Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 707 - Trong Đấu Ngưu cung (2)



Chương 707 - Trong Đấu Ngưu cung (2)




Tứ Phương Long Ấn bị hủy, Phong Thần Bảng phóng thích Chân Linh, khi Diệp Hiên làm xong hai chuyện đại sự này, Diệp Hiên cũng coi như chính thức trở thành cộng chủ tam giới, còn lại cũng chỉ là luận công ban thưởng, một lần nữa sắc phong các đại tiên chức trong Thiên Đình.
Đương nhiên, chuyện sắc phong còn cần chậm rãi cân nhắc, cũng không phải nhất thời ba khắc là có thể hoàn thành, mà loại chuyện này Diệp Hiên cũng không có khả năng tự mình đích thân đứng ra làm, cũng cần đám người Thái Bạch Kim Tinh hiệp trợ.
Thái Bạch Kim Tinh, lão thần Thiên Đình, tuy rằng tu vi gầy yếu, nhưng đối với điều độ thiên đình cùng tác dụng của các tiên chức cực kỳ hiểu rõ, đây cũng là nguyên nhân vì sao Diệp Hiên muốn giữ người này lại bên người.
Một hồi đại điển đăng cơ kết thúc hoàn mỹ, quần tiên hung ma đều nhao nhao trở về nơi ở của mình, chỉ đã đợi Đế Diệp Hiên nhiều ngày, hôm nay sắc phong mọi người, ba mươi ba trọng Thiên Đình cũng sẽ hiện ra cục diện mới.
Tân khách tứ phương tản ra hết, ngay cả Thấp Bà cùng Ngũ Trang Quan Đạo Đồng cũng cáo từ rời khỏi, Diệp Hiên cũng xua lui mọi người rồi cùng Khổng Tước Đại Minh Vương biến mất ở trong tầm mắt bọn họ.
Trong Đấu Ngưu cung!
Diệp Hiên ngồi xếp bằng ở trên hư không, Khổng Tuyên ngồi đối cùng hắn, quanh thân hai người đều dâng lên khí tức cực kỳ khủng bố, càng làm cho cả tòa Đấu Ngưu Cung ầm ầm lay động, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.
- Ta thật sự thật không ngờ, chỉ mới ba ngàn năm, ngươi lại từ La Thiên Kim Tiên bước vào cảnh giới Đại La, vả lại chiến lực bản thân còn không kém đường ranh giới Đại La thứ ba, điều này quả thực làm cho ta không cách nào tưởng tượng nổi, càng cảm thấy chính là không thể xảy ra.
Khổng Tuyên trầm trầm ngưng tụ thành tiếng, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng tràn ngập kinh dị:.
Hiển nhiên Diệp Hiên mang đến cho hắn một loại rung động cực lớn.
Phải biết rằng từ khi khai thiên tích địa tới nay, chưa bao giờ nghe qua loại chuyện kỳ lạ này, một người bất quá chỉ mới bước vào Đại La, nhưng lại có năng lực địch lại tồn tại trong đường ranh giới Đại La thứ ba, đây quả thực chính là không thể xảy ra.
Nhưng hôm nay Khổng Tuyên đã tận mắt nhìn thấy, cũng không thể để hắn không tin, Khổng Tuyên rốt cuộc cũng cũng hiểu được, vì sao năm đó Diệp Hiên lại có gan cùng hắn định ra hẹn ước trăm năm.
Diệp Hiên hoàn toàn càng cảm nhận được suy nghĩ của Khổng Tuyên, điều này cũng làm cho Diệp Hiên mỉm cười, nói:.
- Năm đó cùng Minh vương định ước trăm năm, nhưng ta lại không thể đến hẹn, hôm nay không biết Minh Vương có nguyện chỉ giáo một phen không?
- Ha ha!
Khổng Tuyên cất tiếng cười to nói:.
- Ta cũng đang có ý này.
Ngũ sắc thần quang dâng lên, thiên địa pháp tắc đang hỗn loạn, ngày hôm nay Đấu Ngưu Cung lâm vào trong mây khói mịt mù, chỉ là thỉnh thoảng kèm theo tiếng nổ động trời vang lên, cũng không ai biết trận chiến này của hai người ai thắng ai bại.
Bảy ngày bảy đêm trôi qua.
Đấu Ngưu cung đã khôi phục lại bình tĩnh, càng thỉnh thoảng truyền đến những tiếng cười to của Khổng Tuyên và Diệp Hiên, cho đến khi Khổng Tuyên từ trong Đấu Ngưu cung đi ra, cũng làm cho Thái Bạch Kim Tinh canh giữ ngoài Đấu Ngưu cung hoảng sợ.
Sắc mặt Khổng Tuyên thoáng tái nhợt, trên mặt rõ ràng còn có quyền ấn, trên lồng ngực lại càng sụp đổ không thôi, khí tức quanh thân đều có chút suy yếu, một tia máu như có như không tràn ra từ khóe miệng hắn, hiển nhiên là đã bị thương nhẹ.
- Diệp tiểu tử này xuống tay thật đúng là đủ tàn nhẫn.
Khổng Tuyên đang âm thầm chửi rủa, nhưng khi hắn cảm nhận được ánh mắt kinh dị của Thái Bạch Kim Tinh, nhất thời hung hăng trừng mắt nhìn Thái Bạch Kim Tinh, trực tiếp giá mây biến mất không thấy.
- Điều này... Điều này... ?
Một màn như thế làm cho Thái Bạch Kim Tinh không nói nên lời, cho đến khi qua hơn mười hơi thở mới tỉnh lại, sau đó bước nhanh tiến vào Đấu Ngưu cung, chỉ là đối với bộ dáng chật vật của Khổng Tuyên hắn lại đã ghi tạc sâu ở trong lòng.
Trong Đấu Ngưu cung.
Diệp Hiên một thân y phục đen, mái tóc đen buông xuống phía sau đầu, khí tức quanh thân tối nghĩa không rõ, cho đến khi Thái Bạch Kim Tinh đi tới trước người, mới để Diệp Hiên xoay người nhìn về phía hắn.
- Thiên Đế, chuyện sắc phong quần tiên đã được soạn thảo, kính xin Thiên Đế xem qua.
Thái Bạch Kim Tinh nói chuyện, vội vàng đem sách trong tay trình cho Diệp Hiên, Diệp Hiên cầm lật xem một phen, cho đến khi mấy chục hơi thở trôi qua, Diệp Hiên đem sách đưa lại thái bạch kim tinh.
- Chuyện sắc phong quần tiên ngươi có thể cùng Thân Công Báo làm chủ, hiện tại ngươi có thể lui ra.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, cũng để Thái Bạch Kim Tinh vội vàng cáo lui rời khỏi, cho đến khi Thái Bạch Kim Tinh ra khỏi Đấu Ngưu Cung, sắc mặt Diệp Hiên vốn ửng hồng trong nháy mắt đã tái nhợt, một luồng máu tươi từ khóe miệng hắn chậm rãi tràn ra.
- Tốt thay cho một tên Khổng Tuyên, Ngũ Sắc Thần Quang này quả nhiên lợi hại.
Diệp Hiên lau vết máu trên khóe miệng, âm thanh hưng phấn đến cực điểm, trận chiến này với Khổng Tuyên không thể nói là kịch liệt cỡ nào, nhưng loại công phạt không tiếng động này của hai người lại cực kỳ hung hiểm, đều gặp phải vết thương không nhỏ.
Đương nhiên, trận chiến này với Khổng Tuyên cũng làm cho Diệp Hiên hiểu được mình và Đại La hậu kỳ còn có một đoạn chênh lệch, nếu không phải Kiếp Tiên Biến là nghịch thiên đại thuật, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Khổng Tuyên.
Từ nơi này cũng có thể nhìn ra, nếu hắn một mình chống lại Đa Bảo Như Lai, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của Đa Bảo Như Lai, bởi vì Đa Bảo Như Lai chính là nhân vật còn mạnh mẽ hơn so với Khổng Tuyên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận