Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2182: Thúc thủ vô sách

Chương 2182: Thúc thủ vô sách
Đệ tử chân truyền bị giết, thanh âm của Bất Tử thiên chủ lại càng thêm bình tĩnh, sắc mặt vốn âm trầm cũng dần dần biến mất, lần thứ hai hóa thành vẻ không chút gợn sóng.
Giống như Diệp Hiên chỉ giết một con kiến hôi, không có bất kỳ quan hệ gì với Bất Tử thiên chủ hắn.
- Ngươi đang đe dọa ta?
Diệp Hiên cười nói.
Nhìn Diệp Hiên không sợ không lo, Bất Tử thiên chủ nhíu mày, hắn không ra tay với Diệp Hiên, cũng không phải hắn thật sự thưởng thức Diệp Hiên, mà trong lòng có cố kỵ.
- Chỉ là một đệ tử mà thôi, ngươi giết liền giết, ngươi giết rất nhiều đệ tử thân truyền của Bất Tử thiên điện, bản chủ thấy cũng không sao cả.
- Diệp Hiên, bổn chủ vẫn giữ câu nói kia, mâu thuẫn giữa ngươi và ta cũng không phải không thể hóa giải, chỉ cần ngươi nguyện ý, ngươi và ta có thể làm bằng hữu.
Bất Tử thiên chủ hạ thấp tư thái, không đề cập tới chuyện Diệp Hiên làm đệ tử mình nữa, tư thái càng tường hòa.
Nhưng lục đại Bất Hủ hoảng sợ nhìn nhau, bọn họ làm sao cũng nghĩ không ra. Vì sao Bất Tử thiên chủ lại ủy khuất cầu toàn như thế, tựa như cố kỵ Diệp Hiên cực lớn, vậy mà còn đề nghị làm bằng hữu với đối phương?
Vạn cổ chí cường, vô địch hỗn độn.
Tư thái của Bất Tử thiên chủ hiện giờ không giống như một vạn cổ chí cường, điều này quả thực làm cho bọn họ không cách nào tin tưởng.
- Bằng hữu?
Diệp Hiên nở nụ cười, chỉ là nụ cười của hắn rất lạnh lùng, nói:
- Bất tử, lòng dạ của ngươi quả thật sâu đến đáng sợ, tuy nhiên ngươi đều nói, ngươi và ta là cùng một loại người, ngươi cảm giác giữa hai ta có thể làm bằng hữu?
Ầm ầm!
Chợt, thiên địa mờ mịt, hắc ám vô biên, tịch diệt pháp tắc đầy trời đầy đất, một bàn tay hắc ám vô hình xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Hiên, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai trấn áp Diệp Hiên.
- Đã biết ngươi đang giở trò ma, ngươi khi ta ngu ngốc?
Kiếp Thiên Biến.
Không đợi hắc ám đại thủ trấn xuống, Diệp Hiên trong nháy mắt đã biến mất không thấy, để một kích này của Bất Tử thiên chủ rơi xuống khoảng không.
Từ lúc Bất Tử thiên chủ xuất hiện, Diệp Hiên đã bắt đầu đề phòng, đã sớm ấp ủ Kiếp Thiên Biến, chính là đề phòng Bất Tử lão tặc.
- Hả?
Bất Tử thiên chủ biến sắc, hắn thật sự kinh ngạc, hắn vẫn luôn biết Diệp Hiên mang các loại bí pháp khủng bố, cho nên lúc trước mới giả bộ ra vẻ không có chuyện gì, chính là vì nhất cử trấn áp Diệp Hiên.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác, một kích này của hắn thất bại, đây là đại thuật trấn áp mà Bất Tử thiên chủ hắn chuẩn bị hồi lâu mới đánh ra, càng phong tỏa hư không của phương thiên địa này.
Đừng nói Diệp Hiên tu luyện thời không lực, cho dù nửa bước chí cường ở đây, cũng phải bị hắn trong nháy mắt trấn áp, không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.
Chuyện khiến Bất Tử thiên chủ cảm thấy kinh nghi bất định nhất chính là, hắn thế mà không cảm giác được sự tồn tại của Diệp Hiên, nhưng trong âm thầm, thần hồn chí cường của hắn có thể cảm giác được Diệp Hiên vẫn chưa rời khỏi, vẫn còn ở trong phiến thiên địa này.
Đây là thế nào?
Trong mắt Bất Tử thiên chủ hiện ra vẻ kinh nghi, chỉ là trên mặt vẫn như cũ hiện ra bình tĩnh.
Thân là vạn cổ chí cường, hỉ nộ không hiện ra, cho dù trong lòng hắn cực kỳ rung động, cũng không thể tùy ý biểu hiện ra ngoài, nếu không sẽ mất uy nghiêm của vạn cổ chí cường.
- Diệp Hiên, bổn chủ quả nhiên không nhìn lầm ngươi, không chỉ tu vi ngươi tăng trưởng thật lớn, mà còn học được một môn cấm kỵ độn pháp, trách không được dám một mình giết vào trong đạo thống của bản chủ.
Bất Tử thiên chủ thản nhiên cười nói.
- Bất Tử lão tặc, ngươi muốn giết ta, đáng tiếc hiện tại ngươi không có bản lĩnh này.
Kiếp thiên mà biến, hỗn độn không còn tung tích.
Diệp Hiên thi triển Kiếp Thiên Biến, không bắt được bất kỳ tung tích nào, thanh âm của hắn quanh quẩn trong tám phương thiên địa, cũng làm cho ánh mắt Bất Tử thiên chủ càng lộ ra hung ác.
Không ai biết, trong nháy mắt ngắn ngủi này, bất tử thiên chủ đã mở ra Pháp Nhãn, không ngừng tìm kiếm quỹ tích của Diệp Hiên, nhưng cuối cùng hắn thất vọng phát hiện, bằng pháp nhãn chí cường của hắn cũng không tìm thấy tung tích của Diệp Hiên.
- Cấm kỵ độn pháp, quả nhiên lợi hại.
Bất Tử thiên chủ nói một câu phá giải huyền cơ, trong lòng càng kinh nghi Diệp Hiên học được pháp môn như thế từ nơi nào, thế mà để cho hắn bó tay vô sách.
- Diệp Hiên, ngươi và ta thương lượng, như thế nào, chỉ cần ngươi trả lại đồ trong bảo khố chí cường cho ta, ân oán giữa ngươi và ta xóa bỏ, từ nay về sau bổn chủ không còn khó xử ngươi, càng có thể phát ra tâm ma đại thệ đối với vũ trụ hỗn độn.
Bất Tử thiên chủ trầm ngâm ba hơi, hắn cuối cùng chậm rãi lên tiếng.
Cũng không phải Bất Tử thiên chủ muốn buông tha Diệp Hiên, mà hắn cực kỳ thông minh, khi hắn phát hiện không cách nào làm gì Diệp Hiên, chỉ có thể lui mà cầu con đường thứ hai, đây cũng là điểm lão luyện nhất của hắn.
Hơn nữa, nửa tiểu đỉnh còn ở trong tay Diệp Hiên, còn có tài liệu hắn cần để luyện chế Minh Thiên Thần Đan, hai thứ này là cực kỳ quan trọng đối với hắn, tuyệt không thể mất.
- Chê cười, lão tặc ngươi là ai, trong lòng ngươi ta đều rõ ràng, giữa ta ngươi là không chết không thôi, toàn bộ tài liệu dùng để luyện chế Minh Thiên thần đan của ngươi đã bị ta nuốt, ngươi muốn nửa tôn Phá Hư Thiên đỉnh kia, lại càng si tâm vọng tưởng.
Diệp Hiên cười lạnh liên tục.
- ngươi muốn chết!
Lúc này, Bất Tử thiên chủ thật sự nổi giận, hắn cũng không cách nào áp chế lửa giận trong lòng, tịch diệt lực đáng sợ che lắp trăm triệu dặm thiên địa, tịch diệt lôi mang khủng bố tàn sát bừa bãi bầu trời, tạo thành cảnh tượng hủy diệt cực kỳ đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận