Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1957: Tru Tâm

Chương 1957: Tru Tâm
Tam ma lộ vẻ tức giận, chỉ có Xích Luyện ma nữ không nói một lời, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên cũng mang theo vẻ âm hàn, hiển nhiên nội tâm cũng đang rất tức giận.
- Ha ha.
Nhìn vẻ mặt tức giận trên mặt Tứ Ma, Diệp Hiên nở nụ cười, chỉ là nụ cười của hắn cực kỳ khinh miệt. Điều này càng làm cho lửa giận trong lòng Tứ Ma thiêu đốt. Thần uy Bất Hủ mơ hồ nở rộ ngoài thân thể. Hư không xung quanh bắt đầu vặn vẹo quỷ dị, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ ra tay với Diệp Hiên.
Tứ đại Bất Hủ, khủng bố như vậy. Cho dù chiến lực Diệp Hiên nghịch thiên, nhưng nếu thật sự phải đối mặt với tứ đại Bất Hủ, hắn tất sẽ bại trận.
Giờ phút này Hoàng bàn tử lo lắng không thôi, hắn không biết vì sao Diệp Hiên lại khiêu khích Tứ Ma, cho dù không muốn liên minh cùng Tứ Ma, nói vài lời rồi đuổi đi không được à, cần gì phải đi trêu chọc bốn người?
- Bổn giáo chủ nói các ngươi là chó có nhà tang, chẳng lẽ không đúng?
Diệp Hiên khinh miệt lên tiếng, không đợi bốn người nổi giận, Diệp Hiên trước tiên chỉ về phía Bạch Cốt nói:
- Bạch Cốt đạo nhân, tên thật Bạch Thọ, ngươi vốn là khôi lỗi của Thông Minh giáo, vẫn luôn bị Thông Minh giáo khống chế, không biết lấy đâu ra cơ duyên, bản thân tu luyện ra linh trí, càng trộm chí bảo Bắc Hàn Nguyên Châu của Bắc Minh giáo, trải qua nhiều năm tu luyện mới khó khăn lắm có thể bước vào Bất Hủ, mà Bắc Minh Giáo quanh năm đuổi giết ngươi, toàn bộ Bắc Vực đều bị ngươi chạy qua một lần, ngươi không phải chó có nhà tang thì là gì?
- Ngươi...?
Sắc mặt Bạch Cốt đạo nhân đột biến, hắn muốn phản bác lời Diệp Hiên, nhưng lời đến khóe miệng lại không biết nên nói cái gì, bởi vì Diệp Hiên nói là sự thật.
- Còn có ngươi.
Diệp Hiên chỉ sang Thanh Quỷ đạo nhân, cười lạnh nói:
- Thanh Quỷ đạo nhân, ngươi vốn là Tả hộ pháp của Thông Minh giáo, bởi vì yêu mến Thông Minh thánh nữ nhưng lại bị nàng từ chối, sau thấy Thông Minh thánh nữ gả cho Bắc Minh thánh tử, trong ngày cưới của hai người, ngươi hạ độc sát hại Bắc Minh thánh tử, càng làm bẩn Thông Minh thánh nữ, sau cùng dẫn tới hai giáo công bố Tru Sát Lệnh cho ngươi, ngươi còn không bằng Bạch Cốt đạo nhân, ngươi nói ngươi có tính không chó có nhà tang?
- Ngươi đánh rắm, độc thật là ta hạ, nhưng Bắc Minh thánh tử không phải ta giết, là Thông Minh thánh nữ tiện nhân kia giá họa cho ta, càng nói ta làm bẩn thanh bạch của nàng, ta tất sát tiện nhân này.
Thanh Quỷ đạo nhân mất đi tỉnh táo, lên tiếng gầm thét với Diệp Hiên.
- Còn có Xích Ma đạo nhân ngươi.
Diệp Hiên mặc cho Thanh Quỷ đạo nhân gầm thét, trực tiếp xem hắn như không khí, lại một lần nữa chỉ về Xích Ma đạo nhân, nói:
- Ngươi dù không phải người của tam giáo, nhưng ngươi gan to bằng trời, vì bản thân tu luyện lại giết đệ tử trông coi linh mạch của ba giáo, những nơi đi qua không một người sống, cuối cùng bị tam giáo tra được là ngươi làm, mấy năm qua liên tục bị tam giáo truy sát, ngươi nói ngươi không phải chó có nhà tang?
- Ngươi nói không sai, tu sĩ chúng ta muốn cường đại tại Bắc Vực nghèo nàn này, vậy thì cần đi đoạt, tam giáo chưởng khống tài nguyên tu luyện của Bắc Vực, đây đều là bọn họ bức ta.
Xích Ma đạo nhân gằn giọng gầm thét.
Ba —— ba —— ba!
Bỗng nhiên, chỉ nghe từng tiếng vỗ tay truyền đến, chỉ thấy Xích Luyện ma nữ hồi lâu không nói gì chậm rãi đứng dậy, nàng thản nhiên nhìn xem Diệp Hiên nói:
- Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đạo hữu đã tra ra được nội tình của ba ma, nô gia thực sự bội phục.
Xích Luyện ma nữ nói đến đây có chút dừng lại, sau đó cười khẩy nói:
- Tuy nhiên, nếu đạo hữu lấy việc hiểu rõ lai lịch của chúng ta là sẽ khiến tâm thái chúng ta thất thủ, vậy đạo hữu cũng quá coi thường chúng ta.
- Không không không.
Diệp Hiên liên tục nói không, một mặt mỉm cười nhìn về phía Xích Luyện ma nữ nói:
- Ta thế nào muốn để tâm thái các ngươi thất thủ, ta chỉ là hiểu rõ về mấy người các ngươi, trong lòng càng kính nể các ngươi, dù sao thì bị Bắc Vực tam đại giáo truy sát nhiều năm như vậy, mà chư vị đạo hữu còn có thể cùng ta ở nơi này uống rượu nói chuyện phiếm, chỉ là chuyện này đã để bản giáo chủ bội phục.
Diệp Hiên nói đến đây có chút dừng lại, hắn một mặt nghiền ngẫm dò xét Xích Luyện ma nữ, nói:
- Tuy nhiên, mặc dù ta bội phục ba vị đạo hữu, nhưng người để ta bội phục nhất là Xích Luyện đạo hữu ngươi.
- Ta?
Xích Luyện ma nữ nhíu mày, một tia bối rối xẹt qua đáy mắt nàng, Diệp Hiên có thể biết rõ sự tích của tam ma cũng không kỳ quái, dù sao thì chuyện ba người kết thù cùng Bắc Vực tam đại giáo, chỉ cần hơi nghe ngóng một phen là biết được, nhưng chuyện của mình cực kỳ bí ẩn, người biết rõ chuyện này có thể nói ít càng thêm ít.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy ánh mắt đầy nghiền ngẫm của Diệp, tâm thần Xích Luyện ma nữ run lên, cảm giác mình giống như trần trụi đứng ở trước mặt Diệp Hiên, giống như toàn bộ bí ẩn trên người đều bị đối phương nhìn thấu.
- Đương nhiên là Xích Luyện đạo hữu, bởi vì đạo hữu thật đủ hung ác, ngay cả sư tôn sư tỷ sư muội mình đều đồ sát toàn bộ hầu như không còn, hơn nữa đạo hữu vẻn vẹn chit vì một nam nhân.
Diệp Hiên cười khẽ mở miệng.
- Ngươi nói bậy…
Bỗng nhiên, Xích Luyện ma nữ giống như nhận một loại kích thích nào đó, vẻ mặt vốn bình tĩnh đã bắt đầu vặn vẹo, một đôi mắt đẹp hóa thành đỏ bừng, khí tức cực kỳ kinh khủng lan tràn ra, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng mang theo vẻ kinh hoảng cực lớn.
- Ta nói bậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận