Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1934: Ngươi đi sao?

Chương 1934: Ngươi đi sao?
- Ta cho phép các ngươi đi chưa?
Diệp Hiên lần thứ hai lặp lại lời nói lúc trước, lúc này đây, Xích Viêm đạo nhân có thể nói là nghe rõ ràng, trên mặt càng treo đầy hàn sương.
- Ngươi – không —— sợ —— chết?
Xích Viêm đạo nhân gằn từng chữ, cơ hồ cắn răng nói ra lời này, vẻ âm lệ xẹt qua đáy mắt.
Không trách Xích Viêm đạo nhân tức giận, hắn còn chưa tìm Diệp Hiên gây phiền toái, đối phương ngược lại tới tìm mình gây phiền toái.
Cho dù Diệp Hiên cực kỳ cường đại, cũng nằm trong top năm hạt giống chí cường, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là Vấn Đạo tam cảnh, làm sao có thể so sánh với Bất Hủ Cảnh mở ra Thiên Môn thứ hai?
Nếu như không phải vì ít gây phiền toái, đổi lại Xích Viêm đạo nhân bình thường đã sớm ra tay với Diệp Hiên, nhưng hiện tại Diệp Hiên lại đang khiêu khích hắn, đây là đang xúc phạm uy nghiêm của hắn.
- Ta sợ có sợ chết hay không không quan trọng, chuyện quan trọng là hôm nay hai người các ngươi đều đang chết ở chỗ này.
Diệp Hiên không còn mỉm cười, hơi thở cả người đều âm lệ.
- Tiên sinh?
Hoàng bàn tử lo lắng lên tiếng, sắc mặt Cố Bắc Thần cũng khẽ biến đổi, không biết vì sao Diệp Hiên lại ngăn cản thúc cháu hai người rời khỏi. Dù sao thì Xích Viêm đạo nhân cũng là một Bất Hủ cảnh hoàn hảo, cũng không phải Cửu Sơn tán nhân có thể so sánh.
Cửu Sơn tán nhân khẳng định mạnh hơn Xích Viêm đạo nhân, dù sao cảnh giới bày ra ở nơi đó, tuy nhiên Cửu Sơn tán nhân chỉ có một canh giờ chiến lực, cuối cùng bị Diệp Hiên hao tổn đến chết.
Nhưng Xích Viêm đạo nhân thì khác, tuy tu vi hắn không cao bằng Cửu Sơn tán nhân, nhưng bản thân hắn cũng không có bất kỳ tai họa ngầm nào, Diệp Hiên làm sao có thể là đối thủ?
- Tộc thúc, giết hắn.
Thương Hoài Diệt tàn nhẫn nhe răng cười, hắn vốn không muốn rời khỏi, hiện tại Diệp Hiên tự tìm đường chết, quả thực để hắn mừng rỡ như điên, càng muốn mượn tay Xích Viêm đạo nhân diệt Diệp Hiên.
- Tiểu hữu, bổn tọa lại cho ngươi một cơ hội, hy vọng ngươi thu hồi lời vừa rồi.
Đôi mắt Xích Viêm đạo nhân híp lại, một ria thần quang Bất Hủ vờn quanh. Thiên địa hư không xung quanh đều vặn vẹo cực hạn, càng mơ hồ có dấu hiệu vỡ vụn.
- Bất Hủ cảnh mở ra Thiên Môn thứ hai, ta cũng rất muốn thử xem ngươi có thể giết được ta hay không.
Diệp Hiên lạnh lùng cười, vẻ nóng rực xẹt qua đáy mắt, chiến ý trong lồng ngực thiêu đốt.
Không ai biết Diệp Hiên nghĩ như thế nào, tuy rằng lúc trước hắn giết Cửu Sơn tán nhân, nhưng cũng chỉ là dùng thủ đoạn, không có chính diện đánh một trận cùng Cửu Sơn tán nhân.
Xích Viêm đạo nhân chính là Bất Hủ Cảnh mở ra Thiên Môn thứ hai. Tu vi thấp hơn Cửu Sơn tán nhân rất nhiều. Diệp Hiên thật muốn thử cực hạn của mình rốt cuộc ở nơi nào.
Bất Hủ cảnh mở ra Thiên Môn thứ ba, Diệp Hiên đích xác không phải đối thủ, nhưng Xích Viêm đạo nhân thì chưa chắc. Xích Viêm đạo nhân này chính là đá mài đao cho Diệp Hiên, cũng là một tiêu chuẩn Diệp Hiên dùng để cân nhắc chiến lực bản thân.
Hơn nữa, nếu để thúc chất hai người dễ dàng rời khỏi, Thương Hoài Diệt không bao lâu sẽ ‘nhớ thương’ tới hắn, cho nên hai người này hôm nay như thế nào cũng phải chết ở chỗ này.
- Hậu sinh khả úy, quả nhiên là hậu sinh khả úy.
Xích Viêm đạo nhân liên tục cười lạnh, tiếp tục nói:
- Không thể không nói, ngươi rất cuồng vọng, ngươi cuồng vọng đến mức cho rằng có thể giết bổn tọa.
- Cuồng vọng sao?
Diệp Hiên giễu cợt cười nói:
- Không thử thì làm sao biết không được?
- Tiểu tử, ngươi đang tự tìm đường chết, vậy thì không trách được bổn tọa.
Ầm ầm.
Bất Hủ thần quang kinh thiên động địa, thiên hỏa treo ngược bầu trời. Cả người Xích Viêm đạo nhân tản ra một loại hỏa diễm màu vàng. Hỏa diễm này thiêu sập hư không xung quanh. Khí tức khủng bố thiêu hủy thiên địa vạn vật bộc phát.
- Trảm!
Xích Viêm đạo nhân không có bất kỳ lời nói nhảm nào, hắn cũng không muốn suy nghĩ Diệp Hiên là thần thánh phương nào, phía sau rốt cuộc có người hộ đạo hay không, trực tiếp một đánh ra đạo Thiên Viêm đại thuật, hỏa quang khủng bố ầm ầm chém xuống Diệp Hiên.
- Càn khôn vô cực, vạn pháp thiên địa, định.
Diệp Hiên ra tay, hắn cũng không có chạy trốn, ngược lại cuồng bạo giết tới Xích Viêm đạo nhân, Táng Thiên Công điên cuồng vận chuyển ở trong cơ thể, lật tay đánh ra một đạo Táng Thiên đại thuật.
Phanh!
Thiên địa bạo động, thiên hỏa thiêu trời, một kích này của hai người chạm vào nhau, kim sắc hỏa quang nổ tung, hỏa diễm vô tận thiêu đốt trong tám phương thiên địa, mà Diệp Hiên thì bị đánh bay ra ngoài, kim sắc hỏa diễm điên cuồng cắn nuốt thân thể hắn, giống như muốn hóa hắn thành tro tàn.
- Càn Khôn đảo ngược, nhật nguyệt đảo ngược.
Diệp Hiên vội vàng lui ra, trong miệng niệm pháp quyết, hai tay tạo thế thiên địa hỗn độn, kim sắc hỏa diễm đang bao phủ hắn trong nháy mắt tiêu tán.
- Quả nhiên có chút bản lĩnh.
Xích Viêm đạo nhân thản nhiên lên tiếng, chỉ là đáy mắt lặng lẽ xẹt qua một tia nặng nề, càng sinh ra một loại sát khí cực kỳ âm lệ.
Tuy rằng Xích Viêm đạo nhân nói đơn giản, nhưng nội tâm của hắn thật sự bị xúc động, một kích vừa rồi của hắn hoàn toàn có thể giết chết tồn tại bên dưới Vấn Đạo tam cảnh, cho dù những hạt giống chí cường kia cũng không dám đón tiếp, nhưng Diệp Hiên chính diện thừa nhận.
Nhân vật như thế, khoáng cổ hiếm thấy, hoàn toàn có tiềm lực trở thành vạn cổ chí cường. Nói ra, khi vạn cổ chí cường chưa thành đạo, cũng không mạnh hơn Diệp Hiên bao nhiêu.
Giờ phút này, đáy lòng Xích Viêm đạo nhân dâng lên một cỗ cảm giác nguy cơ, càng có chút hiểu được Thương Hoài Diệt vì sao muốn giết Diệp Hiên.
Loại nhân vật này quá mức kinh thái tuyệt diễm. Nếu không bóp chết từ trong trứng nước, tương lai để hắn bước vào Bất Hủ cảnh, đối phương thật sự rất có khả năng trở thành vạn cổ chí cường của Nguyên hội tiếp theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận