Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1621: Hành tung bại lộ (2)

Chương 1621: Hành tung bại lộ (2)
Tuy Cái Thiên Nguyên cũng biết, thời gian lưu lại cho bọn họ thật sự không nhiều lắm, vẻn vẹn chỉ có ba ngày, đợi đến ba ngày trôi qua, hai người hắn nhất định phải rời khỏi, nếu không bị người phát hiện tất nhiên sẽ chết.
Thời gian trôi qua từng chút một, hai ngày ngắn ngủi thoáng qua, có thể nói Diệp Hiên lao tâm lao lực quá độ, ý thức đều bắt đầu hoảng hốt, nhưng vẫn đang cố gắng ghi nhớ nội dung trong Vạn Linh tiên kinh.
- Vạn linh chi căn, hỗn độn chi nguyên, nhất nguyên sơ bộ, vạn linh hiện ra?
Diệp Hiên mờ mịt nói nhỏ, từng luồng ba động cực kỳ khủng bố kết nối hắn và Vạn Linh Tiên Kinh cùng một chỗ, sau đó, cỗ ba động cực kỳ khủng bố này ầm ầm khuếch tán ra tám hướng.
- Đại sự không tốt.
Cái Thiên Nguyên hoảng sợ rống to, hắn như thế nào cũng không ngờ, Diệp Hiên lại ở thời khắc này có cảm ngộ, hơn nữa, khí tức dĩ nhiên tương liên cùng Vạn Linh tiên kinh.
Đây là chuyện tốt, chứng minh Diệp Hiên có cảm ngộ đối với Vạn Linh Tiên Kinh, nhưng loại chuyện tốt này hết lần này tới lần khác xuất hiện vào thời khắc này, quả thực làm cho hắn và Diệp Hiên lâm vào hiểm địa.
Thiên Nguyên Già Thiên pháp đích xác có thể che dấu khí tức, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là che dấu mà thôi, giờ phút này Diệp Hiên bộc phát ra khí tức, tất sẽ khiến cho lão giả trông coi Ngộ Đạo các chú ý.
Quả nhiên, sau một khắc chuyện kinh khủng xuất hiện.
- Tặc tử to gan, dám trộm Vạn Linh tiên kinh.
Rống giận động trời, thiên địa vặn vẹo, một cỗ khí tức khủng bố trấn diệt thiên địa sơn hà ầm ầm hiện ra, một vòng xoáy ầm ầm mở ra ở tầng thứ chín, lão giả trông coi Ngộ Đạo các đang đi ra từ chỗ kia.
- Diệp Hiên mau chạy đi!
Cái Thiên Nguyên run rẩy rống to, hắn đã mặc kệ Diệp Hiên có phải đang ở trong trạng thái ngộ đạo hay không, giờ phút này nếu bọn họ còn không chạy trốn, tất sẽ chết ở nơi này.
Đồng thời, không cần Cái Thiên Nguyên nhắc nhở, cả người Diệp Hiên đều bừng tỉnh lại, trong nháy mắt đã hóa thành một đạo lưu quang tiến vào trong Huyền Thiên kính, cả người cũng biến mất ở trong tầng thứ chín Ngộ Đạo Các.
Ầm ầm.
Sau một khắc, lão giả trông coi Ngộ Đạo các ầm ầm xuất hiện. Uy năng nổ tung hỗn độn pháp tắc nở rộ. Uy thế cái thế của Bất Hủ Cảnh bộc phát ra, hoàn toàn phong bế cả Ngộ Đạo Các.
- Hả?
Lão giả nhìn quanh tám hướng, một cỗ khí tức khủng bố không ngừng tràn ra, nhưng vô luận hắn tìm kiếm như thế nào, ngoại trừ Yêu Nguyệt Dạ trước mắt cũng không có bất kỳ kẻ nào ở đây.
- Không có khả năng, ta rõ ràng cảm giác được vừa rồi có cỗ khí tức thứ hai xuất hiện ở chỗ này.
Lão giả tức giận gầm nhẹ, hắn mười phần tin tưởng cảm ứng của mình, vừa rồi tuyệt đối có người tiến vào đây.
- Linh thúc, xảy ra chuyện gì?
Sau một khắc, Tử Linh trong nháy mắt xuất hiện, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía lão giả, hiển nhiên cũng bị lão giả bộc phát ra khí tức khủng bố kinh động.
- Có người thừa dịp này tiến vào nơi này tìm hiểu Vạn Linh Tiên Kinh, vọng tưởng trộm Vạn Linh Tiên Kinh.
Lão giả trầm giọng thì thầm.
- Điều này... Làm sao có thể?
Nghe lời lão giả, Tử Linh quả thực không thể tin được loại chuyện không thể nào xảy ra lại xảy ra này.
Phải biết rằng nơi này chính là Vạn Linh thiên điện, đừng nói lão giả chính là tu vi Bất Hủ cảnh, còn có Vạn Linh chi chủ tọa trấn ở đây. Người nào ăn tim gấu gan báo dám trộm kinh thư?
- Nhất định không sai, đích xác có người tiến vào nơi này.
Lão giả chắc chắn lên tiếng. Thân là cường giả Bất Hủ cảnh, nếu ngay cả khí tức cũng cảm ứng sai, vậy hắn quả thực tu luyện tới thân chó.
Ầm ầm.
Vạn pháp không tiếng động, thiên địa ngưng trệ, một đạo khí tức vạn cổ như trời nhộn nhạo mà đến, nhất thời làm cho Tử Linh cùng lão giả quỳ rạp xuống đất.
- Tham kiến ngô chủ.
Tử Linh cùng lão giả vội vàng dập đầu, bởi vì cỗ khí tức này chính là do Vạn Linh chi chủ phát ra.
- Có người ngoài tiến vào nơi này.
Vạn Linh chi chủ lạnh nhạt lên tiếng, thanh âm quanh quẩn khắp Ngộ Đạo các.
- Lão nô đáng chết, kính xin ngô chủ giáng tội.
Linh Nô liên tục dập đầu, mặt hiện ra vẻ cực kỳ hổ thẹn.
- Có phát hiện là người nào?
Thanh âm Vạn Linh chi chủ nhạt nhẽo, cũng không có chút gợn sóng nào.
- Lão nô hổ thẹn, không biết tên tặc nhân này tiến vào Ngộ Đạo các như thế nào.
Trán Linh Nô chạm đất, thân thể đều run rẩy.
Đừng nhìn hắn là tồn tại Bất Hủ cảnh. Nhưng trước mặt Vạn Linh chi chủ, hắn và con kiến hôi thật sự không có bất kỳ khác biệt nào.
- Nghịch chuyển.
Ầm ầm.
Thanh âm Vạn Linh chi chủ đang quanh quẩn, phương hư không này nhất thời vặn vẹo cực hạn, tựa như thời gian đều đang lùi lại.
Ông.
Trời đất quay cuồng, cảnh vật đại biến, giống như thời gian thật sự nghịch chuyển vào lúc này, thân ảnh Diệp Hiên cũng một lần nữa xuất hiện, nhưng đây vẻn vẹn chỉ là cảnh tượng đã từng xảy ra, cũng không phải sự vật chân thật.
Nhưng từ nơi này cũng có thể nhìn ra, Vạn Linh chi chủ khủng bố đến mức nào, chỉ ra tay đơn giản đã có thể nghịch chuyển thời gian xem chuyện vừa xảy ra.
- Quả nhiên có người tiến vào nơi này.
Linh Nô ngẩng đầu, sắc mặt cực kỳ âm trầm, bởi vì đây chính là sơ sẩy của hắn, thế mà không phát hiện đối phương như thế nào vào tiếng vào Ngộ Đạo các.
- Ừ?
- Vì sao không thấy rõ dung mạo của hắn?
Tử Linh mê hoặc nhìn về phía Diệp Hiên, nhưng lúc này thân hình Diệp Hiên cực kỳ mơ hồ, vẻn vẹn chỉ có thể nhìn thấy một thân ảnh, lại không nhìn thấy khuôn mặt đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận