Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 426 - Phản bội



Chương 426 - Phản bội




Bạch Hồng cuồng bạo rống giận, hắn thân là La Thiên Kim Tiên, còn có Địa Sát Thất Thập Nhị Biến rất nhiều đại thần thông trong người, mặc dù Diệp Hiên có một cung một tiễn, nhưng vẫn không làm cho hắn có chút nào e ngại.
Ùng ùng!
Thiết bổng vung mạnh trường không, ba vạn dặm thiên địa triệt để nổ tung, la thiên kim quang đáng sợ già thiên cái địa, làm cho Bạch Hồng thần uy lẫm lẫm, hắn vung mạnh thiết bổng cuồng bạo đanh tới Diệp Hiên, hiển nhiên muốn đánh giết Diệp Hiên tại đây.
- Chết đi!
Phốc! Xích! Ầm!
Bỗng nhiên!
Chuyện tình cực kỳ quỷ dị xuất hiện.
Thiết bổng vốn nên đập về phía Diệp Hiên lại không có đến, chỉ thấy một thanh kiếm hiện lên màu xanh của độc tố xỏ xuyên qua buồng tim Bạch Hồng, còn có một lợi trảo màu vàng xuyên qua xương tỳ bà Bạch Hồng, còn có số lượng lớn yêu quang cuồng bạo đánh vào trên người Bạch Hồng, càng làm cho miệng hắn phun máu vàng, thiết bổng trong tay vô lực rơi xuống đất.
Biến động vừa xảy ra làm cho rất nhiều Yêu Vương đứng hình, Tử Long Vương Ngao Khoảnh càng là sắc mặt trắng bệch, bởi vì hắn nhìn thấy một màn mà hắn vĩnh viễn không có cách nào tưởng tượng nổi.
Sắc mặt Thiên Bằng Vương đầy dữ tợn, đôi lợi trảo đang tàn nhẫn khuấy động buồng tim Bạch Hồng, quanh thân nở rộ sát cơ băng hàn để người ta sợ đến vỡ mật.
Xà Ma Vương, một đôi mắt tam giác bạo ngược, mâu quang nở rộ vẻ thâm độc, Tam Âm Độc Tiên Kiếm trong tay đang chậm rãi rút ra khỏi lồng ngực Bạch Hồng.
Sư Tượng Vương, hai tay đáng sợ đánh vào trên đầu Bạch Hồng, càng làm cho đầu Bạch Hồng ở dần dần rạn nứt, có thần huyết màu vàng đang chậm rãi chảy ra.
Không chỉ ba người này, Thanh Giao Vương, Cự Lộc Vương, Bàn Sơn Vương, Hạt Ma Vương, những vị Yêu Vương trước mười đều ra tay, dùng sát chiêu hung ác nhất của mình đánh về phía Bạch Hồng, trong nháy mắt đánh thân thể Bạch Hồng tàn phá không chịu nổi, la thiên kim quang quanh thân đều vỡ nát từng khúc.
Yên lặng như tờ, thiên địa không một tiếng động.
Rất nhiều Yêu Vương đều đứng ngốc ở tại chỗ, thân thể đều không tự chủ được run rẩy.
Phốc phốc phốc!
Thần huyết màu vàng không cầm được tràn ra từ trong miệng Bạch Hồng, hắn chậm rãi xoay người nhìn lại tám vị Yêu Vương, đôi mắt dại ra vô thần in thật sâu khuôn mặt thâm độc của tám vị huynh đệ vào trong mắt.
- Vì... Vì cái gì... Chuyện này... Đây tột cùng là... Vì sao?
Đáng tiếc, ngoại trừ Tử Long Vương Ngao Khoảnh không có ra tay, tám vị Yêu Vương còn lại cũng không trả lời Bạch Hồng chất vấn, trong mắt mỗi người chỉ hơi xẹt qua một tia hổ thẹn.
- Đại ca, muốn trách thì trách ngươi quá mức bo bo bản thân, chẳng bao giờ cân nhắc qua tương lai của bọn ta, Hoa Quả Sơn nho nhỏ làm sao có thể so sánh với tam giới mênh mông?
Thiên Bằng Vương cười lạnh nói.
- Đại ca, ngươi nên biết, tiểu đệ năm xưa đắc tội Âm Sơn Lão Mẫu, tuy mấy năm nay có ngươi che chở an tâm tu luyện trong Hoa Quả Sơn, nhưng tiểu đệ cũng không muốn vĩnh viễn bị nhốt ở nơi này, cũng chỉ có thể có lỗi với ngươi.
Xà Ma Vương thâm độc cười một tiếng, cái gì là tình nghĩa huynh đệ, hắn thấy chẳng qua chỉ là một truyện cười.
Theo hai người lên tiếng, mấy vị Yêu Vương còn lại lạnh lùng vô tình, nào còn có tình nghĩa huynh đệ trước đó, đôi mắt nhìn về phía Bạch Hồng càng tràn đầy sát cơ.
Tám đại yêu vương, đều đứng ở hàng cường giả trước mười của Hoa Quả Sơn, mỗi người bọn họ đều có thủ đoạn chưa từng lộ ra ngoài, còn có đại thần thông trong người, tuyệt đối không phải Yêu Vương còn lại có thể so sánh.
Mà Diệp Hiên ở đây trăm năm nhìn như không qua lại với tám đại yêu vương, kỳ thực sớm đã âm thầm thu phục tám đại yêu vương.
Cái gì tình nghĩa huynh đệ, cái gì đồng sinh cộng tử, theo Diệp Hiên thấy tất cả đều là truyện cười.
Người cũng tốt, yêu cũng được, phàm là vạn vật sinh linh, chỉ cần có thất tình lục dục, hắn sẽ có nhược điểm của mình, chỉ cần nắm giữ những nhược điểm này, cho dù huynh đệ ruột thịt đều có thể trở mặt thành thù.
Mà Diệp Hiên chính là nắm chặc nhược điểm của tám đại Yêu Vương, càng có thể cho bọn họ thứ mà bọn họ mong muốn, điều này cũng làm cho tám đại yêu vương phản loạn Bạch Hồng, cho hắn một kích trí mạng ở ngay thời khắc mấu chốt.
Giống với Thiên Bằng Vương, hắn là con của Khổng Tuyên, xuất thân thấp hèn, chính là kết quả của Khổng Tuyên kết hợp cùng một nữ tử phàm nhân.
Thiên Bằng Vương quan tâm nhất cái gì?
Hắn quan tâm nhất là xuất thân của mình, Diệp Hiên cho hắn một xuất thân quang minh chính đại, sắc phong hắn làm hộ pháp thiên thần Thiên Đình.
Tuy đây chỉ là một hư danh, nhưng Diệp Hiên là Thiên Đình Đế Quân, cho nên hắn hoàn toàn có thể làm chủ.
Xà Ma Vương, xà tính bản dâm, tọa hạ linh thú của Âm Sơn Lão Mẫu, bởi vì tư thông tiên nữ mà bị Âm Sơn Lão Mẫu truy sát.
Mà Hoa Quả Sơn mặc dù là động thiên phúc địa, nhưng nào có tiên tử yêu nữ hoang dâm cùng hắn? Hắn vẫn luôn hướng tới thế giới bên ngoài, nhưng bị Âm Sơn Lão Mẫu uy hiếp, hắn chỉ có thể co đầu rút cổ ở trong Hoa Quả Sơn không ra.
Nhưng Xà Ma Vương làm sao cam tâm?
Diệp Hiên tự mình bái phỏng Âm Sơn Lão Mẫu, Âm Sơn Lão Mẫu không nể mặt tăng cũng nể mặt phật, dù sao Diệp Hiên là Thiên Đình Đế Quân, mặt mũi này vẫn muốn cho, cũng giải quyết muộn phiền của Xà Ma Vương.
Được Diệp Hiên hứa hẹn rất nhiều, Xà Ma Vương tự nhiên bị thu phục.
Mấy vị Yêu Vương còn lại, có cưỡng bức thân nhân, cũng có là trọng bảo lợi dụ, trăm năm trôi qua Diệp Hiên dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào mới có thể thu phục tất cả.
Còn hơn mười vị Yêu Vương kia, Diệp Hiên nhìn như giao hảo, càng tặng tiên đan linh bảo, kỳ thực chỉ là để mê hoặc Bạch Hồng, chính là sáng tạo cơ hội một kích tuyệt sát cho cho tám vị Yêu Vương.



Bạn cần đăng nhập để bình luận