Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1200 - Chặn giết (2)



Chương 1200 - Chặn giết (2)




- Không... Không thể... Không thể nào... Ngươi... Ngươi không phải đã chết... Làm thế nào... Làm thế nào ngươi lại còn sống... Không... Không... Ngươi bị Nhị Thánh phương Tây trấn áp... Ngay cả khi ngươi không chết... Không... Giả... Ngươi là giả....
Lắp ba lắp bắp, miệng nói không rõ, đây chính là trạng thái của Đông Phương Quỷ Đế Thần Đồ, mặt hắn trắng bệch cắt ra không còn chút máu, khí tức quanh thân cực kỳ hỗn loạn, phảng phất như biến thành một tên điên.
Một màn như thế, trực tiếp khiến đôi mắt Trương Hành co rút lại, một cảm giác cực kỳ không tốt sinh sôi nảy nở trong đáy lòng hắn, điều này cũng khiến hắn run rẩy gào thét với Thần Đồ:
- Hắn là ai?
- Diệp... Diệp Hiên... Diệp... Diệp Thiên Đế... Hắn ta... Hắn ta là Diệp Hiên... Diệp Thiên Đế.
Thần Đồ kinh khủng thét chói tai, không cách nào trấn định tâm tình của mình, hắn đã kinh hoảng thất thố đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Ầm ầm.
Như Cửu Thiên Kinh Lôi đang nổ vang, tựa như chuông thần chấn động, khi Đông Phương Quỷ Đế Thần Đồ nói xong, Trương Hành cảm giác nguyên thần bản thân ầm ầm chấn động, càng khiến hắn có cảm giác đầu váng mắt hoa, cả người đều ngây dại tại chỗ.
Không chỉ Trương Hành ngốc trệ tại chỗ, hai gã Quỷ Đế khác đều kinh hãi không nói nên lời, trợn to mắt nhìn Diệp Hiên, thân thể run rẩy không ngừng.
Diệp Hiên là ai?
Đó là nhân vật vô song quét ngang thiên địa vạn cổ, hơn nữa còn là một người khoáng cổ tuyệt kim, mỗi một chuyện hắn làm đều chính là truyền thuyết, thanh danh uy chấn tam giới, có thể nói không ai không biết, không người không biết.
Không nói chuyện khác, chỉ nói trận chiến của hai đại Thiên Đình năm đó, Diệp Hiên dẫn theo ba mươi ba trọng thần Thiên Đình, đánh tan tác Thượng Cổ Yêu Đình, hơn nữa còn dẫm hai đại Yêu Đế dưới chân, nếu không phải Nữ Oa Nguyên Thuỷ nhúng tay, Thượng Cổ Yêu Đình chắc chắn sẽ hoàn toàn biến mất dưới tay vị Diệp Thiên Đế này.
Năm đó trận đại chiến này đã tạo thành thiên địa hạo kiếp, dù mấy vạn năm trôi qua cũng không trở lại bình thường được, trong thiên địa này khắp nơi đều là truyền thuyết của Diệp Hiên, ngay cả đám người Trương Hành ở Địa Phủ chưa từng thấy Diệp Hiên, nhưng đối với tên của Diệp Hiên, bọn họ nghe cũng như sấm bên tai.
- Diệp Thiên Đế?
- Ngươi là Diệp Thiên Đế?
Bỗng nhiên, Trương Hành kinh hãi tỉnh lại, đột nhiên nhìn về phía Diệp Hiên, sắc mặt đã biến thành trắng bệch, trong mắt sợ hãi đến mức không thể diễn tả thành lời.
Không trách Trương Hành lại có bộ dáng như thế, dù hắn có tiểu đỉnh trong tay, có thể nói là cực kỳ cuồng ngạo, nhưng đối với vị Diệp Thiên Đế trong truyền thuyết này, nỗi sợ hãi xuất phát từ sâu trong nội tâm hắn không có cách nào áp chế được.
Đông Hoàng Thái Nhất mạnh hay không mạnh?
Hỗn Độn Chung được xưng vạn pháp bất xâm, càng có thể nói là không có gì có thể phá, có thể giúp Đông Hoàng Thái Nhất đứng ở thế bất bại, nhưng lại bị Diệp Hiên đánh vỡ đến mức không chịu nổi, Đông Hoàng Thái Nhất cũng bị Diệp Hiên hung hăng giẫm dưới chân.
Vậy Đế Tuấn mạnh hay không mạnh?
Được xưng nắm giữ vạn yêu chi pháp, thần thông của Yêu tộc không gì không tinh, dù có liên thủ với Đông Hoàng Thái Nhất vẫn bại ở trong tay Diệp Hiên.
Cho dù hai đại Yêu Đế kết hợp với vạn yêu thượng cổ phát động đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, nhưng cuối cùng vẫn bại dưới Hỗn Độn Tuyệt Thiên trận của Diệp Hiên, nếu không phải Nữ Oa ra tay cứu giúp, năm đó Diệp Hiên đã có thể thống nhất tam giới, vạn vật sinh linh ai dám làm trái?
Một nhân vật vĩ đại vô biên như vậy, hôm nay lại xuất hiện trước mặt Trương Hành hắn, hắn làm sao có thể không sợ, làm sao có thể không sợ hãi?
Trương Hành dù cuồng vọng, nhưng hắn cũng không ngốc, hắn yếu hơn Đông Hoàng Thái Nhất rất nhiều, càng đừng nói với vị Diệp Thiên Đế từ lâu đã nổi danh thiên hạ này.
- Trương Hành ngu ngốc, không biết Diệp Thiên Đế đến Địa Phủ, những lời mạo phạm lúc trước thực sự đã bất kính với Thiên Đế, mong Thiên Đế rộng lòng chớ trách tội Trương Hành.
Bỗng nhiên, Trương Hành khom người bái lạy Diệp Hiên, đặt tư thế của bản thân đến mức cực thấp.
- Bái kiến Thiên Đế.
Ba vị Quỷ Đế quay mặt nhìn nhau, đối mặt với loại nhân vật khủng bố như Diệp Hiên, bọn họ hoàn toàn không có lòng phản kháng, nhao nhao khom người bái một cái, chỉ là vẻ sợ hãi trong mắt vẫn nồng đậm như cũ.
- Giao tiểu đỉnh kia ra đây, phát ra tâm ma huyết thệ, ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Diệp Hiên lạnh nhạt lên tiếng, quanh thân cũng không có bất kỳ khí tức nào lộ ra, giống như đang nói một chuyện rất bình thường, nhưng khi vào tai Trương Hành, lại khiến sắc mặt hắn hoàn toàn thay đổi, rốt cục cũng biết lý do vì sao Diệp Hiên lại đến ngăn cản hắn, chính là bởi vì bảo bối trong tay hắn.
- Diệp Thiên Đế, tiểu đỉnh này là chí bảo của ta, ngoại trừ vật này ra, ngài muốn cái gì ta đều có thể cho ngươi, nhưng vật này tuyệt đối không được.Ư
Trương Hành hoàn toàn không chút do dự, trực tiếp lên tiếng cự tuyệt, tiểu đỉnh này có thể sánh với tính mạng của hắn, nếu hắn đưa vật này cho Diệp Hiên, hắn làm sao có thể khống chế Địa Phủ, mấy vị Quỷ Đế phía sau làm sao còn e ngại hắn?
Hơn nữa tu vi của hắn còn có nguồn gốc từ vật này, đã thế còn bằng vào vật này khiến rất nhiều Chuẩn Thánh thần phục Địa Phủ, nếu mất đi tiểu đỉnh, tương đương với việc muốn nửa cái mạng của hắn.
- Xem ra ngươi muốn hồn phi phách tán mà chết?
Đông —— đông —— đông.
Diệp Hiên dạo bước trong hư không đi về phía Trương Hành, một luồng sương mù vờn quanh hắn, theo mỗi một bước đi của hắn bước ra, trăm vạn dặm thiên địa xung quanh đều theo bước chân của hắn mà chấn động, một cỗ sát khí không cách nào tưởng tượng được tập trung vào Trương Hành.



Bạn cần đăng nhập để bình luận