Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 563 - Vô tình giết tới (2)



Chương 563 - Vô tình giết tới (2)




Mái tóc Diệp Hiên khô bại không ánh sáng, nhưng thân thể lại bóng lưỡng phát quang, hắn chỉ hướng Ngọc Đế điểm ra một cái, một chút hắc khí ở trên đầu ngón tay hắn, giống như xỏ xuyên qua thời không cách trở, lặng yên đánh vào trên lồng ngực Ngọc Đế.
Phốc phốc!
Lồng ngực bị xuyên thủng, kim huyết phun trào, không có khí thế đánh rách tả tơi thiên địa, cũng không có uy năng Đại La Kim Tiên, Diệp Hiên chỉ là điểm ra một chỉ đơn giản, nhưng lại làm cho Ngọc Đế đụng phải trọng thương không cách nào tưởng tượng.
- Tứ Phương Long Ấn, bất tử bất diệt.
Thiên đạo long khí gào thét mà đến, trong nháy mắt chữa trị nhục thân Ngọc Đế, chỉ là sắc mặt hắn cực kỳ nhợt nhạt, càng vặn vẹo đến đáng sợ, giống như đang gặp phải một loại thống khổ chưa bao giờ có.
- Tịch... Tịch diệt lực?
Ngọc Đế hoảng sợ thét lớn, hắn cầm lấy Tứ Phương Long Ấn cuồng bạo rút lui, đầy đủ cách Diệp Hiên khoảng cách trăm vạn dặm, cơ thể đều không tự chủ được mà đang run rẩy.
- Lực lượng tịch diệt?
- Điều này sao có thể?
Khoa Phụ kinh hoảng lên tiếng, hắn nhìn về phía bóng lưng Diệp Hiên, càng hiện vẻ cực kỳ sợ hãi.
Cái gì gọi là lực lượng tịch diệt?
Tịch diệt là một loại pháp tắc, không tồn tại ở trong thiên địa nhân tam giới, truyền thuyết chính là quy tắc do hỗn độn sinh ra, lực lượng tịch diệt từ khi thiên địa sơ khai vốn đã không tồn tại ở thế gian, bởi vì... Loại lực lượng này đại biểu chính là hủy diệt, cũng chưa từng nghe nói có người nào có thể nắm giữ lực lượng tịch diệt.
Quần tiên tĩnh mịch, run sợ không tiếng động.
Diệp Hiên đứng trong bầu trời, quanh người hắn không có một gợn sóng, hắn lần nữa điểm ra chỉ một, dù cho cùng Ngọc Đế cách xa triệu dặm, tịch diệt lực kia vẫn kinh khủng như cũ, trực tiếp xuyên thủng trái tim Ngọc Đế.
Ùng ùng.
Thương thiên đong đưa, vạn vật tịch diệt, Diệp Hiên bước ra một bước chính là trăm vạn dặm, dưới ánh mắt hoảng sợ của quần tiên, Diệp Hiên lộ ra một chưởng, giống như giam cầm phương thiên địa này trong lòng bàn tay.
Cạch.
Chuyện kinh khủng xuất hiện, cho dù Ngọc Đế có đánh ra Đại La tiên quang đến Diệp Hiên như thế nào, thì quanh người Diệp Hiên vẫn đều không có dậy nổi nửa điểm sóng lớn, cái bàn tay trong suốt như ngọc kia, lại đang bóp lấy cổ Ngọc Đế.
Tạch tạch tạch!
Đại La tiên quang đang đổ nát, Tứ Phương Long Ấn đang rung chuyển, Ngọc Đế giống như biến thành một con gà vô lực, sắc mặt căng cứng đến đỏ bừng giãy dụa ở trong tay Diệp Hiên, càng là bạo đánh ra các loại tiên pháp đại thuật, nhưng lại không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với Diệp Hiên.
Người kích hợp nhất, thiên địa vô thương, Tru Thiên kích chính là Diệp Hiên, Diệp Hiên chính là Tru Thiên kích, mặc dù Ngọc Đế tu vi khó lường, nhưng Tru Thiên kích là trọng bảo sát phạt đệ nhất vạn cổ, đừng nói Ngọc Đế hắn công phạt, cho dù là đối mặt với Chuẩn Thánh, Tru Thiên kích cũng sẽ không có nửa điểm tổn thương.
Diệp Hiên không nói gì, đôi mắt hắn khô bại không có chút tức giận nào, hắn nắm lấy cổ Ngọc Đế, tay phải đang chậm rãi nâng lên, trong ánh mắt sợ hãi của quần tiên, cứ như vậy từng quyền từng quyền đánh đến Ngọc Đế.
Phanh —— phanh —— ầm.
Mỗi một quyền Diệp Hiên đánh ra tốc độ cũng không nhanh... Nhưng lại làm cho Ngọc Đế vô lực né tránh, trái tim hắn bị Diệp Hiên xỏ xuyên qua, nửa bên hai gò má bị đánh đến be bét máu thịt, kết quả vô cùng thê thảm.
Tứ Phương Long Ấn đang ông hưởng, thiên đạo long khí đang hội tụ, lần nữa làm cho nhục thân Ngọc Đế phục hồi như cũ, bởi vì Ngọc Đế chính là chủ nhân Tam Giới, càng là số mệnh tương liên cùng Thiên Đình, chỉ cần Thiên Đình bất diệt, hắn chính là tồn tại bất tử.
Chỉ là gặp phải Diệp Hiên vô tình đánh đập, sắc mặt Ngọc Đế từ tái nhợt đến căng cứng đỏ bừng, nhưng đối mặt với trạng thái kinh khủng này của Diệp Hiên, hắn căn bản không có lực hoàn thủ, chỉ có thể bị động bị Diệp Hiên vô tình giết tới, hắn xấu hổ và giận dữ tới cực điểm.
Bang bang.
Quảng Thành Tử cùng Nam Hải Quan Âm lần nữa đột kích, đáng tiếc tiên pháp đại thuật của hai người đối với Diệp Hiên cũng không có nửa điểm tác dụng, theo Diệp Hiên vô tình đánh ra hai tia ánh sáng tịch diệt, trực tiếp xuyên qua trái tim hai người, càng làm cho hai người máu nhuộm trường thiên kinh sợ rút lui.
- Diệp Hiên, ngươi không giết được ta.
Bị Diệp Hiên vô tình bóp cổ, Ngọc Đế xấu hổ và giận dữ rống giận, đáng tiếc thời khắc này, trạng thái của Diệp Hiên vô cùng quỷ dị, hắn chỉ là từng quyền từng quyền đánh nát Ngọc Đế, ngay cả giống như cho dù thời gian trôi qua như thế nào, hắn muốn triệt phải để đem giết tới Ngọc Đế.
Thiên địa tịch liêu, quần tiên tĩnh mịch.
Ngoại trừ âm thanh Diệp Hiên đánh đập Ngọc Đế truyền đến, phương thiên địa này cũng không có bất cứ âm thanh gì khác nữa.
Rầm rầm rầm.
Không biết trôi qua bao lâu, có lẽ một ngày, có lẽ một năm, ánh sáng quanh thân Ngọc Đế càng trở nên ảm đạm, ngay cả Tứ Phương Long Ấn đều mơ hồ có một tia vết rách.
Ngọc Đế thật sự đã sợ, bởi vì hắn phát hiện một chuyện cực kỳ đáng sợ, đó chính là mỗi một lần hắn chữa trị nhục thân, thì thiên đạo long khí trong mình đều giảm đi một phân, nếu như cứ thế mãi xuống phía dưới, hắn thật có thể sẽ bị Diệp Hiên giết chết.
Đừng nói Ngọc Đế cảm giác khủng bố, coi như quần tiên vây xem đều câm như hến, đôi mắt nhìn Ngọc Đế càng là xuất hiện một tia thương hại, trừ phi Thánh nhân hàng lâm, nếu không thì ai có thể cứu được Ngọc Đế?
Mọi người ở đây còn cho rằng Ngọc Đế sớm muộn cũng sẽ bị Diệp Hiên giết tới mà chết, nhưng rốt cuộc Diệp Hiên cũng xảy ra biến hóa, ánh sáng tịch diệt quanh người hắn dần dần tiêu tán, Tru Thiên kích từ trong cơ thể hắn phiêu đãng ra, máu tươi đỏ thẫm tràn ra khóe miệng Diệp Hiên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận