Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1549: Lời nói dối của Diệp Hiên

Chương 1549: Lời nói dối của Diệp Hiên
- Lui ra.
Đôi mắt Yêu Nguyệt Dạ híp lại, giọng nói lạnh lẽo như mùa đông giá rét, toát lên uy nghiêm vô thượng của Cửu Linh Tử, càng làm cho trán Bá Thiên tôn giả đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, vội vàng lui ra phía sau Yêu Nguyệt Dạ, không dám nhiều lời nửa câu.
Cũng không phải Bá Thiên tôn giả sợ hãi tu vi của Yêu Nguyệt Dạ, hắn chân chính sợ hãi chính là thân phận của Yêu Nguyệt Dạ, bởi vì đối phương nói một câu đã có thể làm cho hắn chết không có chỗ chôn.
- Diệp huynh, Vạn Linh Thiên Điện ta tuyệt đối sẽ không lấy lớn hiếp nhỏ, vừa rồi Bá Thiên tôn giả cũng nhất thời tức giận mới ra tay với ngươi, kính xin Diệp huynh đừng để ý.
Yêu Nguyệt Dạ khom người bái lạy Diệp Hiên, trên mặt hiện ra vẻ áy náy.
- A.
Nhìn Yêu Nguyệt Dạ bày ra bộ dáng ngụy quân tử, khóe miệng Diệp Hiên lộ ra một tia cười lạnh, nói:
- Yêu huynh có uy thế thật lớn, cái tên Linh Tử quả nhiên không tầm thường.
Đối mặt với Diệp Hiên trào phúng, Yêu Nguyệt Dạ cũng không hề tức giận, ngược lại mỉm cười nhìn về phía Diệp Hiên nói.
- Vạn Linh Thiên Điện ta tôn ti rõ ràng, đã để cho Diệp huynh chê cười, tuy Diệp huynh giết người của Vạn Linh Thiên Điện ta, tuy rằng không cần quỳ xuống đất bồi tội, nhưng dù sao cũng phải cho chúng ta một lời giải thích chứ?
- Giải thích?
Diệp Hiên tươi cười nói.
- Được, vậy ta sẽ cho các người một lời giải thích, mà lời giải thích này sẽ làm cho các ngươi rất hài lòng.
Thật ra, Yêu Dạ Nguyệt đã không muốn làm khó Diệp Hiên nữa, hắn chỉ muốn cho Diệp Hiên một bậc thang, bởi vì chiến lực của Diệp Hiên quả thực khiến hắn kinh hãi, càng nổi lên tâm tư không ai biết đến với Diệp Hiên.
- Ồ?
Yêu Nguyệt Dạ ra vẻ ngạc nhiên nói.
- Xem ra Diệp huynh sớm đã có chuẩn bị?
- Hừ.
Bá Thiên Tôn Giả hừ lạnh nói:
- Hoặc là quỳ xuống bồi tội, hoặc là chết ở chỗ này, ngươi cho rằng cố ý làm huyền ảo là có thể lừa gạt qua cửa?
Lúc này, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Diệp Hiên, Diệp Hiên chỉ hơi mỉm cười trong chúng vạn chúng chú mục.
- Cái —— Thiên – Nguyên!
Diệp Hiên khẽ nói, ba chữ đơn giản quanh quẩn bên tai mọi người.
- Cái gì? Cái… Thiên Nguyên, ngươi đang nói cái gì?
Bá Thiên Tôn Giả nhướng mày, có chút không kiên nhẫn cất tiếng quát vớiDiệp Hiên.
- Cái Thiên Nguyên?.
Bổ Thiên các chủ lẩm bẩm thì thầm, vẻ mặt vốn bình tĩnh dần dần xảy ra biến hóa, sau một khắc hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Hiên, cả người đều đờ đẫn tại chỗ, đáy mắt hiện ra vẻ cực kỳ hoảng sợ.
- Cái Thiên Nguyên?
- Ừm?
Yêu Nguyệt Dạ giống như nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt trong nháy mắt đỏ bừng nhìn về phía Diệp Hiên, ngay cả âm thanh cũng trở nên cực kỳ run rẩy.
- Diệp... Diệp huynh... Chẳng lẽ ngươi nói Cái Thiên Nguyên... Chính là Cái Thiên Nguyên của Thiên Nguyên quốc độ?
Yêu Nguyệt Dạ run rẩy nói.
Xoạt.
Một hòn đá khơi dậy ngàn tầng sóng, khi Yêu Nguyệt Dạ vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều kinh hô thành tiếng, Bá Thiên Tôn Giả trong nháy mắt nhớ tới truyền thuyết về Cái Thiên Nguyên, vẻ mặt vốn khinh miệt trong nháy mắt biến thành ngốc trệ.
- Không sai, là hắn, xem ra Yêu huynh cũng đã nghe qua truyền thuyết của người này.
Diệp Hiên khẽ cười nói.
- Cái Thiên Nguyên, Thiên Nguyên chiến thể của nguyên hội thứ mười, từng là người cạnh tranh trong việc tranh đoạt nguyên hội thứ mười, chỉ tiếc hắn đã chết ở trong tay Thiên Chủ của chúng ta, cả Thiên Nguyên quốc độ cũng theo hắn diệt vong, việc này cơ hồ ai cũng biết.
Yêu Nguyệt Dạ nhanh chóng lên tiếng.
Diệp Hiên quỷ dị cười nói.
- Nếu như ta nói hắn không chết thì sao?
- Không có khả năng.
Bỗng nhiên.
Bá Thiên Tôn Giả và Bổ Thiên Các Chủ đồng thời lên tiếng, bị lời nói to gan của Diệp Hiên làm cho chấn động.
Bá Thiên Tôn Giả bác bỏ nói:
- Năm đó Vạn Linh Thiên Chủ tự mình giết chết Cái Thiên Nguyên, càng là chôn cất cả Thiên Nguyên quốc độ, Cái Thiên Nguyên làm sao có thể còn sống trên thế gian?
- Ngươi tận mắt nhìn thấy Cái Thiên Nguyên chết, hay Vạn Linh chi chủ nói cho ngươi?
Diệp Hiên cười nhạo.
- Ngươi...... Đây là một chuyện mà tất cả mọi người đều biết.
Sắc mặt Bá Thiên Tôn Giả khó xử nói.
- Vô tri.
Diệp Hiên lạnh lùng cười, cũng làm cho khuôn mặt Bá Thiên Tôn Giả đỏ bừng, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra sát khí cực kỳ khủng bố.
- Diệp huynh, chẳng lẽ Cái Thiên Nguyên thật sự chưa chết, nhưng như thế nào ngươi lại biết?
Đôi mắt Yêu Nguyệt Dạ khẽ động, cực kỳ khiêm tốn thỉnh giáo Diệp Hiên.
- Ai.
Diệp Hiên ra vẻ thở dài, bắt đầu chậm rãi kể lại.
- Trăm vạn năm trước, Thái Linh Thánh Vương nói phát hiện di chỉ của Thiên Nguyên quốc độ, dẫn dắt ta và đám người Âm Hải Thánh Vương tiến vào Thiên Nguyên quốc độ tầm bảo, nào ngờ Thái Linh Thánh Vương này thật ra sớm đã bị Cái Thiên Nguyên khống chế....
Theo Diệp Hiên kể chuyện, một lời nối dối nửa thật nửa giả bắt đầu được bịa.
Nếu muốn lời nói dối của mình làm cho người ta tin tưởng, nửa thật nửa giả mới có thể gạt người. Đại bộ phận lời của Diệp Hiên đều là nói thật, chỉ có giấu diếm chuyện mình đạt được truyền thừa của Hỗn Độn Tinh Sư, càng vu oan hãm hại nói cho mọi người rằng Hỗn Độn Tinh Sư truyền thừa đã bị Cái Thiên Nguyên cướp đi.
Hơn nữa Diệp Hiên nói rất rõ ràng, mọi người không thể không tin tưởng.
- Ngươi có ý là, Cái Thiên Nguyên năm đó cũng không có chết, còn lại một luồng tàn hồn bị nhốt ở Thiên Nguyên quốc độ, hơn nữa hắn không chỉ thoát khốn ra, còn nhận được truyền thừa Hỗn Độn tinh sư?
Yêu Nguyệt Dạ ra vẻ bình tĩnh, nhưng nếu cẩn thận sẽ phát hiện, đôi môi của hắn đều khẽ run, hiển nhiên nội tâm đã sớm nhấc lên sóng to gió lớn ngập trời.
- Không sai.
Diệp Hiên gật gật đầu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận