Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2156: Kỳ Tổ

Chương 2156: Kỳ Tổ
Trước sự xuất hiện đột ngột của người thần bí này mà tán loạn đi, bàn cờ thu liễm hai luồng ánh sáng, một lần nữa rơi vào trong tay hắn.
- Ngươi là ai?
Diệp Hiên đột nhiên cảm giác được cơ thể mình có thể động, hoa sen màu đen trên đỉnh đầu từ từ tiêu tán, trong thời khắc này Nhân Đạo Chủ Nhân cũng có thể thoát ly ra khỏi cơ thể của hắn.
- Ta là Kỳ Tổ.
Người thần bí cũng tỏ ra vẻ thần bí, mà là nhàn nhạt hồi đáp vấn đề của Diệp Hiên.
- Kỳ Tổ? Nhân vật cấm kỵ?
Ánh mắt Diệp Hiên thâm thúy, hắn đang tinh tế dò xét người tới, nhưng một cỗ cảm giác khiến tim đập nhanh xuất hiện từ đáy lòng của hắn, chỉ vì người trước mặt này, cho hắn một loại cảm giác khó có thể nói rõ.
Hơn nữa, nhân vật cấm kỵ trước mặt tự xưng là Kỳ Tổ, khiến nội tâm Diệp Hiên cực kỳ bất an.
Mặc kệ là vạn cổ bóng ma cũng tốt, hay là Thần Tổ Vạn Thú cũng được, hai vị nhân vật cấm kỵ này đều có tử quang lượn lờ, căn bản không có lưu lại nửa điểm sinh khí.
Mà vị Kỳ Tổ này thì lại khác, hắn có một nửa tử khí cùng một nửa sinh khí, hai luồng ánh sáng trắng đen như dựng dục lấy lực lượng sinh tử, đồng thời xuất hiện trên người hắn.
- Vì sao ngươi lại cứu ta?
Diệp Hiên trầm giọng nói, chẳng lẽ người trong bóng tối nhìn chăm chú đến hắn, chính là Kỳ Tổ này sao?
- Thân làm quân cờ, tự nhiên có tác dụng của quân cờ, cho nên bây giờ ngươi chưa thể chết.
Kỳ Tổ nhàn nhạt thì thầm, khí tức của bàn cờ trong tay hắn thâm thúy, thỉnh thoảng tràn ngập tử khí, thỉnh thoảng lại có sinh khí tràn ra, cho người ta một loại cảm giác suy nghĩ bất định.
- Hơn nữa, nếu như ta không cứu ngươi, cũng sẽ có người ra tay, ta chỉ là ra tay sớm mà thôi.
Kỳ Tổ nói, vừa nhìn lại một hướng khác trong tinh không, chỉ thấy một bóng ma màu đen từ trong hư vô đi ra, tử quang khủng bố đang đan xen mà ra.
- Ta liền đoán được, tên thối đánh cờ ngươi quả nhiên là đang một mực chú ý hắn.
Ầm ầm!
Vạn cổ bóng ma, tử quang lượn lờ, hắn từng bước một đi tới Kỳ Tổ, một cỗ địch ý cực đại đang nở rộ mà ra.
- Ngươi có thể xem hắn như quân cờ, ta lại sao không được?
Kỳ Tổ nhàn nhạt hồi đáp.
- Đánh cờ thối, đừng tưởng rằng ngươi nửa sống nửa chết liền có thể tự ý làm bậy, tiểu tử này ngươi tốt nhất đừng nên động đến hắn, nếu không không cần chờ đến phần cuối của hỗn độn, hiện tại ngươi và ta liền có thể nhất quyết sinh tử.
Giọng Vạn cổ bóng ma lạnh lùng nói.
- Ha ha.
Kỳ Tổ mỉm cười, hai mắt hắn đỏ tươi mà thâm thúy, nói:
- Trên người hắn có truyền thừa của ta, từ khi hắn tiếp nhận phần truyền thừa này, hắn liền coi như là ta và người.
- Nực cười, hỗn độn tinh sư tuy là truyền thừa ngươi mở ra, nhưng ngươi cũng chỉ là một con chó cho ý chí hỗn độn vũ trụ mà thôi, nếu không trước hỗn độn vũ trụ, ngươi cho rằng ngươi có thể sống sót?
- Hắc giả là chết, bạch giả là sống, bàn cờ liền là hỗn độn vũ trụ, trong ta với bàn cờ nửa sống nửa chết, chắc chắn siêu thoát mà ra.
Giọng nói của Kỳ Tổ dần dần chuyển sang lạnh lẽo.
Lúc này.
Diệp Hiên lẳng lặng nhìn cuộc đối thoại giữa hai đại cấm kỵ, mặc dù hắn nghe không hiểu hai người đang nói cái gì, nhưng hiển nhiên hai người đều có mục đích cực lớn đối với hắn.
Nếu không căn bản cũng sẽ không xuất hiện tại nơi này, vị Kỳ Tổ này cũng sẽ không vì hắn mà ngăn lại một kiếp này.
Chỉ là một chuyện khiến cho Diệp Hiên cảm thấy chấn kinh là, vị Kỳ Tổ này vậy mà là người mở đường cho hỗn độn tinh sư truyền thừa.
Chỉ vỏn vẹn với thân phận này liền khiến Diệp Hiên cảm thấy rung động, hơn nữa cuộc đối thoại giữa hai người là nói đến hỗn độn vũ trụ, hiển nhiên đây được gọi là nhân vật cấm kỵ, có rất lớn một bộ phận đều là người sống sót trên hỗn độn vũ trụ.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, hắc ám tinh không xẹt qua trăm triệu vạn luồng Lôi Mang, một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố đang ép xuống tới, hiển nhiên kiếp nạn cấm kỵ này còn chưa vượt qua, bốn đại kiếp nạn vừa rồi vỏn vẹn cũng chỉ là mới bắt đầu.
- Đánh cờ thối, nếu ngươi đã kiêu ngạo như vậy, hôm nay cũng dám xuất thế, vậy ngươi liền giúp nữ nhân này kháng hạ kiếp nạn cấm kỵ, ta xem ngươi có bản lĩnh hay không.
Vạn cổ bóng ma cười lạnh, mà sau đó quỷ dị xuất hiện trước người Diệp Hiên, trong giây lát liền mang theo Diệp Hiên biến mất không thấy gì nữa.
- Lão hữu, ngươi có thể đi, hắn cần phải ở lại.
Oanh!
Bàn cờ đánh ra, phong thiên khốn địa, trăm triệu vạn dặm tinh không như hóa thành vũng bùn, một quân cờ đen trắng đang được hắn bắn mạnh ra, trong giây lát liền khiến vạn cổ bóng ma cùng Diệp Hiên hiển hiện ra.
- Ta đã sớm biết lão tặc nhà ngươi mưu đồ làm loạn đối với hắn, ngươi cho rằng ngươi ẩn ở một nơi bí mật ta liền không biết rõ ngươi muốn làm cái gì sao?
Oanh!
Quét ngang hỗn độn, bá diệt tinh không, vạn cổ bóng ma khủng bố xuất thủ, cự chưởng ngang qua tinh không đánh tới hắc bạch bàn cờ.
Theo một tiếng vang hỗn độn rung động truyền đến, hắc bạch bàn cờ rơi xuống tay Kỳ Tổ, điều này khiến cho sắc mặt Kỳ Tổ hơi biến đổi.
Hiển nhiên, trong một kích giao phong của hai đại nhân vật cấm kỵ, vị Kỳ Tổ thần bí này liền rơi vào thế hạ phong.
- Đánh cờ thôi, đừng tưởng rằng ngươi bày ra trận hỗn độn là có được bản lĩnh, nhưng tu vi ngươi còn kém xa lắm, cho dù tâm cơ ngươi thâm trầm, duy chỉ có lực lượng chí cường mới là vĩnh hằng.
Vạn cổ bóng ma hung lệ cười một tiếng.
- Tốt, ta thừa nhận không phải là đối thủ của ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận