Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2684: Biến đổi liên tục

Chương 2684: Biến đổi liên tục
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Kỳ lạ.
Chấn kinh.
Nghĩ mãi mà không rõ.
Cả người Diệp Hiên đều không thể trấn định lại, chỉ vì Liễu Bạch Y đột nhiên biến mất, còn có tử quang trên người hắn làm cho hắn không hiểu ra sao.
- Cẩn thận luân hồi?
Đôi mắt Diệp Hiên khẽ run, đây là lời Liễu Bạch Y để lại cho hắn trước khi biến mất, nhưng Liễu Bạch Y rốt cuộc làm sao vậy?
Chuyện quái gì đang xảy ra với hắn vậy?
Không ai có thể giải thích một màn quỷ dị này, cho dù Diệp Hiên thân là nửa bước vĩnh hằng, cũng không cách nào giải thích cảnh tượng vừa rồi.
- Đại huynh, Thái Sơ đi đâu?
Thái Thương giật mình nhìn về phía Diệp Hiên.
- Không biết.
Với tu vi hôm nay của Diệp Hiên, cả vũ trụ hỗn độn đều có thể bị hắn nhìn thấu, nhưng lại không cảm giác được khí tức của Liễu Bạch Y.
Giống như Liễu Bạch Y đều hóa thành không khí, không còn tồn tại trong vũ trụ hỗn độn.
Trong bóng tối, một cỗ cảm giác không lành đang xâm nhập về phía Diệp Hiên, cỗ cảm giác không rõ này làm cho hắn run rẩy, nhưng lại nghĩ không ra nguyên nhân trong đó.
Vì sao Liễu Bạch Y lại biến mất?
Hắn ta đi đâu?
Tử khí trên người lại là xảy ra chuyện gì?
Nghi vấn thật lớn hiện ra trong lòng Diệp Hiên, nhưng lại nghĩ hắn tìm không được đầu mối gì.
- Ừ?
Chợt, vẻ mặt Diệp Hiên ngẩn ra, hắn đột nhiên phát hiện mình lại quên một chuyện, một chuyện khiến hắn cơ hồ đã quên đi.
Năm đó, Liễu Bạch Y lâm vào ngủ say, trên người đã bộc phát ra cấm kỵ tử quang đáng sợ, hắn lại tìm tới mấy vị chí cường, thậm chí tìm được nhân vật cấm kỵ Vạn Thú chi tổ, hy vọng có thể đánh thức Liễu Bạch Y.
Chuyện này giờ phút này bị Diệp Hiên đột nhiên nhớ tới, nhưng một nghi vấn cực lớn cũng hiện ra.
Liễu Bạch Y vốn là chuyển thế thân của Thái Sơ, căn bản cũng không phải cái cấm kỵ tử nhân, hắn là kinh thiên tuyệt địa giả chân chính, trên người căn bản sẽ không có tử lực hiện ra.
Nhưng vì sao lúc trước Liễu Bạch Y lâm vào ngủ say, trên người sẽ có cấm kỵ tử quang xuất hiện?
Khi vấn đề này hiện ra, cả người Diệp Hiên đều cứng đờ ở tại chỗ.
Phải biết rằng Liễu Bạch Y cũng không tu luyện Đại Mộng Vạn cổ, Diệp Hiên có thể lợi dụng Đại Mộng Vạn Cổ mô phỏng ra cấm kỵ tử lực, nhưng Liễu Bạch Y cũng không có năng lực này.
Sương mù.
Một màn sương mù thật lớn bày ra trước mặt Diệp Hiên, làm cho hắn căn bản không thấy rõ bản chất sau sương mù.
- Các ngươi tạm thời an tâm tu luyện, chuyện này ta tự có chủ ý.
Diệp Hiên từ từ phun ra một ngụm trọc khí, đơn giản cảnh cáo hai người một phen, sau đó sải bước rời khỏi, chỉ là vẻ mặt của hắn lại rất nghiêm trọng.
Bởi vì hắn đang hồi tưởng lại tất cả mọi thứ về Liễu Bạch Y, từng chút từng chút xảy ra trên người hắn, Diệp Hiên càng nghĩ, càng phát giác chuyện quỷ dị.
Diệp Hiên trở lại đế cung, hắn suy tư vạn năm không đi ra, đang khổ tư chuyện xảy ra trên người Liễu Bạch Y.
Đáng tiếc, Diệp Hiên vẫn không tìm được đáp án, cho đến một ngày nào đó của vạn năm sau, hắn rốt cục đi ra đế cung, đi tìm vị chí cường cuối cùng, chỉ có thể tạm thời buông xuống chuyện của Liễu Bạch Y.
...
Phía bên kia.
'Uyên' khoanh chân trong hư vô, một tòa hắc ám luân hồi đang xoay vòng trên đỉnh đầu hắn, khí tức đáng sợ đến cực hạn đang phát ra, hiển nhiên hắn đang tìm hiểu chân lý của Vĩnh Hằng chi cảnh, muốn bước vào cảnh này trước Diệp Hiên một bước.
Oa!
Chợt, trong miệng Uyên phun ra một ngụm máu tươi, cả người hắn đều có chút uể oải, càng không cam lòng gầm nhẹ một tiếng, chấn động toàn bộ hư vô ong ong lay động.
- Lại thất bại, chẳng lẽ Vĩnh Hằng chi cảnh này thật sự khó như vậy sao?
Uyên không cam lòng gầm lên giận dữ, vì có thể vượt qua Diệp Hiên, hắn phấn khởi khổ tu, muốn lần nữa tăng Hắc Ám Luân Hồi lên tới một cảnh giới hoàn toàn mới, chân chính bước vào cảnh giới vĩnh hằng.
Đáng tiếc, cho dù Uyên có tư chất cùng tài hoa đệ nhất vạn cổ, nhưng vẫn thất bại ở nửa bước cuối cùng, căn bản không cách nào bước vào trong Vĩnh Hằng chi cảnh.
- Uyên, ngươi chớ nóng vội, còn hơn một tỷ năm nữa là luân hồi diệt thế.
'Ngục' nhẹ nhàng trấn an.
- Đúng vậy, ngay cả ngươi cũng không thể bước vào vĩnh hằng, chỉ bằng tư chất của 'Hoang', càng thêm không có khả năng.
Đồ cũng đang an ủi.
- Các ngươi biết cái gì?
'Uyên' băng hàn gầm nhẹ, một đôi con ngươi giống như vực sâu dị thường đáng sợ, nói:
- Chất tài của Hoang mặc dù không bằng ta, nhưng lại có đại nghị lực thập tử vô sinh, điểm này là ta không bằng hắn, tên này nhất định đang tìm kiếm cơ hội đột phá Vĩnh Hằng chi cảnh, nếu để cho hắn dẫn đầu bước vào Vĩnh Hằng, ta sẽ chân chính bại bởi hắn.
Đối mặt với tiếng gầm gừ mất khống chế của Uyên, sắc mặt hai người cũng cực kỳ nặng nề, càng cảm nhận được áp lực mà Diệp Hiên mang đến cho ba người.
- Ừ?-
- Hắn đi ra khỏi đạo tràng.
Bỗng nhiên, đôi mắt 'Uyên' chiếu vỡ hư không vạn cổ, nhìn thấy Diệp Hiên rời khỏi đế cung, tiến vào trung ương đại vực.
- Xem ra hắn đi đi tìm cơ hội hợp nhất ba đời, xem ra ta cũng cần phải hành động.
Uyên ầm ầm đứng dậy, bước ra một bước biến mất khỏi hư vô, cũng tiến vào giữa trung ương đại vực.
Nhất niệm khởi, biết thiên địa!
Nhất niệm động, hiểu vạn vật!
Trên mặt đất mênh mông, Diệp Hiên đi bộ như phàm nhân, nhưng dưới thần hồn của hắn bao phủ, lại đang cảm ứng toàn bộ vũ trụ hỗn độn.
Hắn đang tìm người, tìm vị chí cường cuối cùng, bằng tu vi cùng cảnh giới của hắn lúc này, cho dù một con kiến ở một góc khác của vũ trụ, cũng không thoát khỏi cảm giác của hắn.
- Ở Tây Nguyên đại vực?
Bạn cần đăng nhập để bình luận