Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1332 - Nhân quả năm xưa, hôm nay trả lại



Chương 1332 - Nhân quả năm xưa, hôm nay trả lại




Một vạn năm trôi qua, Diệp Hiên hoàn toàn vững chắc tu vi Thiên Đạo ngũ kiếp, hạt giống thời không càng theo tu vi của hắn tăng lên mà nảy mầm, Diệp Hiên lĩnh ngộ về thời không lực càng tăng lên một tầng.
Hết thảy đều phát triển theo hướng tốt, thời gian một vạn năm này cực kỳ quan trọng đối với Diệp Hiên, càng làm cho hắn lặng yên tiến vào trong thiên đạo lục kiếp.
- Nên đến chung quy phải đến, thiếu nợ nhân quả cuối cùng vẫn phải trả.
Thời gian giống như đang đình chỉ, không gian tựa như đang đóng băng, Diệp Hiên từ từ mở hai mắt ra, trong miệng truyền đến một giọng nói tràn đầy lạnh lùng, đôi mắt của hắn tựa như đại tinh chuyển động, chỉ thấy đại môn Thiên Tôn cung ầm ầm mở ra.
- Trên dưới Thiên Đình cầu kiến Thiên Tôn.
Ngoài Thiên Tôn cung, chỉ thấy Tử Vi Thiên Đế tay cầm Thánh Nhân pháp chỉ đứng ở đây, mà toàn bộ trên dưới Thiên Đình đều quỳ xuống đất, trong miệng hô to Diệp Hiên Thiên Tôn.
- Bản tôn đã biết, các ngươi lui đi.
Thanh âm khàn khàn của Diệp Hiên truyền ra từ trong Thiên Tôn cung, chỉ thấy pháp chỉ Thánh Nhân trong tay Tử Vi Thiên Đế hóa thành một đạo kim quang tiến vào trong Thiên Tôn cung.
- Chúng ta cáo lui.
Từ trên xuống dưới Thiên Đình khom người lui đi, Tử Vi Thiên Đế có lòng muốn đi vào Thiên Tôn cung, nhưng cửa lớn Thiên Tôn cung đã ầm ầm khép lại, điều này làm cho Tử Vi biết Diệp Hiên cũng không muốn cho hắn tham gia việc này.
- Hiền đệ, ta... ?
Tử vi thiên đế muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
- Huynh trưởng là người đứng đầu tam giới, không nên để ý tới Thánh Nhân phân tranh, ta thiếu nhân quả của Thông Thiên hắn, tự nhiên cần bản thân ta trả nợ.
cử Thiên Tôn cung cuối cùng đóng lại, giọng nói khàn khàn của Diệp Hiên cũng quanh quẩn bên tai Tử Vi Thiên Đế.
Ầm ầm.
Ngày hôm nay, tam thập tam trọng Thiên Đình ong ong chấn động, một đại đạo thông thiên từ Thiên Tôn cung phóng lên trời, thông thẳng đến tam thập tam trọng thiên ngoại.
Cũng vào ngày này, thiên địa phong vân biến sắc, ngàn vạn dặm thiên địa cuồn cuộn sấm chớp, một vạn năm qua, Diệp Hiên chưa từng xuất thế đi ra từ trong Thiên Tôn cung, hắn đạp trời mà thẳng vào tam thập tam trọng thiên ngoại, dị tượng trong thiên địa mới dần dần biến mất.
- Sắp xảy ra đại sự.
Trong Thiên Đế cung, Tử Vi Thiên Đế nặng nề lên tiếng, hắn nhìn theo Diệp Hiên tiến vào tinh không ba mươi ba thiên ngoại, mà quần tiên yêu vương phía sau hắn càng cau mày.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết, pháp chỉ Thánh Nhân này đến từ tam thập tam trọng thiên ngoại, chủ nhân chính là Thông Thiên Giáo Chủ, một trong Tam Thanh.
......
Ngoài ba mươi ba trọng thiên.
Tinh thần mênh mông, biển sao bốc lên, Diệp Hiên tản bộ ở trong bầu trời rộng lớn, theo mỗi một bước của hắn bước ra, tinh thần phía sau đều trong nháy mắt biến mất.
Từng đợt sóng gợn khủng bố càng nhộn nhạo ở dưới chân hắn, cũng làm cho biển sao phía sau Diệp Hiên kịch liệt bốc lên, bày ra một bộ cảnh tượng cực kỳ đáng sợ.
Nhân của năm xưa, quả của hôm nay.
Năm đó khi Diệp Hiên còn nhỏ yếu, nếu không phải Thông Thiên Giáo Chủ nhiều lần ra tay, hắn sớm đã hồn phi phách tán mà chết, cho nên Diệp Hiên thiếu Thông Thiên Giáo Chủ rất nhiều, đây là nhân tình của Thánh Nhân, càng là nhân quả của Thánh Nhân.
Hôm nay.
Diệp Hiên bước vào Thiên Đạo ngũ kiếp, chính là lúc trả lại nhân quả cho Thông Thiên Giáo Chủ.
Tinh hải gợn sóng, kim quang lấp lánh, từng ngôi sao lớn chìm nổi trong biển sao, một con đường lớn ánh vàng lấp lánh đi thẳng vào sâu trong Tinh Hải, một tòa điện vũ phiêu phù trong tinh hải hiện ra trong mắt Diệp Hiên.
Bích Du cung.
Diệp Hiên bước ra một bước liền xuất hiện trước Bích Du cung, chỉ thấy hai đạo đồng khom người chào hỏi Diệp Hiên.
- Giáo chủ đã chờ Thiên Tôn từ lâu, mời Thiên Tôn vào.
Ầm ầm.
Cửa lớn Bích Du cung ầm ầm mở ra, Diệp Hiên chậm rãi gật đầu cũng tiến vào trung Bích Du cung.
Trong Bích Du cung.
- Ngươi tới rồi.
Thông Thiên Giáo Chủ ngồi xếp bằng trong hư không, Tru Tiên tứ kiếm bồi hồi quanh người hắn, Tru Tiên trận đồ chìm nổi trên đỉnh đầu, từng luồng thánh quang sát phạt thiên đạo tràn ngập trong Bích Du cung.
- Ta tới rồi.
Diệp Hiên đi dạo đến trước mặt Thông Thiên Giáo Chủ, hắn chậm rãi ngồi xếp bằng xuống, trên mặt lộ ra nụ cười.
- Trong Phong Thần đại kiếp, Thông Thiên bại trận trốn về Bích Du cung, đây là sỉ nhục cả đời của ta, càng là một bước để Triệt giáo ta không gượng dậy nổi, trở thành trò cười lớn nhất trong thiên địa.
Thông Thiên Giáo Chủ trầm thấp lên tiếng.
- Ta hiểu.
Diệp Hiên thản nhiên gật đầu.
- Sỉ nhục ngày xưa, hôm nay thanh lý.
Đôi mắt Thông Thiên Giáo Chủ tràn đầy lạnh lùng, tiếng nói quanh quẩn trong cả Bích Du cung.
- Nếu ngươi muốn chiến, ta sẽ bồi ngươi đánh một trận, chỉ là trận chiến này sẽ đảo ngược càn khôn, càng có khả năng nghiền nát thiên địa, ngay cả Thiên Đạo Thánh Nhân cũng có nguy cơ ngã xuống, ngươi nghĩ kỹ chưa?
Diệp Hiên lạnh nhạt lên tiếng.
- Kính xin đạo hữu trợ giúp ta.
Tranh tranh tranh!
Tru Tiên tứ kiếm vang lên, Thông Thiên Giáo Chủ chắp tay hướng Diệp Hiên thi lễ.
- Không có Thông Thiên thì không có Diệp Hiên, nhân quả năm xưa hôm nay trả lại, mời.
Diệp Hiên chậm rãi đứng dậy nói.
- Ha ha ha ha.
- Được được được, Diệp đạo hữu, ta rốt cục đợi đến ngày này.
Thông Thiên Giáo Chủ cất tiếng cười điên cuồng, đại môn Bích Du cung ầm ầm mở ra, một đạo kim vân hiện ra dưới chân Thông Thiên Giáo Chủ.
- Chúng ta đi.
Ầm ầm!
Ngày hôm nay, thiên ngoại tam thập tam trọng ong ong rung chuyển, ức vạn dặm tinh thần lay động không chịu nổi, từng luồng tinh hà rực rỡ đang phóng lên trời.



Bạn cần đăng nhập để bình luận