Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2143: Trở về Bổ Thiên giáo

Chương 2143: Trở về Bổ Thiên giáo
- Tộc nhân? Tộc nhân của ta?
Trăm triệu vạn tộc nhân kêu gọi, khiến Thần Tổ Vạn Thú tỉnh táo lại, lực lượng cấm kỵ vờn quanh trên người hắn, đôi mắt màu đỏ tươi cũng dần dần bình tĩnh, chỉ là một dòng huyết lệ chảy ra từ trong đôi mắt của hắn.
- Nguyền rủa được phá giải rồi? Rốt cuộc ta không còn là tội nhân của cự thú tinh không nhất tộc, ta chân chính khiến tinh không cự thú tái hiện hỗn độn!
Mỗi người đều có chấp nhất, cự thú tinh không nhất tộc chính là chấp nhất của Thần Tổ Vạn Thú!
Trong quá khứ xa xôi, bởi vì hắn đạp vào cấm kỵ, khiến cho cả cự thú tinh không nhất tộc bị hỗn độn nguyền rủa, đây là nỗi đau nhức vĩnh viễn trong nội tâm của hắn!
Hiện nay rốt cuộc hắn cũng đã hóa giải được nguyền rủa trên người trăm triệu vạn tộc nhân, rốt cuộc hắn cũng đã chuộc được tội, rốt cuộc hắn đã không phải là tội nhân của cự thú tinh không nhất tộc nữa.
Giết, hay là không giết?
Bỗng nhiên, ánh mắt Thần Tổ Vạn Thú rơi trên người Diệp Hiên, đôi mắt màu đỏ tươi đang kịch liệt lấp lóe, cả người đều lâm vào do dự.
- Ai!
Vạn cổ thở dài, quanh quẩn không dứt.
Thần Tổ Vạn Thú cuối cùng là không ra tay với Diệp Hiên, không chỉ vì giao dịch hắn cùng Diệp Hiên, còn có nhiều thứ trong suy nghĩ của hắn.
- Tốt thay cho tên lão tặc ngươi, ngươi dùng hắn bức ta xuất thế, nhưng lại không nghĩ rằng trên người hắn có lấy cấm kỵ trong cấm kỵ, nếu như hắn là người nào đó chuyển thế, đợi ngày hắn thức tỉnh, ngươi cũng sẽ đại họa lâm đầu!
Thần Tổ Vạn Thú cười lạnh lẩm bẩm.
- Hắn là ai?
Nhân Đạo Chủ Nhân mắt thấy tất cả, nàng lộ vẻ kinh nghi nhìn về phía Thần Tổ Vạn Thú, nàng biết rõ vị nhân vật cấm kỵ này nhất định nhìn ra cái gì đó.
Chuyển thế?
Đây là một từ ngữ rất bình thường, trong rất nhiều tu luyện giả, cái gọi là chuyển thế trọng tu cũng không khó lý giải, có không ít tu sĩ độ kiếp thất bại, cũng có thể khiến cho mình chuyển thế trọng tu.
Người có thể khiến cho nhân vật cấm kỵ cũng kiêng kị, loại này gọi là chuyển thế tuyệt đối không phải chỉ nói một chút mà thôi, vô cùng có khả năng kiếp trước của Diệp Hiên mười phần khủng bố, thậm chí ngay cả Thần Tổ Vạn Thú cũng e ngại ba phần.
- Vũ Trụ Hỗn Độn rất rất lớn, thập nhị nguyên hội rất ngắn rất ngắn, trong vạn cổ Vũ Trụ Hỗn Độn, luôn có kia một nhóm nhỏ người kinh thiên tuyệt địa, thậm chí cả ý chí Vũ Trụ Hỗn Độn cũng không để vào mắt. Bọn hắn vĩ ngạn vô biên, bọn hắn quét ngang vạn cổ, bọn hắn được coi là vạn cổ bất diệt, bọn hắn là cấm kỵ trong cấm kỵ. Nhưng là bọn hắn đã biến mất, biến mất không còn bóng dáng, cứ như không còn xuất hiện trong thế giới này.
Mỗi người đều đan bố cục, mỗi người đều đang tìm kiếm siêu thoát, có người thân là quân cờ, nhưng lại cho là mình là người cầm cờ, có người trong bố cục vạn cổ, nhưng người đang trong cục mà không biết.
Thần Tổ Vạn Thú lẩm bẩm thì thầm, hắn nói rất nhiều rất nhiều, một cỗ khí tức tiêu điều trên người hắn bồi hồi, Lực lượng cấm kỵ vờn quanh trên người hắn, nhưng lại che đậy không được khí tức đau thương của hắn.
- Ta không là bất kỳ kẻ nào, ta chỉ là chính ta.
Một giọng nói cực kỳ suy yếu đang truyền đến, Diệp Hiên từ trong hôn mê từ từ thức tỉnh, sắc mặt của hắn cực kỳ tái nhợt, chỉ là ánh mắt lại vô cùng kiên định.
Mọi chuyện xảy ra trước đó tất cả Diệp Hiên đều nhớ, hắn tự nhiên cũng cảm nhận được sát cơ của Thần Tổ Vạn Thú, thậm chí nghe được Thần Tổ Vạn Thú.
Thần Tổ Vạn Thú hoài nghi hắn là một đại nhân vật nào đó chuyển thế, nhưng Diệp Hiên rõ ràng biết rõ, hắn tuyệt đối không phải là bất kỳ kẻ nào chuyển thế, hắn vỏn vẹn chỉ là chính hắn mà thôi.
Diệp Hiên mười phần tin tưởng cảm giác của mình, hắn thật sự chỉ là chính hắn, tuyệt đối không phải bất kỳ kẻ nào.
Lui một vạn bước mà nói, cho dù hắn là nhân vật cấm kỵ nào đó chuyển thế, nhưng kiếp này hắn chỉ là chính mình, hắn thờ phụng cũng chỉ có chính mình.
Quét ngang vạn cổ, đương thời vô địch!
Tám chữ này là tin tưởng bất biến của Diệp Hiên, hắn cũng đang một mực cố gắng ở nơi này.
- Thiên pháp cấm kỵ, quét ngang vạn cổ, ký ức kiếp trước của ngươi còn chưa có thức tỉnh, chờ một ngày ngươi thức tỉnh, ngươi sẽ chân chính biết mình là người nào, đại cục mưu đồ vạn cổ thiên địa của ngươi cuối cùng rồi cũng sẽ hiển hiện ra.
Ánh mắt Thần Tổ Vạn Thú thâm thúy, hắn căn bản không tin tưởng Diệp Hiên chỉ là phàm nhân, bởi vì phàm nhân thì không thể đi đến một bước này, càng không có tư cách đối thoại cùng hắn tại nơi này.
- Tốt, chúng ta thức tỉnh ký ức kiếp trước.
Diệp Hiên cười nhạt một tiếng, cũng không tranh luận cùng Thần Tổ Vạn Thú, bởi vì giờ khắc này hắn còn rất nhỏ yếu, mặc kệ Thần Tổ Vạn Thú nói đúng hoặc sai, tất cả những này đều không quan trọng.
Chuyện quan trọng lúc này là, hắn đã hoàn thành hứa hẹn đối với Thần Tổ Vạn Thú, cũng đánh phá nguyền rủa của thú cự tinh không nhất tộc, hắn muốn Thần Tổ Vạn Thú thực hiện lời hứa của hắn.
Thần Tổ Vạn Thú là nhân vật bậc nào, hắn tự nhiên có thể cảm nhận được ý nghĩ Diệp Hiên, điều này cũng khiến cho hắn chậm rãi gật đầu nói:.
- Chuyện ta đồng ý với ngươi tự nhiên ta sẽ làm, bây giờ chúng ta đi.
Oanh!
Thần Tổ Vạn Thú duỗi ra thú trảo khô bại, tuyệt địa cấm kỵ đang ầm vang rung chuyển, một đầu thông hướng ngoài đang hiện ra.
- Ta không thể ở lại bên ngoài thời gian quá dài, nếu không sẽ dẫn tới hỗn độn thiên phạt gia thân, đi.
Thần Tổ Vạn Thú hất tay áo lên, lực lượng cấm kỵ càn quét bên cạnh Nhân Đạo Chủ Nhân cùng Diệp Hiên, bước ra một bước liền biến mất khỏi tuyệt địa cấm kỵ.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận