Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 364 - Không sợ



Chương 364 - Không sợ




- Nhị gia.
Hư không loạn chuyển, rung động khuếch tán, lão đại của Mai Sơn Thất Quái - Viên Hồng cát tiếng như hồng chung, cũng để cho Dương Tiễn từ từ mở hai mắt ra.
- Chuyện gì mà lại vội vàng như thế?
Dương Tiễn ngưng tiếng nói.
- Nhị gia, ngươi xem.
Viên Hồng cũng không nói nhiều, một khối ngọc màu xanh trực tiếp hiện ra hình bóng Diệp Hiên rời khỏi Quảng Hàn Cung, mà khi hình ảnh này xuất hiện ở trong mắt Dương Tiễn, tức thì làm cho khí tức hắn cứng lại, sắc mặt trong nháy mắt âm trầm xuống.
- Tặc tử khá lắm, dám lẻn vào Quảng Hàn Cung?
Đôi mắt Dương Tiễn lạnh lùng nghiêm nghị, sát cơ tràn ngập, uy thế La Thiên Kim Tiên làm cho Tu Di động thiên rung động ầm ầm, giống như muốn đổ nát.
- Tên đạo nhân này là ai, chẳng lẽ không biết Nguyệt Cung chính là cấm địa tam giới sao?
Dương Tiễn cực lực khống chế hơi thở của mình, chỉ là giọng nói lại càng lạnh lẽo.
- Nhị gia, ta đã điều tra tinh tường, tên đạo nhân này họ Diệp tên Hiên, bởi vì có công tiêu diệt Nguyên Ma, được Ngọc Đế sắc phong làm Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân.
Viên Hồng hồi bẩm.
- Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân?
Dương Tiễn híp mắt lại, giọng hơi lộ ra vẻ khinh miệt.
- Người cậu này của ta thật đúng là có chút ý tứ, ngoại trừ hai chữ Tru Yêu, còn lại thì đều tương đồng với ta, lẽ nào cái tên Diệp Hiên này cũng là La Thiên Kim Tiên hay sao?
Dương Tiễn lạnh lùng nói.
Nhìn sắt mặt Dương Tiễn đầy lạnh lùng, Viên Hồng thấp giọng nói:
- Đại ca, tên đạo nhân này chẳng qua chỉ là Thái Ất Huyền Tiên, nhưng đó là ở Thiên Đình, ở trước mặt nhị gia, hắn lại tính là thứ gì, chỉ là...
- Chỉ là cái gì?
Đôi mắt Dương Tiễn đông lại một cái, nói.
- Nhị gia có chỗ không biết, Ngọc Thanh phù chiếu đã giáng xuống ba mươi ba trọng thiên, sắc phong Diệp Hiên là Ngọc Thanh thiên thần hộ pháp.
- Ừm?
Nghe thấy ngữ điệu của Viên Hồng, Dương Tiễn trở nên nghiêm túc, hắn có thể không để bụng chuyện Ngọc Đế sắc phong, thế nhưng Ngọc Thanh phù chiếu lại là ý chí của Nguyên Thủy Thiên Tôn, hắn phải ước lượng lượng chuyện này một phen mới được.
Qua một lúc sau, Dương Tiễn tỉnh dậy từ trong trầm tư, một nụ cười nhạt hiện ra trên khóe miệng hắn.
- Cho dù là Xiển Giáo nhất mạch ta thì sao chứ, nếu như không giáo huấn tên đạo nhân này một chút, chỉ sợ còn sẽ có Yêu râu xanh dồn dập noi theo hắn.
Dương Tiễn hừ lạnh lên tiếng.
Ngông ngênh kiên cường, chiến thần tam giới, mặc dù Diệp Hiên có Ngọc Thanh phù chiếu, nhưng đối với Dương Tiễn mà nói, đây cũng không phải là chuyện lớn gì, chỉ cần không giết Diệp Hiên, dù là Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không thể trách tội hắn.
Dù sao trong tam giới, thánh nhân không thể xuất thế, sau trận chiến Phong Thần, đó đã là một thiết luật, thế giới này càng lấy Đại La Kim Tiên làm đầu, mà Dương Tiễn hắn cũng đã gần bước vào cảnh giới này, trong tam giới này, hắn thật đúng là chưa sợ qua người nào.
- Đao tới.
Dương Tiễn lạnh lùng lên tiếng, La Thiên tiên quang nhộn nhạo tám phương, Tu Di không gian phá toái, khi hắn bước ra một bước cả người cũng xuất hiện ở trên khoảng không Quán Giang Khẩu.
Một ngày này phong vân biến ảo, một ngày này Quán Giang Khẩu phiên giang đảo hải (*), đệ nhất chiến thần tam giới - Dương Tiễn cầm Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay, người khoác Ngân Sắc Tỏa Tử Giáp đạp trời bay lên, thẳng vào ba mươi ba trọng thiên.
(*) Sông cuộn biển gầm.
...
Thiên Đình, ba mươi ba trọng thiên.
Quần tiên hoảng sợ, vắng vẻ không tiếng động, nguyên nhân là vì quần tiên đều biết, cái vị chiến thần tam giới này đã đến Thiên Giới, Tứ Đại Thiên Vương cùng Lý Tịnh dẫn dắt mười vạn thiên binh thiên tướng đi cung nghênh Dương Tiễn ngoài Nam Thiên Môn.
Dương Tiễn, môn hạ của Ngọc Hư, đệ nhất nhân trong đệ tử đời thứ ba của Xiển Giáo, phong hào Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân, ngoài Bát Cửu Huyền Công thông thiên động địa, Thiên Cương Tam Thập Lục Biến thần thông khó lường, một Thiên Nhãn chiếu phá thiên địa nhân tam giới, uy thế không người nào có thể so sánh.
Trời giáng sen vàng, đất trào cam tuyền.
Cửu thiên tiên âm tấu vang, quần tiên khom người đứng ở hai bên, từ nơi này cũng có thể nhìn ra địa vị của Dương Tiễn ở trong Thiên Đình đến cùng ở trình độ nào.
Dương Tiễn bước vào Thiên Đình, đi qua Nam Thiên Môn, cũng không hề dừng lại, cũng không có lòng bắt chuyện cùng quần tiên, hắn đi thẳng vào Lăng Tiêu Bảo Điện, cũng để cho quần tiên nhanh chóng đi theo sau lưng.
Lăng Tiêu Bảo Điện.
Điềm lành rực rỡ, hà quang vạn đạo, Ngọc Đế mặc Đế Bào ngồi ở trên cao, quần tiên đang cúi đầu bồi ở bên dưới.
Không chờ Tiên Quan cho gọi Dương Tiễn vào điện, chỉ thấy Dương Tiễn cầm Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay đi thẳng vào trong Lăng Tiêu Bảo Điện, quanh thân nở rộ la ánh sáng thiên tiên, càng làm cho quần tiên hoảng sợ nhìn nhau.
- Dương Tiễn, ngươi không ở Quán Giang Khẩu tu thân dưỡng tính, hôm nay thượng thiên vì chuyện gì?
Ngọc Đế uy nghiêm lên tiếng, biết mà còn hỏi.
Đối với thái độ giả vờ của Ngọc Đế, Dương Tiễn lạnh mặt cũng không đáp lại, mà là nhìn quần tiên ở đây, bình tĩnh mà lạnh lùng nói:
- Nghe nói Thiên Đình có Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân tu vi khó lường, bản Chân Quân nghe tiếng đã lâu, hôm nay muốn đến lãnh giáo một phen, để nghiệm chứng tu vi vạn năm của ta.
Đối với lí do thoái thác của Dương Tiễn, quần tiên sao lại có thể tin tưởng, bọn họ đều biết Dương Tiễn đến chính là bởi vì chuyện Diệp Hiên lẻn vào Quảng Hàn Tiên Cung, còn lĩnh giáo, chỉ sợ là muốn giáo huấn Diệp Hiên một phen mới là mục đích thực sự.
- Sư đệ, ngươi là La Thiên Kim Tiên, Diệp Hiên đạo hữu chẳng qua chỉ là Thái Ất Huyền Tiên, sao lại có thể là đối thủ của ngươi, không bằng việc này đến đây thôi, như thế nào?
Trường Sinh Thiên Tôn lên tiếng thăm dò, nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận