Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1998: Thông Minh sát cơ

Chương 1998: Thông Minh sát cơ
Nửa ngày trôi qua, mây mù tiêu tán, Thiên Nữ giáo chủ mỉm cười thi lễ với Diệp Hiên một cái, nàng mang theo Xích Luyện ma nữ xoay người rời khỏi.
Không ai biết Diệp Hiên và hai người nói cái gì, chỉ là lúc hai nàng rời khỏi, trong mắt đều ẩn chứa vẻ ngoan độc, bởi vì khúc mắc quấy rầy các nàng nhiều năm không bao lâu là có thể được cởi bỏ.
Nhìn Thiên Nữ giáo chủ mang theo Xích Luyện ma nữ đi xa, trên mặt Diệp Hiên hiện lên một nụ cười thần bí.
- Vạn sự đều chuẩn bị, chỉ thiếu gió đông, thật sự là càng ngày càng thú vị.
Diệp Hiên thì thầm lẩm bẩm.
- Đáng ghét!
Diệp Thiên tiểu nhi ngươi khinh người quá đáng.
Phanh!
Trong Thông Minh hành cung, Thông Minh giáo chủ tức giận đập nát cái bàn trước mặt, một đôi con ngươi hung lệ âm ngoan giống như muốn ăn thịt người, làm cho người ta liếc mắt nhìn đã cảm giác trong lòng sinh ra sợ hãi.
- Sư huynh, khống chế cảm xúc của ngươi!
Thông Minh thánh cô nhắc nhở.
- Khống chế? Làm thế nào có thể khống chế?
Thông Minh giáo chủ bị lửa giận thiêu đốt nói:
- Diệp Thiên tiểu nhi khinh người quá đáng, hắn hoàn toàn không để ngươi và ta vào mắt, ngược lại dã tâm bừng bừng muốn tất cả gia sản của Thông Minh giáo ta, nếu không lột da cắt xương hắn, quả thật khó tiêu trừ mối hận trong lòng ta.
Thông Minh giáo chủ tức muốn nổ tung, cả người đều bị vây trong trạng thái cực đoan bạo tẩu, hắn đường đường là một đời giáo chủ, nhân vật dậm chân một cái thì Bắc vực đều muốn run rẩy, thế nhưng lại bị Diệp Hiên khi nhục, làm sao không để hắn căm hận?
- Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, hiện tại chính là thời kỳ mấu chốt của ba giáo quyết chiến, bất kể như thế nào thì chúng ta đều phải nhịn xuống, đợi đoạt được Phá Hư Thiên Đỉnh, ngày sau lại tìm người này thanh lý cũng không muộn.
Thông Minh thánh cô trầm giọng nói.
- Sư muội, ngươi còn chưa nhìn ra sao, tiểu tử này là hạng người tham vọng bừng bừng, cho dù ta đưa toàn bộ thứ hắn muốn tới, chỉ sợ đến lúc đó tiểu tử này cũng sẽ cho ngươi và ta một đao ở sau lưng.
Thông Minh giáo chủ âm giọng nói.
Nếu như chỉ đưa toàn bộ gia sản của Thông Minh giáo cho Diệp Hiên, sau đó có thể tiêu diệt hai giáo còn lại, Thông Minh giáo chủ không nói hai lời tuyệt đối sẽ thực hiện hứa hẹn.
Nhưng Thông Minh giáo chủ có thể nhìn ra, Diệp Hiên không phải là người thiện lương gì, hắn làm sao có thể thật tâm thật ý trợ giúp Thông Minh giáo, chỉ sợ sẽ tọa sơn quan hổ đầu, mưu đồ bất chính đối với Phá Hư Thiên đỉnh.
Không ai là kẻ ngốc, Thông Minh giáo chủ càng không phải kẻ ngốc, lúc trước tin tức Phá Hư Thiên Đỉnh chính là Diệp Hiên đưa tới, nếu nói Diệp Hiên không có ý đồ, đánh chết Thông Minh giáo chủ cũng không tin.
Thông Minh giáo chủ biết rõ, người khơi mào trận tam giáo đại chiến này chính là Diệp Hiên, từ đầu đến cuối hắn đều hiểu, mà dù biết rõ quỷ kế của Diệp Hiên, nhưng hắn vẫn phát động tam giáo đại chiến.
Bởi vì Phá Hư Thiên Đỉnh đích xác đang ở Bắc Minh giáo, đây là sự thật không thể chối cãi, cho dù biết Diệp Hiên đang xúi giục tam giáo đại chiến, cho Bắc Vực Thiên Đình cơ hội quật khởi, nhưng Thông Minh giáo chủ cũng ngầm đồng ý, đây cũng là dương mưu trần trụi của Diệp Hiên.
Tuy nhiên hiện tại xem ra, khẩu vị của Diệp Hiên thật sự quá lớn, hắn không chỉ muốn tất cả tài sản của Thông Minh giáo, chỉ sợ khi tiếp kiến hai đại giáo chủ khác, cũng sẽ đưa ra cùng một điều kiện.
- Sư huynh, ngươi nói không sai, người này dã tâm bừng bừng, tâm cơ thâm trầm, ta thật sợ chúng ta làm áo cưới cho hắn.
Thông Minh thánh cô nói.
- Diệp Thiên này đã thành thế, tuyệt đối không thể để cho hắn lớn lên nữa, ta nghĩ chúng ta nên hảo hảo nói chuyện một chút cùng Bắc Minh giáo và Thiên Nữ giáo.
Thông Minh giáo chủ suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cũng có quyết định tiếp theo.
- Ý của sư huynh là gì?
Đôi mắt đẹp của Thông Minh thánh cô sáng lên nói.
- Trước tiên giết Diệp Hiên, diệt Thiên Đình của hắn, ta nghĩ Thiên Nữ giáo cùng Bắc Minh giáo hẳn là cũng có ý nghĩ này, chỉ là Tam giáo vẫn giằng co không dứt, lúc này mới để cho Diệp Thiên tiểu nhi tiêu dao đến nay, ngược lại làm khó chúng ta.
Thông Minh giáo chủ âm ngoan nói.
- Nhưng sư huynh, nếu như không có Thiên Đình của Diệp Thiên tương trợ, chúng ta như thế nào cướp lấy Phá Hư Thiên Đỉnh?
Thông Minh thánh cô nhíu mày nói.
- Yên tâm đi, ta cho tới bây giờ chưa từng trông cậy vào Diệp Thiên tiểu nhi, ta đã truyền tin cho một người, hắn hiện tại đang chạy tới, chỉ cần người này đến, bằng ba người chúng ta hợp lực, hoàn toàn có thể cướp lấy Phá Hư Thiên Đỉnh.
Thông Minh giáo chủ nắm chặt hai tay nói.
- Sư huynh mời ai?
Thông Minh thánh cô ngẩn ra.
- Bắc - Mang – lão – ma.
Thông Minh giáo chủ gằn từng chữ, Thông Minh thánh cô nghe được bốn chữ kia, thân thể run rẩy, đôi mắt đẹp dưới mạng che mặt màu đen lại càng tràn ngập vẻ khiếp sợ.
- Sư huynh, ngươi điên rồi sao, ngươi lại tìm cổ ma này hợp tác?
- Chẳng lẽ ngươi không biết Bắc Mang lão ma lục thân không nhận, nếu hắn lâm trận phản loạn ngươi và ta, chẳng phải ngươi và ta sẽ gặp tai họa.
Thông Minh thánh cô nhất thời bác bỏ.
- Sư muội, ngươi lo lắng quá nhiều, Bắc Mang lão ma tuy rằng âm hiểm giả dối, nhưng tâm tính hắn cực kỳ tham lam, mặc dù ta nói cho hắn tin tức về Phá Hư Thiên Đỉnh, nhưng cũng chỉ là lợi dụng hắn đối phó Thiên Nữ giáo chủ mà thôi, có trợ giúp của hắn, chúng ta khẳng định có thể đoạt Phá Hư Thiên Đỉnh vào trong tay.
Thông Minh giáo chủ âm lệ nói.
- Sư huynh, ngươi đây là lột da hổ, ngươi cũng đừng quên kết cuộc của Cửu Sơn tán nhân năm đó!
Thông Minh thánh cô trầm giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận