Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 253 - Đỉnh Vu Sơn



Chương 253 - Đỉnh Vu Sơn




Diệp Hiên cũng đã truyền bí pháp, đám người Hoàng bàn tử chính là người ở bên cạnh hắn, Diệp Hiên đương nhiên sẽ không bạc đãi cho bọn họ.
Nửa ngày trôi qua.
Đám người Hoàng bàn tử từ trong tu luyện tỉnh lại, khi bọn họ mở mắt ra, một tia linh quang cũng lập tức xẹt qua đáy mắt bọn họ, trên mặt mỗi người tràn đầy kích thích màu sắc.
- Tiên sinh, lẽ nào đây chính là phương pháp tu tiên?
Hoàng bàn tử run giọng hỏi.
Không chỉ là Hoàng bàn tử có nghi vấn này, mà những người khác cũng như thế, tâm tình của mỗi người đều rất kích động, bởi vì bí pháp tu tiên là một truyền thuyết, nếu như tu luyện tới cực hạn, chẳng lẽ có thể trường sinh bất tử, trở thành tiên nhân ngao du cửu thiên kia sao, chuyện này làm sao có thể không khiến cho bọn họ cảm thấy kích động được chứ?
- Phương pháp tu tiên ở cái thế giới này là vô dụng, thứ ta truyền thụ cho các ngươi chính là phương pháp luyện hóa huyết khí, khi các ngươi tàn sát mỗi một dị thú hay huyết hồn là đã có thể thôn phệ huyết hồn tinh khí trong cơ thể của bọn chúng, cho đến khi chuyển hóa thành lực lượng của chính các ngươi.
- Chỉ là... Các ngươi cần phải chuẩn bị, tuy con đường khác loại này đề thăng tu vi cực nhanh, nhưng lại dễ bị tâm ma ăn mòn, đi sai bước sẽ hồn phi phách tán mà chết.
Diệp Hiên từ từ giảng giải, chỉ là có một chút ẩn tình hắn cũng không có nói cho đám người Hoàng bàn tử nghe.
Cái phương pháp thôn phệ huyết khí này tuy tu luyện cực nhanh, càng như là một phương pháp tu tiên khác, thế nhưng muốn thành tiên, chuyện này căn bản là không thể thực hiện.
Nguyên nhân là phương pháp này sát lục quá nặng, thiên địa không dung, cho dù có người có thể tu luyện tới Độ Kiếp kỳ, nhưng kết quả duy nhất khi Thiên Kiếp hàng lâm cũng chỉ có thể là thân tử tiêu.
Mà Diệp Hiên là một trường hợp đặc biệt, hắn tu luyện Bất Tử Tiên Kinh, càng nắm giữ Cấm Kỵ Thiên trong Bất Tử Tiên Kinh, còn có Tru Thiên kích nhận hắn là chủ, lúc này mới có thể để cho hắn đi tới không sợ hồn phi phách tán.
Đương nhiên, Diệp Hiên còn không có vô tư đến mức đem Bất Tử Tiên Kinh truyền thụ cho đám người Hoàng bàn tử, cái này không quan hệ tới việc tin hay không tin, mà bởi vì đây là con bài chưa lật của Diệp Hiên, dù cho là người chí thân, hắn cũng sẽ không tiết lộ chút nào.
- Tiên sinh, Thanh Long Thiên Vũ của Vũ An Ti cầu kiến ở ngoài.
Một người hầu bước nhanh đến, khom người cúi đầu với Diệp Hiên.
- Để cho bọn họ đến phòng tiếp khách chờ ta.
Đối với việc đám người Thanh Long đến đây, Diệp Hiên cũng không chút ngoài ý muốn nào, hiển nhiên trong trận kiếp nạn này, Vũ An Ti tất nhiên cũng chịu đựng áp lực không cách nào tưởng tượng được.
Trong phòng tiếp khách.
Thanh Long Thiên Vũ hai người đang lo lắng chờ đợi, trên khuôn mặt hiện đầy ưu sầu, cho đến khi Diệp Hiên xuất hiện ở trong tầm mắt hai người, cũng để cho hai người bước nhanh về phía trước, khom người cúi đầu nói:
- Xin chào Diệp tiên sinh.
- Không cần khách sáo, có chuyện gì thì trực tiếp nói đi.
- Diệp tiên sinh, hiện tại thành viên Vũ An Ti thương vong thảm trọng, đã toàn bộ lui giữ đến kinh đô, chúng ta bây giờ ngoại trừ có thể bảo đảm kinh đô an toàn, những thành phố khác thực sự không còn sức nhúng tay.
Thanh Long đỏ mặt lên.
- Diệp tiên sinh, hiện tại cả nước đều đang đối kháng với những huyết hồn dị thú này, ngài có thể chỉ điểm cho chúng ta một con đường sáng hay không?
Đôi mắt Thiên Vũ đầy nghiêm trọng, mang đầy sự ước ao.
Sắc mặt Diệp Hiên vẫn không có một gợn sóng, hắn liếc mắt nhìn hai người, trầm giọng nói:
- Ta chỉ có một mình, còn không cứu được cả thế giới, nhân loại muốn thoát khỏi kiếp nạn này, chung quy cần nhờ chính bọn hắn. Hơn nữa, trước khi ta rời khỏi thế giới này, ta đã chôn xuống cho nhân loại một hạt giống của hi vọng, tương lai chung quy sẽ nẩy mầm.
- Rời... Rời khỏi thế giới này?
- Diệp... Diệp tiên sinh... Ngài muốn đi đâu?
Thanh Long Thiên Vũ hai người hoảng sợ lên tiếng, hiển nhiên từ trong lời nói của Diệp Hiên, hai người cảm nhận được một loại cảm giác ly biệt.
Đáng tiếc, Diệp Hiên cũng không trả lời vấn đề của hai người, hắn nhìn hai người, trầm giọng nói:
- Bảy ngày sau, ta sẽ ở đỉnh Vu Sơn truyền pháp thiên hạ, phàm là các thế lực trong Hạ quốc đều có thể tới đây nghe ta truyền pháp. Mà việc các ngươi phải làm, chính là đi phát thiệp mời, đem ý chí của ta truyền đạt cho những cổ võ thế gia và phật giáo.
- Tiên sinh, ngài... Ngài muốn làm cái gì?
Thanh Long run giọng hỏi ý, luôn cảm giác Diệp Hiên muốn làm ra một chuyện lớn kinh thiên.
- Thế giới này đã suy tàn, nhân loại đang kéo dài hơi tàn, nếu đã như vậy, để ta tới khai mở cho nhân loại thời đại tiến hóa, đây cũng tính là một chút cống hiến sau cùng của ta đối với nhân loại.
Diệp Hiên nói xong, hắn liền xoay người đi mất, cũng để cho hai người Thanh Long kinh ngạc vô thần, bóng lưng Diệp Hiên chỉ còn có mê hoặc.
...
Một tin tức chấn động Hạ quốc truyền đến từ vùng đất Thần Châu.
Diệp Hiên, đệ nhất cao thủ Đông Phương, xuất thế tới nay không có thất bại, hắn rộng phát thiệp mời, mời các đại thế lực Hạ quốc đi đến Giang Nam, hắn sẽ ở trên đỉnh Vu Sơn truyền pháp cho thiên hạ.
Từng thiệp mời được đưa đến tay các đại thế lực, cũng để cho các đại thế lực phái ra sứ giả đi đến thành phố Giang Nam, muốn nhìn một chút xem vị đệ nhất cao thủ Đông Phương này, đến cùng muốn làm những gì.
Sóng người cuộn trào mãnh liệt, muôn người đều đổ xô ra đường.
Bảy ngày nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, nhưng lại làm cho thành phố Giang Nam kín người hết chỗ.
...



Bạn cần đăng nhập để bình luận