Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1610: Giao thủ thăm dò

Chương 1610: Giao thủ thăm dò
Phanh.
Một tiếng trầm đục vang lên, trong miệng Cơ Âm Dương phát ra một tiếng kêu đau đớn, cả người đều bị Tru Thiên Kích đánh bay ra ngoài, rơi xuống mặt đất.
Đáng tiếc, Diệp Hiên không thể vận dụng lực lượng tịch diệt ẩn chứa trong Tru Thiên Kích, nếu không, không nói một kích này sẽ lấy tính mạng đối phương, tối thiểu cũng có thể làm cho hắn bị thương nặng.
Phanh.
Diệp Hiên bước ra một bước, không đợi Cơ Âm Dương rơi xuống đất, đánh một quyền lên gò má đối phương, lần thứ hai đánh bay Cơ Âm Dương ra ngoài, để Cơ Âm Dương không có thời gian kịp phản ứng.
Một kích của Tru Thiên Kích mặc dù không có ẩn chứa lực lượng tịch diệt, nhưng dù sao đây cũng là vạn cổ đệ nhất sát khí, trực tiếp làm cho ý thức của Cơ Âm Dương lâm vào trong mơ hồ, giờ phút này hoàn toàn bị động thừa nhận Diệp Hiên oanh kích.
Thân thể Diệp Hiên quá mức cường hãn, tuy rằng hắn cũng không phải chiến thể, nhưng thân thể tuyệt đối vượt qua Cơ Âm Dương, các đòn tấn công như cuồng phong bão táp, trong nháy mắt làm cho Cơ Âm Dương rơi vào trong hạ phong.
Ầm ầm.
Một quyền đấm trời, hư không sụp đổ, Cơ Âm Dương giống như quả bóng da bị đánh bay ra, Diệp Hiên thừa thế lao tới, tuyệt đối sẽ không cho hắn thời cơ phản ứng kịp.
- Chết đi.
Diệp Hiên bộc phát ra sát khí lạnh thấu xương, cầm Tru Thiên Kích trong tay, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Cơ Âm Dương, một kích giết tới mi tâm đối phương, xem tư thế là muốn dồn Cơ Âm Dương vào chỗ chết.
- Ngũ ca cẩn thận.
Ba vị Linh Tử hoảng sợ kinh hô, không ngờ chiến lực của Diệp Hiên đáng sợ như vậy, ngay cả Cơ Âm Dương mà trong lúc nhất thời cũng rơi vào trong hạ phong.
- Tiểu Cửu, ngươi náo loạn đủ rồi chưa?
Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lùng quanh quẩn trong thiên địa, Diệp Hiên đang lao tới đâm ra một kích chợt ngưng trệ không tiến, năm ngón tay của Cơ Âm Dương đang nắm chặt mũi kích.
Ầm ầm.
Tạo Hóa thần quang phô thiên cái địa, uy năng nổ tung bầu trời nở rộ, giờ phút này, mặt Cơ Âm Dương không còn cười duyên, ngược lại tràn ngập vẻ cực đoan âm lãnh, tựa như một con độc xà đang nhìn chằm chằm Diệp Hiên.
Keng keng.
Cơ Âm Dương quá mức khủng bố, hắn cao hơn Diệp Hiên một đại cảnh giới, bản thân càng là Hỗn Độn Âm Dương chiến thể, khi hắn bộc phát ra uy năng khủng bố của bản thân, vẻn vẹn chỉ là một chưởng đã đánh bay Tru Thiên Kích của Diệp Hiên ra ngoài.
Răng rắc.
Diệp Hiên chỉ cảm giác một cỗ lực lượng cực kỳ khủng bố đang mãnh liệt xông về phía hắn, cả người đều theo Tru Thiên Kích lui về phía sau.
- Tiểu Cửu, ngươi thật sự làm ta mất hứng.
Đông —— đông —— đông
Vẻ mặt Cơ Âm Dương âm u, hắn đang tản bộ đi về phía Diệp Hiên, dưới chân dâng lên âm dương nhị khí nhàn nhạt, tuy rằng cũng không có thực chất hóa, nhưng chỉ là dị tượng này xuất hiện đã làm cho phương thiên địa này rung động cực hạn, giống như sắp vỡ vụn.
Quả nhiên lợi hại.
Diệp Hiên đứng sừng sững, đôi mắt híp lại cùng một chỗ, tuy rằng hắn cực kỳ ghê tởm tư thái âm dương của Cơ Âm Dương, nhưng hắn không thể không thừa nhận Cơ Âm Dương thật sự rất mạnh.
Diệp Hiên dám khẳng định, nếu mình không bộc phát toàn bộ tu vi, tuyệt đối sẽ không phải đối thủ của Cơ Âm Dương, nhưng nếu hắn thật sự bày ra tu vi bản thân, cũng tất bại lộ thân phận.
Dù sao thủ đoạn hắn có thể vận dụng lúc này cực kỳ thưa thớt, điều này hạn chế rất lớn chiến lực của hắn.
- Tiểu Cửu, ta lại cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi đi theo Ngũ ca, Ngũ ca tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi, nếu không hôm nay cũng đừng trách Ngũ ca trở mặt không nhận người.
Cơ Âm Dương lạnh lùng nói.
- Cơ Âm Dương, tuy rằng ngươi làm cho ta cảm thấy rất chán ghét, tuy nhiên, tu vi ngươi đích xác làm cho ta có cái nhìn khác, thật ra ta rất muốn làm thịt ngươi.
Khóe miệng Diệp Hiên lộ ra vẻ âm ngoan.
Không ai biết Diệp Hiên giờ phút này đang nghĩ cái gì, hắn muốn âm thầm vận dụng hai đại lực lượng chí cường, hỗn độn thập nhị nguyên hội thế giới trong nháy mắt bộc phát, khi đối phương không có cảnh giác, tất có thể hiện ra hiệu quả kỳ diệu.
Tuy Diệp Hiên cũng không dám khẳng định mình nhất định có thể giết Cơ Âm Dương, vì nếu thân phận của hắn bại lộ, tất sẽ mang đến cho hắn hung hiểm thật lớn.
Diệp Hiên đang cân nhắc lợi ích được và mất, càng đang suy nghĩ có nên mạo hiểm hay không.
- Tiểu tử, ngươi đừng xúc động, nơi này là Vạn Linh Thiên Điện, nếu ngươi dám vận dụng lực lượng chí cường cùng hỗn độn thập nhị nguyên hội thế giới, ta dám cam đoan ngươi tuyệt đối sẽ bị người phát hiện.
Thanh âm nặng nề của Cái Thiên Nguyên truyền đến.
Cái Thiên Nguyên cũng không phải đang hù dọa Diệp Hiên, Vạn Linh Thiên Điện này chính là dầm rồng hang hổ, đừng nói Vạn Linh chi chủ chí cao vô thượng kia, chỉ là những đại nhân vật khủng bố bên dưới trướng hắn trong khoảnh khắc đã có thể phát giác Diệp Hiên dị thường.
- Tiểu Cửu, ngươi rất tự tin, tự tin đến mức có thể đánh bại ta, chẳng lẽ đi Nam Đấu đại vực một chuyến, ngươi tự cho rằng tu vi tằng cao, có thể chống lại ta sao?
Cơ Âm Dương âm lãnh nói.
- Hôm nay Ngũ ca cho ngươi kiến thức cái gì gọi là Hỗn Độn Âm Dương chiến thể.
Ầm ầm.
Cơ Âm Dương mở rộng năm ngón tay hướng lên trời, giống như đang nâng lên trời đất, tạo hóa thần quang nổ tung thiên địa xoay quanh trong hư không, hóa thành một vòng xoáy cực kỳ khủng bố, trong đó càng nở rộ uy thế hủy thiên diệt địa.
- Chỉ bằng ngươi?
Diệp Hiên âm lãnh lên tiếng, hắn tự nhận tuyệt không dưới Cơ Âm Dương, nhưng hiện tại lại không thể bộc phát tu vi chân thật, điều này làm cho hai mắt hắn trở nên hung ác nham hiểm, trong lòng cũng có chút nghẹn khuất, nhưng cũng chỉ có thể lặng yên triệu hoán ra Tịch Diệt Chiến Giáp đến đối chiến người này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận