Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2674: Hai cái điều kiện

Chương 2674: Hai cái điều kiện
- Vậy chúng ta cứ chờ xem.
'Uyên' cắn chặt hàm răng, sau đó gọi 'Ngục' và 'Đồ' xé rách vùng đất hư vô, ba người muốn rời khỏi nơi này.
- Ngươi muốn đi như thế này?
Bỗng nhiên, không đợi Uyên rời khỏi, giọng nói lạnh như băng của Diệp Hiên vang lên, điều này cũng khiến sắc mặt Uyên biến đổi, càng khiến tâm thần 'Ngục' và ‘Đồ’ căng thẳng.
Răng rắc.
Sau một khắc, Liễu Bạch Y cùng Thái Thương trong nháy mắt ngăn cản đường đi của ba người, trong mắt ẩn chứa vẻ hung lệ.
- Hoang, cho dù ngươi giết ta, ta cũng sẽ một lần nữa sống lại.
Uyên xấu hổ, hét to.
- Ta tự nhiên biết giết không được ngươi, nhưng ta lại có thể vĩnh viễn phong ấn ngươi.
Diệp Hiên đi dạo tới trước mặt Uyên, dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống.
- Ngươi....
Sắc mặt Uyên xanh mét, trong mắt xẹt qua một chút sợ hãi. Hắn đương nhiên biết Diệp Hiên không phải là chính nhân quân tử, ngược lại càng giống một tiểu nhân đê tiện, thủ đoạn âm độc tàn nhẫn đáng sợ.
Hiển nhiên, hắn muốn đi như vậy là tuyệt đối không có khả năng.
- Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?
Uyên chỉ có thể cúi đầu, hắn oán hận nhìn chằm chằm Diệp Hiên.
- Ta thích người thông minh, tuy rằng ngươi kiêu ngạo làm cho ngươi thoạt nhìn không khác gì một tên ngu xuẩn, nhưng tư chất cùng tu vi của ngươi làm cho ta vô cùng tán thưởng.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Ngươi muốn nói gì?
Mặc dù Uyên kiêu ngạo, nhưng cũng không ngốc. Diệp Hiên ngăn cản hắn ta lại không ra tay với hắn ta, hiển nhiên có mục đích khác.
Diệp Hiên nở nụ cười, hắn cười rất bình thản, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
- Buông tha ngươi được, nhưng ngươi cần giúp ta làm hai việc, chỉ cần làm xong hai chuyện này, ta tự nhiên thả ngươi rời khỏi.
- Ngươi đang đe dọa ta?
Uyên phẫn hận gầm nhẹ, đôi mắt đều hóa thành màu máu, hắn không hiểu vì sao mình vẫn luôn bị Diệp Hiên cưỡi trên đầu, tùy ý hắn vuốt ve bài trí?
- Ngươi cảm thấy ta không có tư cách uy hiếp ngươi?
Diệp Hiên cười lạnh lùng nhìn về phía 'Ngục' và 'Đồ' nói:
- Chỉ bằng hai người bên cạnh ngươi, còn không ngăn được ba người chúng ta?
- Hơn nữa, ngươi hiện tại không thể vận dụng một thân tu vi, ngươi cảm thấy ta có tư cách uy hiếp ngươi hay không?
Nghe Diệp Hiên nói, Uyên nắm chặt hai nắm đấm, từng sợi gân xanh phồng lên trên trán, lòng dạ gần như bị tức đến nổ tung.
Nhưng người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, hắn cũng chỉ có thể ủy khuất cầu toàn, đây cũng là chuyện không có cách nào.
- Được rồi, ta hứa với ngươi, nói, ngươi muốn ta làm gì cho ngươi?
Uyên lạnh lùng nói.
- Ha ha.
Diệp Hiên mỉm cười, trên mặt hiện ra vẻ hiền lành, càng đi dạo bên cạnh Uyên, điều này cũng khiến 'Ngục' và 'Đồ' khẩn trương nhìn nhau.
Nhưng Diệp Hiên trực tiếp không để ý đến hai người, thân thiết vỗ vỗ bả vai Uyên nói:
- Hai chuyện này không khó, chỉ giúp ta cứu sống một số người.
- Ngươi muốn cứu ai?
Uyên rút tay Diệp Hiên ra, có chút kiêng kỵ giữ khoảng cách với Diệp Hiên, bởi vì hắn vô cùng ghét thái độ thân thiết của Diệp Hiên đối với hắn. Bởi vì ở thời Thượng cổ, mỗi khi biểu hiện của Diệp Hiên ra tư thái này, hắn nhất định phải gặp tai nạn.
Uyên đã được lĩnh giáo sâu sắc.
- Ta cần ngươi giúp ta cứu Tịch Dao.
Sắc mặt Diệp Hiên trịnh trọng nói.
Theo Diệp Hiên dứt lời, Uyên còn chưa nói gì, hơi thở của Thái Thương ở một bên nhất thời hỗn loạn, sắc mặt đỏ bừng, trong mắt hiện ra vẻ cực kỳ kích động.
Đúng vậy, hắn làm sao quên được, Tịch Dao rơi vào giấc ngủ vĩnh viễn, có lẽ chỉ có Diệp Hiên và Uyên mới có thể đánh thức nó.
Phải biết rằng hai người cùng là nửa bước vĩnh hằng, nếu hai người liên thủ thi pháp, thật sự có thể đánh thức Tịch Dao.
- Được, ta đồng ý ngươi chuyện này.
Uyên cũng không nói nhảm gì, trực tiếp đồng ý, ai bảo hắn bại trận trong tay Diệp Hiên, giờ phút này bị đối phương uy hiếp.
...
Nhân gian giới, núi Đoạn Tràng, nơi khởi nguyên.
Trong tiểu thế giới nhoe bé này lại tụ tập sáu đại kinh thiên tuyệt địa.
Không.
Không thể nói là lục đại kinh thiên tuyệt địa, phải nói tụ tập đủ bảy vị kinh thiên tuyệt địa cùng một chỗ.
Một quan tài bằng đồng cổ, Tịch Dao ngủ say trong quan tài, vì sự tồn tại của nàng, tất cả tuyệt địa kinh thiên của tam đại niên đại đều tụ tập ở đây.
Ngoại trừ 'Kiếp' là tương lai của Diệp Hiên, đã dung hợp với Diệp Hiên làm một, còn lại tất cả mọi người đều đại biểu cho một thời đại.
Ông.
Quan tài từ từ mở ra, Tịch Dao cũng hiện ra trong mắt tất cả mọi người, nàng vẫn ngủ say như cũ, giống như vĩnh viễn cũng sẽ không tỉnh lại.
Cũng giống như năm đó, bộ dáng Tịch Dao không có bất kỳ biến hóa nào, thậm chí trong lúc ngủ say cũng mang theo một tia tươi cười.
- Đây là Tịch Dao thần nữ?
Uyên nhìn về phía thiếu nữ trong quan tài, trên mặt cũng không sinh ra bất kỳ gợn sóng gì.
Ba đại niên đại mạnh nhất, chỉ có một vị nữ tử hóa thành kinh thiên tuyệt địa, Uyên cảm thấy vô cùng khó có được.
- Thần hồn của nàng chỉ còn lại một tia, giờ phút này chỉ là một người sống như chết, muốn làm nàng sống lại, đích xác có chút khó khăn.
Thân là tồn tại nửa bước vĩnh hằng, ánh mắt 'Uyên' độc ác cỡ nào, hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra tình huống của Tịch Dao, sau đó nói.
- Hoang, ngươi muốn cứu nàng?
Uyên nhướng mày.
- Không sai, đây là lời hứa của ta với nàng, hơn nữa 'Thái Thương' cũng chờ đợi trong năm tháng vô tận.
Diệp Hiên trầm giọng nói.
- Nhưng ngươi phải biết rằng, nàng thân là kinh thiên tuyệt địa, thần hồn khác với người thường, giờ phút này thần hồn nghiền nát chỉ còn lại một tia, muốn ngưng tụ thần hồn cho nàng, bằng lực lượng của ngươi và ta cũng chỉ có năm thành nắm chắc, hơn nữa còn sẽ làm cho ngươi và ta lâm vào trạng thái suy yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận