn đi đâu?
Diệp Hiên là một người có tâm tư cực kỳ tinh tế. Hắn tin tưởng bát đại Bất Hủ nhất định sẽ truyền tấn cho Bất Tử thiên chủ. Dù sao thì hắn đến tạo thành hạo kiếp cực lớn cho Bất Tử thiên điện.
Bọn họ không cách nào kiềm chế mình, chỉ có thể mời Bất Tử thiên chủ đến trấn áp.
Nhưng Bất Tử thiên chủ lại hoàn toàn không có tin tức, điều này không phù hợp với tính cách của hắn.
Mơ hồ, trong lòng Diệp Hiên có một tia bất an, tia bất an này đến từ Bất Tử thiên chủ, tuy nhiên, hắn rất nhanh đè xuống tia bất an này.
Mặc kệ Bất Tử thiên chủ có xuất hiện hay không, cũng không cản trở kế hoạch kế tiếp của hắn.
...
Ba ngày sau.
- Diệp tiên sinh.
Trong một góc tối của Bất Tử thiên điện, Diệp Hiên chắp tay mà đứng, phía sau có một người đang quỳ, chính là Thương Hoài Diệt đã sớm bị hắn thu phục.
Từ sau khi Diệp Hiên đi tới Thương thị nhất tộc, hắn đã phân phó Thương Hoài Diệt trở lại Bất Tử thiên điện tiềm hành, hôm nay chính là thời điểm dùng đến hắn.
- Tám lão gia hỏa kia đều là Bất Hủ Cảnh giai đoạn thứ ba. Ta muốn giết bọn họ cực kỳ khó khăn. Ngươi có biện pháp gì?
Diệp Hiên từ từ xoay người, sắc mặt bình tĩnh nhìn về phía Thương Hoài Diệt.
- Cái này...
Sắc mặt Thương Hoài Diệt khẽ biến, trên mặt có vẻ khó xử. Hắn bị Diệp Hiên thu phục, nhưng vẫn ẩn núp trong Bất Tử thiên điện. Nhưng nhắc tới tám đại năng Bất Hủ, trong lòng càng nhiều là sợ hãi, càng không dám tưởng tượng đi giết bọn họ.
Nhìn sắc mặt Thương Hoài Diệt khó xử, Diệp Hiên lạnh lùng cười nói:
- Nếu như một người không có giá trị lợi dụng, vậy người này chính là phế vật, mà phế vật thì không có tư cách sống sót, ngươi có hiểu được đạo lý này?
Theo lời Diệp Hiên nói vào tai, Thương Hoài Diệt sợ hãi, cả người đầy mồ hôi lạnh.
Ý tứ của Diệp Hiên rất rõ ràng, nếu Thương Hoài Diệt không thể làm việc cho hắn, không thể thay hắn làm việc, vậy giữ lại cũng không có giá trị lợi dụng.
Không có giá trị, cũng có ý là tử vong, Thương Hoài Diệt làm sao không hiểu?
- Coi như ta nuôi một con chó, con chó này còn sẽ nhe răng với địch nhân, ngươi cứ nói đi, Hoài Diệt huynh?
Diệp Hiên nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Thương Hoài Diệt, nhe răng cười tươi giống như ác ma.
- Vâng, tiên sinh nói phải.
Thương Hoài Diệt liên tục gật đầu, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng lăn xuống, sợ Diệp Hiên sau một khắc sẽ đập chết hắn tại chỗ.
- Vậy ngươi nói, ta nên giết tám lão gia hỏa này như thế nào?
Diệp Hiên mỉm cười hỏi.
- Diệp tiên sinh, ta có một kế, tất có thể giúp ngươi thành công.
Tâm tư Thương Hoài Diệt chuyển nhanh, ánh mắt trở nên âm ngoan, khom người hướng Diệp Hiên bái một cái.
- Ồ?
- Nói nghe một chút.
Đôi mắt Diệp Hiên sáng ngời, nói.
- Tiên sinh, Bất Tử thiên điện là chí cường đạo thống, trong đó còn có một tòa chí cường bảo khố, trong đó cất giữ số lượng lớn hỗn độn chí bảo, chỉ có tám đại Bất Hủ cùng Bất Tử thiên chủ mới có thể tiến vào.
Thương Hoài Diệt thấp giọng nói.
- Bảo khố chí cường?
Đôi mắt Diệp Hiên trợn to, chỉ nghe cái tên này, đã biết bảo khố này không tầm thường, hiển nhiên là tài sản của Bất Tử thiên chủ, Diệp Hiên cảm thấy rất hứng thú.
- Tiên sinh minh giám, chí cường bảo khố này không chỉ cất giữ Bất Tử Tiên Kinh cùng số lượng lớn Hỗn Độn chí bảo, trong đó còn có một gốc Cửu Độc Diệt Hồn Hoa.
- Cửu Độc Diệt Hồn Hoa này chính là vật chí độc của hỗn độn, trừ phi là vạn cổ chí cường, nếu không bất kỳ kẻ nào dính vào một chút cũng có thể thân tử đạo tiêu. Nếu tiên sinh có thể lấy được vật này, muốn giết tám lão gia hỏa kia cũng không phải việc khó.
Thương Hoài Diệt từ từ nói.
- Chí Cường bảo khố? Cửu Độc Diệt Hồn Hoa?
- Ngươi làm sao biết được về kho báu chí cường, lại làm sao biết trong đó có Cửu Độc Diệt Hồn Hoa?
Đôi mắt Diệp Hiên híp lại hỏi.
- Tiên sinh đã quên, ta trước đó là thánh tử của Bất Tử thiên điện, tự nhiên biết những bí ẩn này.
Thương Hoài Diệt vội vàng giải thích.
Diệp Hiên chậm rãi gật đầu, nhìn về phía Thương Hoài Diệt, nói:
- Ngươi nói nhiều như vậy, nhưng bảo khố chí cường ở đâu, mấy ngày nay ta chưa từng thấy qua cái gọi là bảo khố.
- Tiên sinh minh giám, bảo khố chí cường tự thành không gian, ngoại trừ Bất Tử thiên chủ có thể tùy ý tiến vào, chỉ có tám Đại Bất Hủ có chìa khóa có thể mở ra bảo khố tiến vào trong.
Thương Hoài Diệt đỏ mặt, trong lòng cực kỳ khẩn trương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận