Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1379 - Diệp Hiên mạnh mẽ đến không giải quyết được



Chương 1379 - Diệp Hiên mạnh mẽ đến không giải quyết được




- Làm thế nào điều này có thể xảy ra?
Vu huyết chảy dài, số lượng lớn người Vu Tộc từ trên bầu trời rơi xuống, trong miệng bọn họ phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh hãi, bởi vì bọn họ căn bản không phải đối thủ của bộ chúngThiên Đình, hoàn toàn bị bộ chúng Thiên Đình nghiền ép.
Hai đại tuyệt trận, đây chính là đại trận có thể đối kháng với Thánh nhân, khi lực lượng của hai đại tuyệt trận gia trì ở trên người bộ chúng Thiên Đình, chỉ là Vu tộc nhất mạch thì làm sao có thể là đối thủ của Thiên Đình?

Chu thiên tinh đấu, hỗn độn tuyệt thiên.
Trăm vạn dặm đao mang gào thét rơi xuống, Trảm Thiên chi kiếm đang buông xuống, mười hai tòa Tổ Vu Sơn bị chém vỡ thành mảnh nhỏ, vô số tộc nhân Vu tộc chết thảm tại chỗ.
Đây là một hồi tàn sát trần trụi, đơn giản như tàn sát heo chó bò dê, Vu Tộc triệt để trở thành cừu non chờ làm thịt, cũng làm cho ba mươi ba trong Thiên Đình triển khai một hồi thịnh yến tàn sát.
Máu tươi đang bay loạn, thi thể rơi xuống bầu trời, tám phương thiên địa đều truyền đến tiếng gầm giận dữ của bộ chúng Thiên Đình, mỗi người đều đắm chìm trong trận tàn sát điên cuồng này.
- Không, không…
Nhìn từng mảnh tộc nhân ngã xuống, Hậu Thổ bi thương rống to, Thiên Đạo thánh quang ầm ầm đánh tới đánh tới bộ chúng Thiên Đình, hy vọng có thể giải cứu tộc nhân của nàng.
Rất đáng tiếc, Thiên Đạo thánh quang bị Hậu Thổ đánh ra ầm ầm nghiền nát, Diệp Hiên đã chắn ở trước mặt nàng và các đại Tổ Vu.
Trước mặt.
- Diệp Hiên, ta muốn giết ngươi.
Hậu Thổ trừng to hai mắt như muốn nứt ra, Thiên Đạo thánh quang đầy trời đầy đất, đại đạo luân hồi pháp tắc ầm ầm dâng lên, ngưng tụ ra Thánh nhân đại thuật đáng sợ, ầm ầm giết tới Diệp Hiên.
Phanh!
Trong nháy mắt phá trời, thiên địa chân không, Diệp Hiên chỉ điểm ra một chỉ, lực lượng phá diệt thiên địa gào thét, trong nháy mắt đánh đại thuật Thánh nhân mà Hậu Thổ đánh ra hóa thành hư không, càng đánh bay Hậu Thổ về, trong miệng càng phun ra một ngụm tinh huyết Thánh nhân.
- Chúng ta liều mạng với ngươi.
Cửu đại Tổ Vu nổi giận gầm lên liên tục, thiên phú thần thông tràn ngập, nhao nhao đánh tới Diệp Hiên.
Ầm ầm.
Mặt Diệp Hiên không chút thay đổi, chỉ đánh ra một chưởng, giống như muốn đánh nát toàn bộ thiên địa, cửu đại Tổ Vu bị hắn hút đến, trực tiếp bị giam giữ ở trong hư không.
- Diệp Hiên.
Hậu Thổ bay ngược trở về, cuồng bạo đánh ra Lục Đạo Luân Hồi đại thuật, nhưng không đợi nó đánh lên trên người Diệp Hiên, Thánh nhân đại thuật đã biến mất không còn tăm hơi.
Ông.
Phong thiên khốn địa, một bàn tay che trời, Diệp Hiên vô tình ra tay, một bàn tay khổng lồ huyễn hóa ra giữa bầu trời, ầm ầm giam cầm Hậu Thổ vào trong tay, giống như cửu đại Tổ Vu, bị Diệp Hiên hút đến.
Quá mạnh.
Mạnh mẽ đến mức không thể giải quyết được.
Cửu đại Tổ Vu cũng tốt, hay Hậu Thổ Thiên Đạo Thánh nhân cũng được, ở trước mặt Diệp Hiên, căn bản không hề có lực hoàn thủ.
- Quỳ xuống.
Diệp Hiên tiện tay cởi bỏ cấm chế trên người cửu đại Tổ Vu và Hậu Thổ, đôi mắt của hắn vô tình vô dục, há miệng nói ra hai chữ đơn giản.
- Ngươi muốn giết thì giết, muốn chúng ta quỳ xuống với ngươi, ngươi si tâm vọng tưởng.
Hậu Thổ trừng to hai mắt đỏ hồng quát to Diệp Hiên.
Răng rắc!
Đôi mắt Diệp Hiên ngưng tụ, thiên địa quy tắc ầm ầm bạo nát, chỉ nghe đầu gối cửu đại Tổ vu cùng Hậu Thổ truyền đến tiếng xương gãy, một cỗ uy áp nặng như bầu trời rơi vào trên người bọn họ.
Phanh.
Cửu đại Tổ vu cùng Hậu Thổ ầm ầm quỳ xuống, lực lượng to lớn khủng bố đè lên trên người, càng áp bách bọn họ phun ra máu tươi.
Một ý niệm mở, bầu trời như núi, một ý niệm diệt, vạn vật thành tro bụi.
Lực lượng thời không, thiên đạo thất kiếp, điều này làm cho Diệp Hiên không để ý đến hết thảy, Thiên Đạo Thánh nhân cũng phải quỳ ở trước mặt hắn, thần phục hắn.
- Thật ra, các ngươi chỉ là con kiến hôi ở trong mắt ta, quỳ hay không quỳ, ta cũng không thèm để ý, bởi vì các ngươi một hồi đều sẽ trở thành người chết.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Diệp Hiên, có bản lĩnh ngươi thì cứ giết chúng ta.
Đi tới bước này, Hậu Thổ biết mình tuyệt đối không có khả năng sống sót, nàng cũng biết Diệp Hiên sẽ không bỏ qua cho bọn họ, bởi vì nàng quá hiểu tính cách của Diệp Hiên.
Nhìn qua cuộc đời của Diệp Hiên, phàm là địch nhân của hắn đều không có kết quả tốt, hắn cũng chưa bao giờ có bất kỳ thương hại nào mà thả địch nhân một con đường sống.
Cho nên, Hậu Thổ biết, khi bọn họ rơi vào tay Diệp Hiên, kết cục duy nhất của bọn họ chỉ có chết, tuyệt đối sẽ không có ngoại lệ.
- Chết, rất đơn giản, nhưng, ta muốn nhìn các ngươi sống không bằng chết.
Diệp Hiên vô tình lên tiếng.
- Ta muốn các ngươi tận mắt nhìn thấy Vu Tộc bị diệt, ta muốn các ngươi tận mắt nhìn thấy tộc nhân của các ngươi chết thảm trước mặt các ngươi, đây có phải là một chuyện rất thú vị hay không?
Diệp Hiên chắp tay ra sau, nói.
- Giết!
Hơn vạn tộc nhân Vu Tộc bị Khốn Tiên Đằng giam cầm, dưới lệnh của Khổng Tuyên, thiên binh thiên tướng giơ lên đại đao, bắt đầu hạ xuống chém đầu của hơn vạn tộc nhân Vu Tộc.
Máu tươi nhuộm đỏ bầu trời, sau đó rơi xuống mặt đất, máu tươi của hơn vạn tộc nhân Vu tộc, tất cả đều được tưới lên trên người cửu đại Tổ Vu cùng Hậu thổ.
- Không.
Hậu thổ thê lương rống giận, nàng tắm rửa máu tươi của tộc nhân, bi thương kêu to, theo thiên binh thiên tướng huy động đồ đao, tộc nhân Vu tộc không ngừng chết thảm trên trời cao, từng đầu người rơi xuống trên mặt đất, mưa máu đầy trời không ngừng tưới vào trên người cửu đại Tổ vu cùng Hậu Thổ.
- Giết ta, Diệp Hiên ngươi có bản lĩnh thì giết ta đi!
Cửu đại tổ vu cất tiếng gầm giận dữ, mắt lại chảy ra số lượng lớn huyết lệ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận