Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 521 - Hy vọng đối kháng Đại La Kim Tiên



Chương 521 - Hy vọng đối kháng Đại La Kim Tiên




- Vãn bối Triệu Cấu xin ra mắt tiền bối.
Triệu Cấu vội vàng bước nhanh đi tới trước mặt Diệp Hiên, căn bản không có một chút uy nghiêm hoàng thất, lại còn trực tiếp quỳ sát ở dưới chân Diệp Hiên, tư thế hèn mọn tới cực điểm.
Không có một gợn sóng, đạm mạc nhìn nhau.
Diệp Hiên bình tĩnh nhìn kỹ Triệu Cấu đang quỳ sát dưới hắn, cũng không có ý tứ muốn cho hắn đứng dậy, theo thời gian trôi qua, trên trán Triệu Cấu dần dần đổ đầy mồ hôi hột.
Hiển nhiên, ở trong bầu không khí yên tĩnh không tiếng động, Triệu Cấu cảm thấy cực kỳ không ổn, nhưng hắn cũng biết người mình đối mặt tuyệt đối không phải phàm nhân, Diệp Hiên không có để cho hắn đứng dậy trước, hắn cũng chỉ có thể an tĩnh quỳ ở đây.
Chiều tà chập tối, màn đêm buông xuống.
Bốn phía hoàng cung đã dâng lên ánh nến, chỉ là ở cung điện của hai người đã rơi vào trong bóng tối.
- Đứng lên đi.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, Triệu Cấu vui vẻ, hơi chật mà đứng dậy, chỉ là thời gian dài quỳ ở dưới đất cũng để cho thân hình của hắn bất ổn, hai chân đều có vẻ hơi choáng.
- Còn chưa thỉnh giáo cao tính đại danh của tiền bối.
Ở trong khung cảnh đen nhánh, Triệu Cấu vẫn thi lễ cười lấy lòng, chỉ là đáy mắt lại có vẻ khẩn trương.
Theo lý mà nói, hắn chính là nhị điện hạ Tiểu Thánh quốc, trời sinh đã có uy nghiêm hoàng thất, dù đối mặt với tu tiên giả đại tông môn, cũng sẽ không kiêu ngạo không siểm nịnh, nhưng chẳng biết tại sao người áo đen thần bí trước mắt lại mang đến cho hắn một loại cảm giác áp bách mạnh mẽ, càng làm cho lời nói và cách làm của hắn trở nên khép nép.
- Ta từ trong ánh mắt của ngươi có thể nhìn ra, ngươi là một người có dã tâm cực lớn, cũng tuyệt đối không phải hạng người lương thiện, suy nghĩ trong lòng ngươi là cái gì, ta vô cùng rõ ràng.
Diệp Hiên cũng không để ý đến suy nghĩ của Triệu Cấu, chỉ là hiện tại hắn thân ở Tiểu Thánh quốc, vì để che lấp hành tung của mình, tên Triệu Cấu này có tác dụng vô cùng quan trọng đối với hắn.
Nghe thấy lời Diệp Hiên nói, Triệu Cấu hơi biến sắc, nhưng cũng chỉ có thể cười nịnh một tiếng, khom người cúi đầu nói:
- Tiền bối minh giám, chỉ cần ngài có thể giúp vãn bối đoạt được đế vị, vãn bối nhất định sẽ không quên đại ân của tiền bối.
Triệu Cấu là một người thông minh, Diệp Hiên rất thích nói chuyện cùng người thông minh, Triệu Cấu muốn mượn dùng lực lượng của hắn cướp đoạt đế vị, hắn cũng muốn mượn Tiểu Thánh quốc để tránh né một thời gian, đây cũng tính là một loại giao dịch đôi bên cùng có lợi.
- Ba ngày, ta chỉ cho ngươi ba ngày, ba ngày sau ngươi phát động binh biến trực tiếp cướp đoạt đế vị, đến lúc đó thì ta sẽ giúp ngươi một tay.
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
- Binh biến?
Nghe thấy lời Diệp Hiên nói, sắc mặt Triệu Cấu đại biến, khẽ run nói:
- Tiền bối có chỗ không biết, đại ca Triệu Tuần của ta chưởng quản ba chục ngàn cấm quân đô thành, trong tay phụ hoàng lại có....
Không đợi Triệu Cấu nói xong, Diệp Hiên phất tay cắt đứt, nói:
- Nhớ kỹ, đứng trước lực lượng tuyệt đối, mọi thứ trên thế gian cũng đều là phù vân, đây cũng là cơ hội duy nhất của ngươi. Ngươi có thể lui xuống.
Diệp Hiên không cho Triệu Cấu giải thích bởi vì trong mắt hắn chính là một quốc gia phàm nhân, hắn chỉ cần phất tay đã có thể giết chết thành tro, nếu không phải hắn muốn ẩn vào Tiểu Thánh quốc, hắn căn bản cũng sẽ không nói chuyện với Triệu Cấu.
- Vãn bối xin cáo lui.
Triệu Cấu cắn môi, xoay người đi ra ngoài, chỉ là trong mắt có sự do dự, cũng bị lời đề nghị của Diệp Hiên làm cho khiếp sợ.
Trong cung.
Diệp Hiên khoanh chân ngồi trên giường, một ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu rọi ở trên khuôn mặt hắn, khiến cho hắn nghĩ đến Thái Âm tinh trên bầu trời, trong đầu hiện ra hình ảnh về Quảng Hàn tiên tử.
- Không biết nữ nhân ngốc này hiện tại như thế nào?
Diệp Hiên lẩm bẩm tự nói.
Thu hồi tâm tư, Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, hắn bị thiên ma phản phệ, phải cật lực trấn áp tâm tình tiêu cực trong nguyên thần, có thể hiện ra giữa thế gian.
Nhưng hắn cũng không thể xuất hiện ở trong tam giới, bởi vì Diệp Hiên hiểu rất rõ, tất cả mọi người đều cho rằng hắn đã chết, nếu như hắn xuất hiện ở tam giới, Ngọc Đỉnh Chân Nhân cùng Thập Nhị Kim Tiên thượng cổ sẽ không bỏ qua cho mạng hắn.
Diệp Hiên là một người rất cẩn thận, càng là một người rất quý trọng sinh mạng, hắn tuyệt đối sẽ không đặt mình vào trong nguy hiểm, chỉ là hắn cũng sẽ không mãi trốn tránh, hắn muốn trong khoảng thời gian này tế luyện ra một lá bài có thể chân chính đối kháng cùng Đại La Kim Tiên.
Ông!
Phất tay, tinh quang chập chờn, Nghịch Tiên Trận đồ bày ra, chìm nổi ở giữa hư không, chỉ là Nghịch Tiên Trận đồ sớm đã rạn nứt không chịu nổi, hiển nhiên đã gặp phải trọng thương cực lớn trong trận chiến cùng Ngọc Đỉnh Chân Nhân.
- Bạch Y huynh, nếu không phải nhờ Nghịch Tiên Trận đồ của huynh, chỉ sợ lúc đó ta đã phải vẫn lạc.
Tay Diệp Hiên nâng Nghịch Tiên Trận đồ, một tia ưu thương xẹt qua đáy mắt, hắn thật không có nghĩ đến, ở thời khắc tính mạng hắn chịu phải uy hiếp, lại là Nghịch Tiên Trận đồ cứu hắn.
Liễu Bạch Y, kỳ tài vạn cổ, kinh thiên vĩ địa, lấy cơ thể phàm nhân một giới chế tạo ra một đại trận khoáng cổ tuyệt kim.
Lúc trước, Diệp Hiên chỉ xem Nghịch Tiên Trận là vật tưởng nhớ Liễu Bạch Y, căn bản cũng không có nghĩ đến Nghịch Tiên Trận đồ sẽ có uy năng lớn như vậy, không chỉ có cứu lấy mạng hắn, càng trở thành thủ đoạn duy nhất để hắn đối kháng với Đại La Kim Tiên.
- Thuận người là tiên, nghịch người là phàm, cách thiên tuyệt địa, hóa tiên làm phàm?
Tay Diệp Hiên nâng Nghịch Tiên Trận đồ, hắn đang lẩm bẩm lên tiếng, cũng để cho Nghịch Tiên Trận đồ đang nở rộ từng điểm tinh quang.



Bạn cần đăng nhập để bình luận