Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2239: Bách Tử chiến trường (2)

Chương 2239: Bách Tử chiến trường (2)
Người tham gia Bách Tử chiến trường, tất cả đều là hạng người có thiên tư khủng bố, vì tranh đoạt vạn cổ chí cường, bọn họ tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình, không biết bao nhiêu thiên kiêu yêu nghiệt chết thảm ở trong Bách Tử chiến trường.
Khôn sống mống chết, cạnh tranh sinh tồn, tàn khốc trong đó, không phải người ngoài có thể tưởng tượng.
Nghe Hủy Diệt chi chủ tự thuật, mặt Diệp Hiên không chút thay đổi, một nụ cười quỷ dị lộ ra từ khóe miệng hắn, cũng không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì.
- Thiếu Du, vi sư hy vọng ngươi có thể thay Hủy Diệt Ma Điện xuất chiến, nếu ngươi có thể xếp vào top ba, điều này cũng sẽ đại chấn thanh uy Hủy Diệt Ma Điện ta.
Ánh mắt Hủy Diệt chi chủ sáng quắc nói.
Trong thực tế, nếu như không phải Diệp Hiên xuất hiện, Hủy Diệt chi chủ không có ý định cho người tham gia Bách Tử chiến trường, Hủy Diệt Ma Tử chết trong tay Diệp Hiên mặc dù xếp hạng hạt giống chí cường, nhưng ném vào Bách Tử chiến trường chỉ là tồn tại như con kiến hôi.
Không phải Hủy Diệt chi chủ không muốn bồi dưỡng ra một truyền nhân đàng hoàng, mà không có người phù hợp.
Mặc dù Hủy Diệt chi chủ là Vạn Cổ Chí Cường, nhưng hắn cũng là một người cực kỳ để ý mặt mũi. Bách Tử chiến trường này mặc dù là thế hệ thanh niên quyết đấu, nhưng cũng liên quan đến thể diện chí cường của bọn họ.
Hủy Diệt chi chủ vẫn phiền lòng chuyện Bách Tử chiến trường, càng rất thất vọng đối với Hủy Diệt Ma Tử lúc trước, đã chuẩn bị không tham gia Bách Tử chiến trường.
Nhưng theo Diệp Hiên xuất hiện, hắn thay đổi chủ ý, trong lòng lại càng mừng thầm, Diệp Hiên cho dù không thể độc chiếm hạng đầu, nhưng cũng tất có thể nằm trong top ba, điều này sẽ để cho hắn nở mày nở mặt.
- Thiếu Du, ngươi có nguyện tham gia Bách Tử đại chiến không?
Ánh mắt Hủy Diệt ma chủ tha thiết nói.
- Sư tôn có mệnh, Thiếu Du há dám không tuân?
Diệp Hiên nhẹ nhàng cười nói.
- Tốt!
Hủy Diệt chi chủ vỗ tay cười to, hắn lật tay một cái, một thanh đao tràn đầy hắc mang hiện ra trong tay, khi quang mang tiêu tán, một thanh ma đao màu đen xuất hiện.
Ông!
Ma đao ong ong, tràn ngập lệ khí, thậm chí hư không xung quanh đều bị nghiền nát vặn vẹo, chứng minh thanh ma đao này cực kỳ hung lệ.
- Thanh Hủy Diệt Ma Đao này là do vi sư tự tay đúc thành, có uy lực kinh thiên địa khiếp quỷ thần. Ngươi có đao này tương trợ, tất có thể quét ngang Bách Tử chiến trường.
Hủy Diệt chi chủ đưa ma đao cho Diệp Hiên, Diệp Hiên khom người tiếp nhận, trong miệng phát ra lời cảm ơn.
- Đa tạ sư tôn ban bảo.
Nhìn bộ dáng cung kính của Diệp Hiên, Hủy Diệt chi chủ hài lòng gật gật đầu, như có điều suy nghĩ nói:
- Thiếu Du, tuy rằng tư chất của ngươi vạn cổ chưa có, nhưng Bách Tử chiến trường cực kỳ hung hiểm, vi sư còn phải dặn dò ngươi một số chuyện.
- Kính xin sư tôn ban giáo.
Diệp Hiên nói.
- Thập đại chí cường, nhân đạo cùng Cực Ma ngã xuống, bọn họ hẳn là không có truyền nhân tham gia, không cần nhắc lại.
Hủy Diệt chi chủ nói đến đây hơi dừng lại, nói:
- Ngươi phải cẩn thận ba người, ba người này là truyền nhân của Hỗn Độn Vận Mệnh Thời Không, mỗi người bọn họ đều được xưng yêu nghiệt nghịch thiên, một thân tu vi tuyệt đối không dưới ngươi.
- Về phần truyền nhân chí cường đạo thống khác, ngươi cũng không cần quá để ý, bọn họ tuyệt đối sẽ không phải đối thủ của ngươi.
- Nhưng mà....
Hủy Diệt chi chủ nói đến đây thì yên lặng, sắc mặt đều có chút do dự bất định.
- Sư tôn muốn nói cái gì?
Diệp Hiên thăm dò.
- Thiếu Du, ngươi phải nhớ kỹ một chuyện, tuy rằng truyền nhân của tam đại chí cường rất đáng sợ, bọn họ được xưng là yêu nghiệt nghịch thiên, nhưng đáng sợ nhất cũng không phải ba người này, mà là một ít người không có danh tiếng.
- Ý của sư tôn là...?
Lần này Diệp Hiên thật sự nghi hoặc.
- Bổ Thiên giáo trước kia có Liễu Bạch Y, nhưng Liễu Bạch Y lại biến mất, không cần nhắc lại.
- Vi sư muốn nói những người khác, những người này tuy rằng cũng không phải truyền nhân chí cường đạo thống, nhưng bọn họ đi ra pháp cùng đạo của mình, một thân tư chất có thể nói là cấp bậc nghịch thiên, chỉ là một mực che dấu chính mình.
- Thiếu Du, vũ trụ hỗn độn rất lớn, cũng không phải đơn giản như ngươi nghĩ, luôn có một vài người kinh tài tuyệt diễm sẽ ngược dòng bay lên.
- Ngươi nhìn mười đại nguyên hội đi qua, mỗi một chí cường sinh ra, đều là người đi ra con đường của chính mình, bọn họ cũng không phải truyền nhân của đạo thống chí cường.
- Lấy làm sư làm ví dụ, năm đó vi sư còn chưa thành đạo, chỉ là đệ tử của một tông môn nhỏ, các truyền nhân của chí cường đạo thống cuối cùng đều bị vi sư giẫm ở dưới chân.
- Ta chỉ muốn ngươi nhớ kỹ, tuyệt đối không nên xem thường bất kỳ kẻ nào tham gia Bách Tử chiến trường, có lẽ một người không có danh tiếng trong đó cũng đủ để cho ngươi mất mạng.
Hủy Diệt chi chủ nặng nề dặn dò.
- Ta biết rồi.
Diệp Hiên âm thầm gật đầu, Hủy Diệt chi chủ nói không có nửa điểm hư ngôn.
Bỗng nhiên, Hủy Diệt chi chủ thở dài, giống như nghĩ đến người nào đó.
- Ai, đáng tiếc đáng tiếc, nếu Diệp Hiên kia không chết, có lẽ không ai là đối thủ của hắn.
Nghe được câu cảm thán của Hủy Diệt chi chủ, Diệp Hiên ngẩn ra, sau đó trong nháy mắt khôi phục bình thường, trong lòng có chút phức tạp, không ngờ Hủy Diệt chi chủ đánh giá hắn cao như vậy.
- Tuy nhiên chết cũng tốt, nếu hắn còn sống, ngươi sẽ gặp một đại địch vạn cổ.
Hủy Diệt chi chủ chậm rãi nói.

Thời gian như nước, trôi qua thật nhanh.
Mười vạn năm nghe rất dài, nhưng không đáng nhắc tới ở trong thọ nguyên vô tận của tu sĩ, đối với vũ trụ hỗn độn cũng vẻn vẹn ở trong nháy mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận