Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1933: Ánh sáng đom đóm cũng dám tranh nhau phát sáng cùng hạo nguyệt? (2)

Chương 1933: Ánh sáng đom đóm cũng dám tranh nhau phát sáng cùng hạo nguyệt? (2)
Oa!
Một kích! Vẻn vẹn chỉ là một kích!
Cái gọi là hạt giống chí cường, cái gọi là truyền nhân chí cường đạo thống, một ngụm máu tươi từ miệng Thương Hoài Diệt dâng lên mà ra, cả người hắn đều như diều đứt dây ngã bay mà đi.
Chênh lệch! Trần trụi chênh lệch!
Thương Hoài Diệt căn bản là không cùng cấp bậc với Diệp Hiên, hắn làm sao có thể là đối thủ Diệp Hiên?
- Ánh sáng đom đóm cũng dám tranh nhau phát sáng cùng hạo nguyệt?
Diệp Hiên khinh miệt mở miệng, đối với Thương Hoài Diệt vô tri cùng cuồng vọng, đối với Diệp Hiên quả thực là quá ngu xuẩn.
- Hoài Diệt?
Sắc mặt Xích Viêm đạo nhân tái nhợt, bước ra một bước tiếp lấy Thương Hoài Diệt vào trong tay, tiện tay hóa giải lực lượng kinh khủng mà Diệp Hiên đánh ra, lúc này mới có thể giúp Thương Hoài Diệt không bị thụ trọng thương.
- Đáng ghét!
Thương Hoài Diệt ổn định, tịch diệt thần quang quanh thân lại lần nữa tăng vọt, muốn lần nữa đánh tới Diệp Hiên, bởi vì hắn chưa từng chịu đựng thất bại như thế, thậm chí ngay cả một kích của địch nhân cũng không chống được, đây quả thực khiến hắn không thể nào chấp nhận được.
Hắn là ai?
Hắn là hạt giống chí cường.
Tương lai hắn có thể đi tranh đoạt vạn cổ chí cường.
Hắn càng là truyền nhân của Bất Tử thiên điện.
Hôm nay ngay tại một Bắc Vực nhỏ bé nghèo nàn, vậy mà lại bại trước một người không có danh tiếng gì, việc này nếu là truyền ra ngoài, sẽ khiến cho hắn trở thành chuyện cười lớn.
- Lui ra, ngươi không phải là đối thủ của hắn!
Bỗng nhiên, không chờ Thương Hoài Diệt xuất thủ, Xích Viêm đạo nhân mở miệng hét to, trực tiếp đánh ra một đạo đại thuật đem Thương Hoài Diệt kéo lại.
Hiển nhiên, Xích Viêm đạo nhân nhìn rất rõ ràng, mặc dù Thương Hoài Diệt trong đồng cấp là cường đại đáng sợ, nhưng đối mặt với thanh niên mặc đồ đen thần bí đến cực điểm này, hắn căn bản không phải là đối thủ, nếu tiếp tục tranh đấu cùng đối phương, bất quá chỉ là tự rước lấy nhục thôi.
- Tộc thúc, giết hắn, thay ta giết hắn.
Trong giây lát Thương Hoài Diệt tỉnh táo lại, hắn biết Xích Viêm đạo nhân không vô duyên vô cớ mà ngăn cản hắn, hiển nhiên mình đích thật không phải là đối thủ của Diệp Hiên.
Nhưng cái này cũng đã kích khởi nội tâm ghen ghét của Thương Hoài Diệt, nếu tương lai Diệp Hiên tranh đoạt ghế vạn cổ chí cường cùng hắn, vậy hắn làm nào có thể là đối thủ của Diệp Hiên?
Cho nên lúc này giết chết Diệp Hiên, đem hắn bóp chết trong khi còn là họa ngầm, đây mới là biện pháp tốt nhất.
- Ngậm miệng!
Bỗng nhiên, Xích Viêm đạo nhân lên tiếng quát lớn, điều này cũng khiến cho sắc mặt Thương Hoài Diệt khẽ giật mình, không biết vì cái gì mà tộc thúc lại tức giận với hắn.
- Tu vi tiểu hữu thông thiên triệt địa, cho dù là trong hạt giống chí cường cũng tuyệt đối có thể là người mạnh nhất đứng hàng năm, hôm nay hai thúc cháu ta có đắc tội, mong rằng tiểu hữu chớ trách, chuyện hôm nay cũng chỉ là một đợt hiểu lầm, hai thúc cháu ta xin cáo từ.
Xích Viêm đạo nhân chắp tay thi lễ đối với Diệp Hiên, liền quay người muốn mang theo Thương Hoài Diệt rời khỏi nơi đây.
- Tộc thúc, vì sao ngươi không giết hắn, giết hắn đi.
Thương Hoài Diệt không phẫn hận rống to, hắn nghĩ không rõ vì sao Xích Viêm đạo nhân lại khiêm tốn như vậy, bằng tu vi Xích Viêm đạo nhân mở ra tòa Thiên Môn thứ hai, muốn giết Diệp Hiên tuyệt đối không phải việc khó.
- Câm miệng, theo ta trở về Trung Ương đại vực.
Xích Viêm đạo nhân nhướng mày nói.
- Tộc thúc, ta...
Thương Hoài Diệt không cam lòng, tuy hắn không biết vì sao Xích Viêm đạo nhân buông tha Diệp Hiên, nhưng cũng biết tộc thúc sẽ không hại hắn, hắn chỉ có thể câm miệng không nói.
Nhìn vẻ mặt xấu hổ tức giận của Thương Hoài Diệt, Xích Viêm đạo nhân âm thầm thở dài, đột nhiên sinh ra nghi ngờ thật lớn đối với tương lai Thương Hoài Diệt có thể trở thành vạn cổ chí cường hay không.
Tư chất của Thương Hoài Diệt mặc dù tốt, nhưng tâm tính vẫn quá mức nóng nảy, càng không có lĩnh ngộ hàm ý của mình.
Lần này tới tinh vực Bắc Thần, nhìn như mang Thương Hoài Diệt lịch lãm một phen, thật ra cũng là rời xa phân tranh giữa hạt giống chí cường của Trung Ương đại vực.
Bởi vì Tộc chủ Thương Thức nhất tộc đã đi tới tổ địa Tinh Không Cự Thú, chính là vì cầu được một quả Thiên Thú Đan cho Thương Hoài Diệt. Chỉ cần có đan này, Thương Hoài Diệt có thể bước vào Bất Hủ cảnh. Đến lúc đó, Thương Hoài Diệt với tu vi Bất Hủ cảnh, hoàn toàn có thể tranh phong với mấy người mạnh nhất.
Cho nên Xích Viêm đạo nhân không muốn rước phiền toái, hơn nữa thân phận của Diệp Hiên quá mức thần bí, ai biết phía sau hắn có người hộ đạo hay không, nếu đối phương cũng có hộ đạo giả, chuyện này liền phiền toái lớn.
Diệp Hiên đã đáng sợ như thế, hộ đạo giả của hắn tuyệt đối chỉ mạnh hơn mình, tuyệt đối sẽ không yếu hơn, cho nên Xích Viêm Đạo mới muốn yên ổn.
Dù sao thì chỉ cần tộc chủ mang về Thiên Thú Đan, ngày sau Thương Hoài Diệt tự nhiên có thể tìm Diệp Hiên thanh lý nhân quả hôm nay.
- Đi!
Xích Viêm đạo nhân gọi Thương Hoài Diệt một tiếng, hiển nhiên muốn rời khỏi nơi thị phi này.
- Các ngươi muốn đến thì đến đi là đi, cũng quá không để ta vào mắt, hơn nữa, ta cho phép các ngươi đi chưa?
Chợt, không đợi Xích Viêm đạo nhân và Thương Hoài Diệt rời khỏi, âm thanh nham hiểm của Diệp Hiên từ từ vang lên, nhất thời làm cho phương thiên địa này quỷ dị không tiếng động, còn có tiếng đám người lục tông không ngừng hít vào khí lạnh truyền đến.
- Tiểu hữu, ngươi đang nói cái gì?
Xích Viêm đạo nhân có chút không thể tin được lỗ tai của mình, hắn thật sự cho rằng mình nghe lầm, sắc mặt hắn âm trầm quay đầu nhìn Diệp Hiên.
Diệp Hiên khoanh tay mà đứng, sắc mặt bình tĩnh không gợn sóng, làm cho người ta có một loại cảm giác rất bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận