Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 514 - Chiến hồn bất khuất



Chương 514 - Chiến hồn bất khuất




- Thiên ma nhập thể.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên ngẩn đầu lên trời rít gào, tiếng gào thét thê lương dữ tợn dường như muốn tịch diệt thiên địa, càng làm cho cánh cổng u ám kia đang chậm rãi khai mở, một hư ảnh hắc ám vô biên đi ra từ bên trong, cũng để cho phương thiên địa này ông hưởng rung chuyển.
- Cấm thiên đại thuật?
Ngọc Đỉnh Chân Nhân kinh hoảng kêu to, cả người đều cuồng bạo rút lui, bởi vì khi hư ảnh hắc ám xuất hiện, lòng hắn sinh ra một cảm giác rất sợ hãi, càng làm cho Đại La Tiên Lực trong cơ thể hắn đang kịch liệt ba động.
Không chỉ Ngọc Đỉnh Chân Nhân đang lùi lại, sắc mặt Ngọc Đế cũng càng vô cùng nghiêm trọng, vội mang theo Quảng Hàn tiên tử bắn nhanh rời đi, hiển nhiên, cấm thiên đại thuật đích thực khủng bố, mặc dù hắn không có lĩnh giáo qua, nhưng uy năng ẩn chứa trong đó tuyệt đối không phải đơn giản.
- Diệp Hiên, ngươi điên rồi sao, thiên ma vào cơ thể ngươi cũng sẽ chết.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân hét lớn, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng tràn đầy nộ hận.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân hiểu ra, Diệp Hiên biết mình chắc chắn phải chết, đây là đang cùng hắn liều mạng một phen, dù cho bị thiên ma phản phệ, rơi vào kết quả trọn đời không được siêu sinh, cũng muốn kéo hắn xuống nước ngay lúc sắp chết.
Đáng tiếc, Diệp Hiên cũng không trả lời, bởi vì... Là Ngọc Đỉnh Chân Nhân bức hắn đi tới bước này, cũng chỉ có cấm thiên đại thuật này mới có thể để cho hắn liều mạng một trận, dù cho sau cùng sẽ hồn phi phách tán, bị thiên ma thôn phệ nhưng cũng không hối tiếc.
Ùng ùng!
Thương thiên khó diệt, mặt đất khó chôn, thiên ma cuối cùng tràn vào cơ thể, lệ khí ma quang dâng trào trên cơ thể Diệp Hiên, hắn chậm rãi đứng lên, thân thể rạn nứt đang hợp lại cực nhanh.
- Thiên ma trảm.
Lục dục vô tình, thiên địa vô tâm, Diệp Hiên hóa chưởng làm đao, ma mang thông thiên quán địa ngưng tụ ở bầu trời, hóa thành đao phong màu đen nghìn vạn dặm vắt ngang trong trời đất, theo Diệp Hiên giơ tay chém xuống, ma đao màu đen nghìn vạn dặm cuồng bạo chém tới Ngọc Đỉnh Chân Nhân.
- Lâm Tiên thuật!
Lực lượng Thiên Ma, không còn ở tam giới, Ngọc Đỉnh Chân Nhân sao dám chậm trễ, hắn trực tiếp phát động đại la tiên thuật, hình thành chưởng lớn che trời cuồng bạo nghênh đón đao phong nghìn vạn dặm.
Ùng ùng.
Thiên băng địa liệt, hắc ám vô biên, khi hai nguồn lực lượng chí cường va chạm cùng nhau, ba động không thể miểu ta nhộn nhạo tám phương, trực tiếp biến nghìn vạn dặm thiên địa thành đất khô cằn.
Thiên ma vào cơ thể, không thể ngang hàng, Diệp Hiên giống như biến thành máy móc giết chóc, hắn đạp trời mà đến, hai tay vung mạnh mang theo vô biên lực lượng Thiên Ma cuồng bạo giết tới đến Ngọc Đỉnh Chân Nhân.
Rầm rầm rầm.
Thiên ma huyễn tượng, Đại la Tiên Quang, khi hai người kịch chiến đến cùng nhau, phương thiên địa này giống như đều muốn bị đánh xuyên qua, hai đại lực lượng chí cường nhộn nhạo, để cho người ta nhìn thấy gì nhưng cảm giác linh hồn đều muốn vỡ nát.
Bên ngoài nghìn vạn dặm.
Quảng Hàn tiên tử cắn lấy đôi môi nhỏ bé, nàng si ngốc nhìn về phía Diệp Hiên, khi nàng nhìn thấy đôi mắt xám trắng của Diệp Hiên, đau khổ rù rì.
- Vì sao? Vì sao ngươi lại quật cường như vậy, coi như thiên ma vào cơ thể, cũng không cho ta cứu ngươi?
Quảng Hàn tiên tử thật sự không hiểu rõ, rõ ràng nàng đã khẩn cầu Ngọc Đế ra tay, Ngọc Đế cũng đã bằng lòng đảm bảo tính mạng của hắn, vì sao Diệp Hiên lại vẫn cố chấp, căn bản không chấp nhận trợ giúp của nàng?
Kỳ thực, Quảng Hàn tiên tử không biết, Diệp Hiên là người kiêu ngạo từ trong xương, hắn có thể bại, hắn có thể chết, thế nhưng muốn hắn khuất nhục sống tiếp, lại để Quảng Hàn tiên tử vì hắn mà cầu xin Ngọc Đế, cái này còn đau khổ hơn việc để cho hắn chết.
Cho nên, Diệp Hiên thà rằng lựa chọn để thiên ma tràn vào cơ thể liều mạng chiến một trận cùng Ngọc Đỉnh Chân Nhân cũng sẽ không để Quảng Hàn tiên tử trợ giúp hắn.
- Thường Nga, đi thôi, không cần nhìn nữa, không nói hắn có thể thể giết Ngọc Đỉnh hay không, nhưng hắn đã phát động cấm thiên đại thuật, dẫn thiên ma vào cơ thể, hắn cũng sẽ bị thiên ma phản phệ, cuối cùng tiêu tán chết đi.
Ngọc Đế nhẹ giọng nói.
- Không được, để ta nhìn hắn một lần cuối cùng đi.
Quảng Hàn tiên tử buồn bã nói, si ngốc nhìn về phía xa, dường như muốn nhớ kỹ hình ảnh Diệp Hiên vào sâu trong đầu.
Thương thiên rung chuyển, vạn vật tịch diệt, một trận đại chiến này đánh ba ngày ba đêm.
Sơn hà phá toái, vạn vật khô bại, ánh sáng thiên ma quanh người Diệp Hiên càng suy yếu, mà Ngọc Đỉnh Chân Nhân mặc dù là Đại La Kim Tiên nhưng cũng không hơn gì, hắn đầu bù tóc rối, cả người tắm máu, dưới lực lượng Thiên Ma công phạt, cũng gặp phải trọng thương không cách nào tưởng tượng.
- Ta... Sắp chết sao?
Ngoại lực dù sao cũng chỉ là ngoại lực, khi lực lượng Thiên Ma dần dần trở nên suy yếu, đôi mắt xám trắng cũng khôi phục lại bình thường, chỉ là thiên ma phản phệ cũng theo đó kéo đến, làm cho nguyên thần hắn nổ tung không chịu nổi, một ba động cực kỳ đáng sợ đang thôn phệ nguyên thần hắn, làm cho hắn gặp phải đau khổ cùng dằn vặt không cách nào tưởng tượng.
Đại La Kim Tiên dù sao cũng là Đại La Kim Tiên, mặc dù Diệp Hiên đã phát động cấm thiên đại thuật, nhưng cũng chỉ có thể chiến ngang tay cùng Ngọc Đỉnh Chân Nhân, nếu muốn giết chết, hiển nhiên không thể.
- Diệp Hiên, để lão hủ tiễn ngươi lên đường.
Làm Ngọc Đỉnh Chân Nhân phát hiện lực lượng Thiên Ma quanh thân Diệp Hiên đang tiêu tán, hắn mừng như điên, bởi vì Đại La Tiên Lực của hắn cũng đã sắp hao hết, hiện tại chính là cơ hội tốt đánh một kích tuyệt sát Diệp Hiên.
Ầm!
Đại la Tiên Quang ép đến, khí tức táng diệt nguyên thần nở rộ, bây giờ Diệp Hiên đang gặp phải thiên ma phản phệ, căn bản vô lực ngăn cản một kích cuối cùng của Ngọc Đỉnh Chân Nhân.



Bạn cần đăng nhập để bình luận