Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2659: Nhất lực phá vạn pháp

Chương 2659: Nhất lực phá vạn pháp
Ông.
Diệp Hiên giơ ngón tay lên, đây là một đôi kiếm chỉ, một tia hoang vu lực ẩn chứa ánh sáng luân hồi, giờ phút này hóa thành ánh sáng rực rỡ nhất trong thiên địa.
Đây là sự kết hợp giữa Hoang Thiên Pháp và Táng Thiên Quyết, càng là một kích mạnh nhất của Diệp Hiên, nếu một kích này đều không thể đánh bại Uyên, vậy Diệp Hiên thật sự có thể chờ chết.
Răng rắc.
Thời gian đang đọng lại, không gian đang đóng băng, Diệp Hiên ra chỉ, đan xen cùng Uyên hóa thành hắc ám thâm uyên.
Yên tĩnh.
Cực kỳ yên tĩnh.
Không có cảnh hủy diệt đất.
Cũng không có uy năng tiêu diệt vạn vật.
Có vẻn vẹn chỉ là yên lặng như chết, toàn bộ thế giới thượng cổ đều ngưng trệ xuống ở giờ khắc này, thậm chí thiên địa nguyên khí cùng pháp tắc đều đang tĩnh lặng.
Không ai biết kết quả một kích cuối cùng của hai người như thế nào, bởi vì toàn bộ thế giới thượng cổ đều bị định trụ vào lúc này.
Thời gian từng chút một trôi qua, không cảm nhận được thời gian trôi qua, cũng không biết qua bao lâu, một tiếng kỳ dị truyền đến từ trong thiên địa.
Phốc phốc.
Trong miệng Diệp Hiên phun ra một ngụm máu tươi từ, cả người hắn đều lảo đảo, thân thể vạn cổ khó diệt kia đều nứt ra đến đáng sợ, từng tia máu tươi phun ra từ thân thể hắn, cả người tựa như hóa thành huyết nhân đáng sợ.
- Hoang?
'Thái Sơ' kinh hãi gầm nhẹ, chẳng lẽ ngay cả 'Hoang' cũng bại trong tay Uyên?
Thế nhưng không đợi Thái Sơ đi xem xét tình huống, chuyện càng thêm kinh khủng cũng theo đó xuất hiện.
Tí tách —— tí tách —— tí tách.
Uyên hóa thành Hắc Ám Thiên Uyên không ngờ lại rơi xuống từng giọt máu tươi, còn có thanh âm ngọc khí vỡ vụn truyền đến trong Hắc Ám Thiên Uyên.
Chỉ thấy Hắc Ám Thiên Uyên hóa thành Uyên lại đang vỡ vụn kinh khủng, theo một tiếng nổ vang truyền đến, Hắc Ám Thiên Uyên tiêu tán không thấy, thân ảnh Uyên ngã xuống.
Máu.
Tiên huyết.
Máu tươi thê diễm lộng lẫy, chói mắt mà loá mắt.
Uyên nửa quỳ trong hư không, thân thể hắn còn nguyên vẹn không tổn hao gì, chỉ có máu tươi không ngừng chảy xuôi ở khóe miệng, đã nhuộm đỏ quần áo của hắn.
Chuyện kinh khủng nhất cũng không phải Uyên đang chảy máu, mà là mi tâm của hắn hiện ra một cái động máu trần trụi, giống như bị một loại lực lượng đáng sợ nào đó xuyên qua.
Ánh mắt Uyên đờ đẫn, thân hình nửa quỳ không ngừng run rẩy, máu tươi trong miệng càng chảy càng nhiều, một đôi con ngươi dĩ nhiên mất đi thần thái, biểu tình đều cứng ngắc.
Phốc phốc.
Trong miệng Uyên lại phun ra một ngụm máu tươi, hắn run rẩy mà gian nan đứng dậy, lỗ máu ở mi tâm dị thường chói mắt, nhưng lại quay đầu nhìn Diệp Hiên.
- Vì... vì cái gì... Sẽ… là dạng này?
Uyên khàn khàn lên tiếng, máu tươi nơi khóe miệng không ngừng chảy ra, nhưng hắn lại gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Hiên, hỏi ra nghi hoặc lớn nhất trong lòng.
Tại thời điểm này.
Cả người Diệp Hiên đẫm máu, nứt nẻ như ngọc khí. Tuy rằng thoạt nhìn hắn bị thương rất nặng, nhưng chỉ có hắn và Uyên mới biết, một kích vừa rồi của hai người là Uyên bại, càng bị tổn thương thần hồn, mà Diệp Hiên chỉ là thân thể bị tổn hại mà thôi.
Một chiêu.
Vẻn vẹn chỉ là một chiêu chênh lệch, nhưng lại phân ra thắng bại.
- Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp đích xác lợi hại, không hổ là cấm kỵ thiên pháp đứng đầu, nhưng ngươi lại quên, chỉ cần là pháp cùng đạo tồn tại, thì không thể nói tất sẽ vô địch, trước kia ngươi nghe qua câu nói nhất lực phá vạn pháp?
Diệp Hiên khàn khàn lên tiếng, giờ phút này hắn cũng cực kỳ suy yếu, nhưng so với Uyên thì tốt hơn rất nhiều.
Thật ra, từ khi tìm hiểu Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp, Diệp Hiên một mực suy nghĩ phương pháp phá giải, hắn rốt cục phát hiện ra sơ hở lớn nhất của Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp.
Bất kỳ pháp cùng đạo nào tồn tại, cho tới bây giờ đều không phải vô địch, mặc dù có đạo khắc chế đạo, nhưng chỉ là lực lượng không đủ mạnh mà thôi.
Ví dụ đơn giản nhất, phàm nhân luôn nói bốn lạng bạt ngàn cân, lấy nhu khắc cương.
Nhưng bốn lạng có thể khuấy động vạn cân thậm chí ngàn vạn cân sao?
Cái gọi là lấy nhu khắc cương, chỉ là lực lượng còn chưa đủ nghiền ép hết thảy.
Khi lực lượng của một người đủ để nghiền nát tất cả, cái gọi khắc chế chỉ là một trò đùa.
Vừa rồi một kích kia của Diệp Hiên, chính là một kích mạnh nhất trong đời của hắn, không chỉ ẩn chứa tu vi của hai đại kinh thiên tuyệt địa, mà còn ẩn chứa hai loại pháp cùng đạo ở trong đó.
Một kích như thế, cho dù Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp có mạnh hơn nữa, cũng phải bị nhất lực phá vạn pháp mà diệt.
- Nhất lực phá vạn pháp?
- Ha ha ha.
Uyên lẩm bẩm, sau đó điên cuồng cười đầy bi phẫn, hắn cười cười chảy ra nước mắt khuất nhục, sau đó đột nhiên hướng Diệp Hiên giận dữ quát:
- Hoang, ta mặc dù thua ngươi một chiêu, nhưng ta tuyệt đối không phục ngươi, ta hôm nay bại, cũng không phải pháp cùng đạo của ta không được, mà là tu vi của ta không bằng ngươi.
Đối mặt với tiếng gầm giận dữ không cam lòng của Uyên, vẻ mặt Diệp Hiên bình tĩnh nói:
- Ngươi vĩnh viễn cũng không thấy rõ hiện thực, thắng làm vua bại làm giặc, kẻ yếu như chó, ngay cả đạo lý này mà ngươi cũng không hiểu, trong mắt ta ngươi cũng chỉ là phế vật mà thôi.
Ầm ầm.
Diệp Hiên ầm ầm lao đến, năm ngón tay bóp chặt cổ họng Uyên, trực tiếp nhấc hắn lên giữa không trung.
- Nếu ta giết ngươi, ngươi làm gì?
Thanh âm Diệp Hiên lạnh lẽo, từng đạo sát khí hung lệ đang nở rộ, giờ phút này hắn thật sự muốn làm thịt Uyên, bởi vì người này đích thật là đại địch của hắn.
Diệp Hiên làm việc vẫn luôn trảm thảo trừ căn, tuyệt đối sẽ không lưu lại cho mình bất kỳ hậu hoạn nào.
Trận chiến hôm nay, có thể nói là trận chiến gian khổ nhất của Diệp Hiên, tuy rằng quá trình nhìn như cực nhanh, nhưng trong đó ẩn chứa hung hiểm có thể nói cửu tử nhất sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận