Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 300 - Gian khổ sắp tới



Chương 300 - Gian khổ sắp tới




- Tiên sinh, chuyện này...?
Đám người Hoàng bàn tử lại ngẩn ra, hiển nhiên cũng nghe được tiếng của Âm Nha, điều này cũng làm cho hắn muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
- Các ngươi tiếp tục điều tra tung tích tàn hồn tiên thần, nhiều thì nửa năm, ít thì ba tháng, ta nhất định sẽ trở về.
Diệp Hiên cũng không có giải thích với mọi người, thân thể hắn hư huyễn, chợt biến mất ở trong mắt đám người Hoàng bàn tử.
...
Đồng thời ngay lúc này.
Phương tây, trong Nguyệt Thần Điện.
Bốn vị tàn hồn tiên thần khoanh hai tay, đứng ở trong Nguyệt Thần Điện, bọn họ có thần quang hừng hực, có huyết quang che thân, còn có người đang nở rộ ma khí.
- Nguyệt Thần, ngươi thật muốn liên thủ cùng ta, cùng nhau giết chết Diệp Hiên?
Cả người Thanh Giao vương nồng nặc huyết quang, tu vi chính là Độ Kiếp sơ kỳ, những lời hắn nói ra lại làm cho Nguyệt Thần Điện rung động ầm ầm.
- Ngọc Nương, tuy ký ức bản quân không trọn vẹn, chỉ nhớ ngươi là Thỏ Ngọc bên cạnh Quảng Hàn tiên tử, ngươi đã có tâm liên thủ cùng ta, nể tình Quảng Hàn tiên tử, chúng ta nguyện ý giúp ngươi một tay.
Đại Nhật Tinh Quân mỉm cười lên tiếng.
Ngọc Nương vốn là tên của Nguyệt Thần, Đại Nhật Tinh Quân biết điều đó, hiển nhiên lúc hai người cũng quen biết đã lâu ở Địa Tiên giới.
- Không cần nhiều lời, tu vi bốn người chúng ta toàn bộ đều là Độ Kiếp sơ kỳ, chỉ cần nuốt lấy huyết khí tên Diệp Hiên này, lại tàn sát sinh linh thế giới này hầu như không còn, hút hết huyết khí của bọn hắn thì có thể mượn dùng Quế Thụ hóa thành thần linh trở về Địa Tiên giới, càng có thể đem tình huống thế giới này báo cho chư thiên tiên thần, nhất định có thể được ngợi khen.
Huyết quang quanh thân Tử Vân Tinh Quân hỗn loạn, còn có từng điểm ánh sáng quay xung quanh người hắn.
- Không sai, mặc dù tu vi của Ngọc Nương ngươi là Phân Thần kỳ, nhưng chỉ cần chúng ta có thể khai mở cửa tiếp dẫn, hoàn toàn có thể mang ngươi mang về Địa Tiên giới, đến lúc đó thì còn hy vọng Ngọc Nương có thể nói tốt vài câu cho ta ở trước mặt Quảng Hàn tiên tử.
Thiên Yêu vương mỉm cười nói.
Nguyệt Thần thi lễ với bốn người, càng mỉm cười nói:
- Các vị bằng hữu năm xưa đều cùng ta bỏ mạng ở trong tay Nguyên Ma, lần này Ngọc Nương nếu có thể trở về Địa Tiên Giới, nhất định sẽ không quên đại ân của bốn vị.
- Ha ha, dễ bàn dễ bàn, chỉ là việc cấp bách, chúng ta cần giải quyết tên Diệp Hiên này trước, việc này còn cần phiền phức Ngọc Nương ngươi.
Đại Nhật Tinh Quân chắp tay lại nói.
- Chúng ta xin cáo từ trước, ngồi chờ tin tức của ngươi.
Thiên Yêu vương nói xong, bắt chuyện ba người còn lại rời khỏi Nguyệt Thần Điện.
Sau khi bốn người rời khỏi, Nguyệt Thần Điện lập tức trở nên yên lặng không một tiếng động, nụ cười trên mặt Nguyệt Thần không còn nữa, giống như rơi vào trong trầm tư, không biết đang suy nghĩ cái gì.
- Chủ nhân, đây chính là bốn vị tiên thần Độ Kiếp kỳ, ngài thật dự định trợ giúp Diệp Hiên tính kế bọn họ?
Thiếu nữ Tử Lâm từ ngoài điện đi tới, hơi lộ ra lo lắng nói.
- Ai!
Nguyệt Thần đau khổ, tự nhiên thở dài nói:
- Mấy người Thiên Yêu vương cũng không tính, nhưng Đại Nhật Tinh Quân và ta có giao tình thâm hậu, ngươi thật coi ta nguyện ý đi trợ giúp Diệp Hiên tính kế cho hắn?
- Chủ nhân vậy ngài không bằng tương kế tựu kế, cùng bốn người bọn họ liên thủ giết Diệp Hiên, đến lúc đó thì cũng có thể cùng nhau trở về Địa Tiên giới.
Thiếu nữ Tử Lâm khuyên can.
- Ah!
Nguyệt Thần tự giễu cười một tiếng, nói:
- Cái tên Diệp Hiên kia sớm đã hạ Huyết Khế với ta, nếu ta làm như thế thật, mặc dù có thể giết hắn, nhưng ta cũng sẽ phải hồn phi phách tán mà chết.
Theo những lời Nguyệt Thần vừa nói, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Lâm trắng bệch, hiển nhiên không ngờ Diệp Hiên lại làm việc cẩn thận như này.
- Ta cũng chỉ có thể hợp tác cùng Diệp Hiên, còn vị Đại Nhật Tinh Quân này, ta cũng chỉ có thể có lỗi với hắn.
Nguyệt Thần bất đắc dĩ thở dài, trong mắt lặng yên xẹt qua một luồng sát cơ.
Nếu như tràng cảnh lúc này bị Diệp Hiên nhìn thấy, Diệp Hiên nhất định sẽ cười khẩy, thật ra hắn cũng không tin tưởng Nguyệt Thần, còn hạ Huyết Khế với cô ta, nếu không phải Diệp Hiên làm ra quyết định này, chỉ sợ sự tiến triển của tình hình có lẽ đã nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn.
Từ điểm này cũng có thể nhìn ra, Diệp Hiên ở trên con đường tu tiên có thể nói như bước trên tầng băng mỏng, phàm là nguy cơ hắn có thể dự liệu đến, trước giờ đều bóp giết ở trong nôi.
...
Cũng trong lúc đó.
Phương tây, vạn dặm trên trời, một tàn hồn tiên thần đang liều mạng chạy trốn, Cố Hiểu Hiểu mặc một bộ đồ màu đen, sắc da trắng nõn mà trong suốt, lệ khí màu đỏ nồng nặc bốc hơi ở quanh người cô, đang đuổi giết tàn hồn tiên thần này.
Chỉ trong nháy mắt!
Cố Hiểu Hiểu vỗ bàn tay ngọc thon thon xuống phía dưới, tức thì đánh tàn hồn tiên thần này hồn phi phách tán mà chết, rất nhiều tinh lực đã bị cô thôn phệ.
Ùng ùng!
Tám phương thiên địa ù ù nổ vang, áng mây đen vừa dầy vừa nặng kia phiêu đãng mà đến, còn có lôi đình khủng bố tàn sát bừa bãi ở trong tầng mây, thiên uy đáng sợ áp bách đến phía Cố Hiểu Hiểu!
- Nhân kiếp sao?
Cố Hiểu Hiểu nỉ non tự nói, nói:
- Có nhân kiếp là ta đã bước vào Độ Kiếp trung kỳ được rồi, Diệp Hiên, ngươi và ta sẽ nhanh gặp lại lần nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận