Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 643 - Bắc Mãng Yêu Sơn



Chương 643 - Bắc Mãng Yêu Sơn




- Tham kiến Khổng Tước Đại Minh Vương.
Phật Đà tụng kinh, Bồ Tát khom người, ba nghìn Yết Đế ù ù tụng kinh, hiển nhiên uy thế Khổng Tuyên quá mức cường đại, mặc dù Phật Đà đầy trời nhìn thấy hắn cũng muốn lấy lễ đệ tử chào hỏi.
- Minh vương, Khổng Ly tuy là tộc nhân của ngươi, nhưng tội hắn sát hại Quan Âm không thể tha thứ, hy vọng Minh vương có thể minh phân biệt lí lẽ, đừng ở đây càn quấy.
Đa Bảo Như Lai thương xót phát ra tiếng, Hàng Ma phật quang làm cho thiên địa vặn vẹo, dường như động đến Thời Không Pháp Tắc, cũng không có bởi vì Khổng Tuyên đến mà có nửa điểm nhường đường.
Tuy Khổng Tuyên rất mạnh, nhưng Đa Bảo Như Lai cũng là người có đại thần thông, đương nhiên sẽ không e ngại Khổng Tuyên.
- Đa Bảo, bớt giả trang ra dáng trách trời thương dân, ngươi là người như thế nào, bản tọa rất tinh tường, ngươi muốn đánh giết hậu bối tộc ta, hỏi qua bản tọa chưa?
Thét bể thiên địa, sơn hà tan biến, đôi mắt Khổng Tuyên hung ác nham hiểm, Ngũ Sắc Thần Quang xông lên thiên không, âm thanh chấn động hoàn vũ làm cho thiên địa tám phương rạn nứt, uy năng khủng bố làm cho người không cách nào tưởng tượng.
Đều là nhân vật tiến đến đường ranh giới thứ ba trong Đại La, Khổng Tuyên biết tu vi mình kém hơn Đa Bảo Như Lai mấy bậc, nhưng chênh lệch trong này cũng không phải không thể vượt qua, đương nhiên sẽ không nhường đường Đa Bảo Như Lai.
- Minh vương, ngươi muốn khai chiến với bản tọa?
Đa Bảo Như Lai không còn từ bi, trực tiếp hiển hóa ra bổn tướng Nộ Mục Kim Cương, thời không xung quanh vặn vẹo cực hạn, hiển nhiên trong lòng cũng có căm giận ngút trời.
- Muốn đánh giết hậu bối tộc ta, đừng nói ngươi là chủ nhân Linh Sơn, mặc dù ngươi bước vào Chuẩn Thánh cũng trước phải bước qua cửa ải này của bản tọa.
Khổng Tuyên liên tục cười lạnh.
- A di đà phật.
- Minh vương, đã ngươi không phân trái phải, vậy bản tọa muốn nhìn một chút vô tận thời gian trôi qua, Khổng Tước Đại Minh Vương ngươi đến tột cùng có bao nhiêu bản lĩnh.
Đa Bảo Như Lai cao tụng Phật hiệu, Phật Tổ Kim Bát nở rộ phật quang khủng bố, hiển nhiên đã động nộ, muốn đại chiến cùng Khổng Tuyên một trận.
- Ha ha!
Khổng Tuyên lên tiếng cười to, âm thanh chấn thiên liệt địa, nói:.
- Đa Bảo lão nhi, ngươi nghĩ Khổng Tuyên ta sợ ngươi?
Ùng ùng!
Ngũ Sắc Thần Quang chấn thiên liệt địa, Linh Sơn mênh mông run rẩy, trong ánh mắt hoảng sợ của Phật Đà đầy trời, Khổng Tuyên nhanh chóng biến hóa, trực tiếp hiển hóa ra bản thể ngũ sắc Khổng Tước, uy năng loạn thiên động địa dường như chấn nát phương thiên địa này.
Khổng Tuyên, con thứ nhất của Khổng Tước từ khi thiên địa sơ khai, ngoài thiên phú thần thông Ngũ Sắc Thần Quang diệt tận vạn vật, hắn triển lộ tu vi thông thiên để Phật Tổ Kim Bát trong tay Đa Bảo Như Lai đều ảm đảm không ánh sáng.
Thiên địa nhân tam giới có quá nhiều linh bảo, trong đó ẩn chứa uy năng đều không giống.
Có thể vạn vật tương sinh tương khắc, ngoại trừ Thất Bảo Diệu Thụ trong tay Chuẩn Đề đạo nhân của một trong Tây Phương Nhị Thánh có thể khắc chế linh bảo thiên hạ, thế gian này cũng chỉ có Ngũ Sắc Thần Quang của Khổng Tuyên có loại uy năng kinh khủng này.
Mặc dù Đa Bảo Như Lai đối mặt Khổng Tuyên, Phật Tổ Kim Bát cũng không có ích lợi gì, thứ hắn duy nhất có thể dùng để đánh với Khổng Tuyên chỉ là đại thần thông cùng tu vi khủng bố của mình.
Hai vị nhân vật được xưng tôn Đạo tổ giằng co trong hư không, Phật Đà Bồ Tát đầy trời lui lại từng bước, không người nào dám mở miệng khuyên bảo, đến chiến đấu tầng thứ này, bọn họ căn bản tham gia không được.
- A di đà phật!
Chợt, không đợi hai người đại chiến, một tiếng Phật hiệu vờn quanh Linh Sơn, chỉ thấy một vị lão tăng đi tới từ trong hư vô, khuôn mặt hắn tiều tụy, thân hình gầy gò, giống như đi vào tuổi già chiều tà, chỉ là trong tay đang cầm một chiếc Thanh Đăng, lại làm cho Linh Sơn đắm chìm trong bầu không khí tường hòa.
- Tham kiến Nhiên Đăng Cổ Phật!
Phật Đà đầy trời kinh hãi, không ngờ Nhiên Đăng Cổ Phật hồi lâu chưa từng hiện lại bị kinh động, cho bọn họ dồn dập chào.
- Cổ Phật!
Đa Bảo Như Lai chắp tay trước ngực, xem như chào hỏi Nhiên Đăng.
- Nhiên Đăng?
Khổng Tuyên nhướng mày, trong mắt xẹt qua một tia kiêng kỵ, hiển nhiên Nhiên Đăng Cổ Phật càng thêm khó chơi so với Đa Bảo Như Lai, không biết người này làm gì xuất hiện lúc này.
- Vô Lượng Lượng Kiếp khai mở, Linh Sơn tây phương là nhị thánh khai sáng, nếu như lúc này xảy ra nội chiến, dẫn tới Thánh nhân giáng tội, há chẳng phải là lỗi của chúng ta?
Nhiên Đăng Cổ Phật thương xót lên tiếng, cũng khuyên bảo hai người.
- Cổ Phật minh giám, hậu nhân minh vương là yêu ở hạ giới, lại tàn hại Quan Âm, nếu như không diệt trừ, chẳng phải để Đại Lôi Âm Tự làm trò cười cho tam giới?
Đa Bảo Như Lai trầm tĩnh lên tiếng.
- A di đà phật.
Nhiên Đăng Cổ Phật chắp tay trước ngực thấp nhẹ Phật hiệu nói:.
- Ngũ sắc Khổng Tước là thiên địa sinh ra, kiếp này của Quan Âm cũng là chú định trong vận mệnh của nàng, Linh Sơn Đại Lôi Âm Tự ta lòng dạ từ bi, đánh giết cũng quá mức tuyệt tình, không bằng phái một vị Phật Đà đi độ hóa hắn, cũng có thể tiêu mất nhân quả oán khí.
- Cổ Phật nói có lý, chỉ là không biết người phương nào đi mới thích hợp?
Đa Bảo Như Lai chắp tay trước ngực đạo.
- Ha ha!
Bỗng nhiên, một tiếng cười truyền đến, chỉ thấy một đạo phật quang phát ra từ trong Linh Sơn, nhất Phật Đà bụng bự đi ra, Đa Bảo Như Lai cùng Khổng Tuyên ngẩn ra.
- Di Phật?
Khổng Tuyên nhẹ giọng nói.
- Khổng Ly hiếu sát, để bản phật đi độ hắn, minh vương yên tâm, ta nhất định sẽ không đả thương tính mạng hắn.
Di Phật gật đầu mỉm cười.



Bạn cần đăng nhập để bình luận