Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1471 - Giằng co (2)



Chương 1471 - Giằng co (2)




Điểm thứ hai, Vạn Linh Chủ Nhân nắm giữ nguyên hội thứ mười, chính là vạn cổ chí cường thứ mười, mà mục tiêu của Diệp Hiên chính là vạn cổ chí cường, hắn đã đợi không được đến khi nguyên hội thứ mười một mở ra.
Dựa theo Diệp Hiên phỏng đoán, nếu có thể chơi chết Vạn Linh Chủ Nhân, có phải hắn liền có thể chiếm lấy ghế vạn cổ chí cường nguyên hội thứ mười hay không?
Mặc dù ý nghĩ này cực kỳ điên cuồng, nhưng Diệp Hiên lại tin tưởng vững chắc biện pháp này có thể thực hiện.
Cho nên sớm muộn hắn cũng phải đối đầu cùng với Vạn Linh thiên điện.
Vấn đề mấu chốt nhất là, hiện tại tu vi hắn chính là Đại Thánh, khoảng cách tới vạn cổ chí cường còn cực kỳ xa xôi, mà con đường tu luyện cùng ma luyện cùng cơ duyên, Vạn Linh thiên điện chính là một khối đá mài đao, có thể đốc xúc hắn rèn luyện tiến lên.
Không có áp lực liền không có động lực, chỉ có sinh tử ma luyện ập xuống tu vi của hắn mới có thể tăng trưởng tốc hành.
Diệp Hiên hiểu rõ ràng một chuyện, hắn chỉ là người bình thường, đoạn đường này đều dựa vào tự thân hắn khắc khổ tu luyện, quanh quẩn ở giữa sinh tử, mà không ngừng đột phá tu vi tự thân hắn.
Hắn không có tư chất vô song như Liễu Bạch Y, cũng không có tuyệt thế tài tình như Liễu Bạch Y, Liễu Bạch Y tu luyện có thể một đường thông thuận, cho đến khi lên tới đỉnh phong, mà Diệp Hiên hắn không có cái tư chất này.
Phật gia thường nói chúng sinh bình đẳng, nhưng trong lòng Diệp Hiên tự nhận biết, người với người là không thể so sánh.
Có người sinh ra liền có gia tài bạc triệu, mà có người sinh ra liền nghèo khó thất vọng, điểm bắt đầu cũng khác nhau, nào có khả năng bình đẳng đâu?
Chỉ là Diệp Hiên tin tưởng một chuyện, mặc dù hắn không có tư chất cùng tài tình tuyệt thế như Liễu Bạch Y, nhưng hắn có thể cố gắng khắc khổ tu luyện một bước leo lên cực đỉnh, cứ như vậy mà hắn đi thẳng tới.
Nói một câu ngay thẳng, mặc dù Liễu Bạch Y là chí hữu của Diệp Hiên, nhưng Diệp Hiên cũng không muốn khuất sau lưng Liễu Bạch Y.
Hắn không muốn chờ đến thời điểm hai người gặp lại, Diệp Hiên hắn vẫn chỉ là Đại Thánh, mà Liễu Bạch Y đã bước vào Thánh Vương cảnh, có lẽ càng có thể siêu việt thánh cảnh.
Người đều có lòng tranh cường háo thắng, Diệp Hiên cũng không ngoại lệ, cho nên hắn muốn cho chính mình vô tận áp lực, để đến khi hai người gặp lại lần nữa, sẽ không kém Liễu Bạch Y nửa điểm.
Cho nên, Diệp Hiên muốn xem Vạn Linh thiên điện như đá mài đao, mà ma luyện đạo hạnh của hắn, mặc dù có nguy cơ sinh tử, nhưng Diệp Hiên không để ý, bởi vì một đường hắn vẫn là đi tới như vậy.
- Diệp đạo hữu, bản thánh có thể cho ngươi thêm một cơ hội, chỉ cần ngươi cúi đầu xin lỗi Vạn Linh thiên điện ta, chuyện ngươi giết Da Ma La có thể xóa bỏ.
Mạc Hỏa Đại Thánh lặng lẽ lên tiếng.
Mạc Hỏa Đại Thánh cũng không muốn đem chuyện làm tuyệt, cũng là muốn cho Diệp Hiên một cơ hội.
- Diệu Pháp, nếu ngươi không muốn Diệu Pháp quốc độ tan thành mây khói, bây giờ hãy đến đây với bản thánh.
Bỗng nhiên, Thanh Minh Đại Thánh uống cạn rượu trong chén, nhàn nhạt nhìn về phía hai nữ Lâm Diệu Pháp, uy năng Đại Thánh ẩn ẩn bắn ra, hư không quanh mình đều vặn vẹo cực hạn, trong ngôn từ của hắn tràn ngập ý bức hiếp.
Bầu không khí trở nên khẩn trương, tình thế nghiêm trọng!
Biểu lộ hai nữ Lâm Diệu Pháp trầm trọng, không biết nên lựa chọn như thế nào.
- Bởi cái gọi là chim khôn biết chọn cây mà đậu, nếu tỷ muội hai người các ngươi tiếp tục đi theo hắn, chỉ sợ sẽ rơi vào kết quả chết mà không có chỗ chôn.
Thanh Minh Đại Thánh lay động chén rượu, một bộ dáng sâm nhiên.
Lúc này.
Thần sắc Diệp Hiên bình tĩnh, tuyệt không biểu hiện ra cái gì dao động, cứ như vậy nhàn nhạt nhìn hai nữ, chờ đợi hai nữ lựa chọn.
- Thanh Minh Đại Thánh, chúng ta sẽ không phản bội Diệp tiền bối.
Chỉ thấy Lâm Diệu Pháp quả quyết cự tuyệt, chỉ là đáy mắt Lâm Diệu Pháp lại có một vẻ bất đắc dĩ, sau đó mặt mày buông xuống không nói không động.
Kỳ thật, cũng không phải hai nữ Lâm Diệu Pháp trung thành với Diệp Hiên, mà là trên người các nàng đã bị Diệp Hiên gieo xuống cấm chế, nếu bọn nàng thực có can đảm mà phản bội Diệp Hiên, Diệp Hiên chỉ cần một cái ý niệm liền có thể khiến tỷ muội bọn nàng hồn phi phách tán mà chết.
Nếu như có thể lựa chọn, hai người tỷ muội sớm đã rời khỏi Diệp Hiên, như thế nào lại đi theo bên cạnh hắn?
- Minh ngoan bất linh (*)!
(*) Ngu muội không linh lợi.
Sắc mặt Thanh Minh Đại Thánh tức giận, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên xẹt qua sát cơ âm trầm.
- Diệp đạo hữu cho rằng ta nói nhảm vậy ta cũng không muốn nhiều lời, Vạn Linh thiên điện ta trấn áp nguyên hội thứ mười, hôm nay nếu ngươi không cho Vạn Linh thiên điện ta một cái công đạo, chỉ sợ ngươi không cách nào rời khỏi đây.
Mạc Hỏa Đại Thánh lạnh giọng mở miệng.
Ông!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên bước ra một bước, quỷ dị xuất hiện trước người Mạc Hỏa Đại Thánh, dùng một loại thái độ bề trên quan sát người này.
- Không thể không nói, lá gan của ngươi rất lớn, bởi vì rất nhiều năm không người nào dám nói như vậy với ta.
Diệp Hiên bình tĩnh nói nhỏ.
Bạch bạch bạch!
Sắc mặt Mạc Hỏa Đại Thánh đại biến, bởi vì hắn căn bản không thấy rõ Diệp Hiên xuất hiện trước người hắn như thế nào, điều này cũng khiến cho hắn hãi nhiên rút lui, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên xẹt qua một vẻ trầm trọng.
Rất mạnh, sự mạnh đến múc cho hắn một loại cảm giác ngạt thở, mà trực quan của Mạc Hỏa Đại Thánh cảm thụ được.
Nguyên thần hư không, thiên hạ cực tốc.
Từ khi Diệp Hiên bước vào cảnh giới Đại Thánh, loại đại thần thông nguyên thần hư không này, hắn đã tu luyện đến đỉnh phong, đừng nói là những nhân vật cấp Đại Thánh này, cho dù là nhân vật cấp Thánh Vương cũng chưa hẳn có thể bắt được quỹ tích của hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận