Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2259: Giết chóc sẽ bắt đầu

Chương 2259: Giết chóc sẽ bắt đầu
- Sao, ngươi dường như rất sợ ta?
Diệp Hiên thản nhiên nhìn về phía Diệp Huyền Ma.
- Không... Không...
- Chỉ là đệ tử khiếp sợ tu vi của sư tôn, có chút không thể tự khống chế mà thôi.
Diệp Huyền Ma bối rối giải thích.
- Đồ nhi tốt của ta, nhớ kỹ lời vi sư nói với ngươi, trừ phi ngươi có thực lực tuyệt đối có thể giết ta, nếu không nếu ngươi phản bội, ngươi hẳn là biết ngươi sẽ có kết quả gì.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Đệ tử không dám.
Diệp Huyền Ma vội vàng khom người bái một cái, chỉ là trong lòng hắn đang run rẩy, bởi vì hắn ở trước mặt Diệp Hiên, cảm giác mình đều bị nhìn thấu trần trụi, cũng càng thêm sợ hãi Diệp Hiên.
- Ha ha.
Diệp Hiên mỉm cười vỗ vỗ bả vai Diệp Huyền Ma nói:
- Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ trở thành Cực Ma chi chủ mới, vi sư cũng sẽ không bạc đãi ngươi.
- Đệ tử, đa tạ sư tôn bồi dưỡng.
Diệp Huyền Ma cười nói.
- Được rồi, ngươi có thể rời khỏi, nhưng ngươi phải nhớ vài người, nếu như đụng phải, chớ có ra tay với bọn họ, nếu không ta sợ không đợi ngươi trở thành Cực Ma chi chủ mới, ngươi sẽ chết trong tay bọn họ.
Diệp Hiên giới thiệu ngắn gọn mấy thanh niên thần bí khiêm tốn kia, điều này cũng khiến Diệp Huyền Ma tĩnh tai lắng nghe, càng ghi nhớ trong lòng.
Ngay cả người mà Diệp Hiên cũng cố kỵ, điều này cũng chứng tỏ mấy người này vô cùng khủng bố.
- Sư tôn, ngài thật sự để cho ta rời khỏi?
Khi hai người sắp chia tay, Diệp Huyền Ma cẩn thận thăm dò, có chút không thể tin được Diệp Hiên thật sự buông tha hắn.
Dù sao hắn sắp tu thành Cực Ma đại đạo, Diệp Hiên lẽ ra phải để hắn ở bên người, cho hắn sử dụng mới đúng.
- Bách tử chiến trường là nơi cơ duyên của ngươi, vi sư cũng không muốn ngăn cản cơ duyên của ngươi, hôm nay đến tìm ngươi, cũng chỉ là nhắc nhở mấy nhân vật nguy hiểm cho ngươi mà thôi, nếu ngươi chết, kế hoạch nhiều năm của vi sư chẳng phải thất bại trong sương?
Diệp Hiên cười nhạt một tiếng, bước ra liền biến mất.
Nhìn Diệp Hiên đi xa, vẻ mặt hèn mọn của Diệp Huyền Ma dần dần biến mất, hắn lạnh lùng nhìn Diệp Hiên rời khỏi, vẻ âm u xẹt qua đáy mắt.
- Diệp Hiên, tuy rằng ta hèn mọn như chó trước mặt ngươi, nhưng ngươi quá kiêu ngạo, kiêu ngạo đến mức cho rằng có thể thủy chung áp chế ta.
- Không bao lâu, không bao lâu nữa thì ta có thể giết chết ngươi, chờ ngày đó đến, ta muốn ngươi quỳ gối trước mặt ta sám hối.
Diệp Huyền Ma âm lệ thì thầm, ma khí cuồn cuộn tràn ra, Diệp Hiên áp bách cùng nhục nhã hắn, hắn chưa bao giờ quên.
Ầm ầm.
Diệp Huyền Ma bước ra từng bước, cả người biến mất không thấy, hắn muốn tăng nhanh cường đại chính mình, chân chính thoát khỏi sự khống chế của Diệp Hiên.
Thật không may.
Diệp Huyền Ma vẫn còn quá non nớt, hắn không biết Diệp Hiên đã động tay động chân trên người hắn.
Một tia nhân quả hồng tuyến, tương liên hai người. Dù cho Diệp Huyền Ma chạy trốn đến chân trời góc biển, cho dù Diệp Huyền Ma đang làm cái gì, Diệp Hiên đều có thể cảm ứng được trước tiên.
Mà đây chính là sự đáng sợ của nhân quả lực, cũng là nguyên nhân Diệp Hiên mặc kệ Diệp Huyền Ma rời khỏi.
Trong hư không.
Diệp Hiên khoanh tay mà đứng, hắn nhìn Diệp Huyền Ma đi xa, lời Diệp Huyền Ma vừa rồi nói, một chữ không mất lọt vào trong tai Diệp Hiên.
- Tu vi đề cao không ít, thế nhưng tâm tính vẫn quá non, như thế cũng tốt, nếu hắn thật sự tâm trí vô song, ta muốn khống chế hắn lại có chút khó khăn.
Diệp Hiên cười quỷ dị.
Tuy nhiên sau một khắc, Diệp Hiên cũng hơi nhíu mày.
Trong lòng cũng đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác cấp bách.
Diệp Huyền Ma tuy rằng bị hắn gieo xuống huyết cấm, nhưng nếu hắn trở thành vạn cổ chí cường, huyết cấm sẽ bị phá giải.
Cho nên, trước khi Diệp Huyền Ma không trở thành Cực Ma chi chủ mới, hắn cũng phải tăng nhanh tốc độ tu luyện của bản thân, để bản tôn nhanh chóng trưởng thành.
Dù sao, thủ đoạn Diệp Hiên dùng để đối kháng vạn cổ chí cường chỉ có Hóa Tương Lai.
Nhưng Hóa Tương Lai có hạn chế quá lớn, cũng không phải hắn muốn thi triển thì có thể thi triển.
- Xem ra Bách Tử chiến trường này không chỉ phúc địa tu luyện của Diệp Huyền Ma, mà còn là chỗ tốt để ta đề cao tu vi.
Diệp Hiên phục hồi tinh thần lại, khóe miệng lộ ra một nụ cười tàn khốc.
Tu vi chí cường thiên kiêu nơi này cũng không kém, hơn nữa còn có rất nhiều đại cơ duyên ẩn giấu, hắn muốn lấy hết tất cả, tất nhiên sẽ khiến cho tu vi bản tôn đạt được tăng vọt khủng bố.
Một kế hoạch tàn khốc sinh ra trong lòng Diệp Hiên, ý nghĩ này cực kỳ điên cuồng, càng cực kỳ to gan, càng sẽ dẫn đến vạn cổ chí cường cùng đạo thống đại giáo khắp nơi phẫn nộ, cũng sẽ làm cho Diệp Hiên đối địch với tất cả mọi người.
Nhưng theo Diệp Hiên, chỉ cần có thể bản tôn tăng cường tu vi, hắn không quan tâm cái gọi là đối địch với cả thế giới.
Dù sao thì quy tắc Bách Tử chiến trường bày ở chỗ này, hắn chỉ làm theo quy tắc, hơn nữa còn có Hủy Diệt chi chủ làm chỗ dựa, hắn hoàn toàn có thể tùy ý thực hiện kế hoạch tàn bạo của bản thân.
Ầm ầm.
Diệp Hiên bước ra từng bước, trong nháy mắt biến mất ở trong hư không, chỉ là một nụ cười tàn khốc dần dần lộ ra từ khóe miệng hắn.
Thời gian trôi qua như nước.
Bách Tử chiến trường mở ra đã vạn năm, hơn một ngàn chí cường thiên kiêu chỉ còn lại hơn bảy trăm người.
Loại tranh đấu tàn khốc này không lúc nào không tiến hành, cũng sàng lọc ra một phần cường giả chân chính.
Đứng mũi chịu sào chính là tam đại yêu nghiệt nghịch thiên, ba người này quét ngang thiên kiêu khắp nơi, càng làm cho rất nhiều thanh niên thiên kiêu đi theo, nghiễm nhiên trở thành ba thế lực lớn trong Bách Tử chiến trường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận