Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1345 - Hai vạn năm sau



Chương 1345 - Hai vạn năm sau




- Được, bần đạo chờ ngươi.
Vẻ mặt Hồng Quân đạo tổ biến đổi, sau đó hóa thành một luồng khói xanh tiêu tán, trước khi đi đã tiếp nhận khiêu chiến của Diệp Hiên.
Nói một câu ngay thẳng, ước pháp ba chương hôm nay nhiên đều là hai người vì ổn định đối phương, ẩn giấu sát khí đã hiện ra trong lòng hai người, chỉ xem ai có thủ đoạn khống chế đối phương trước.
Nếu Diệp Hiên bước vào Thiên Đạo lục kiếp, tất sẽ bước lên Tử Tiêu cung diệt Hồng Quân hắn.
Mà nếu Hồng Quân Đạo Tổ có thể tìm được biện pháp phá giải thời không lực, cũng sẽ trước tiên giết chết Diệp Hiên, phải xem hai người ai hơn một bậc.
Theo Hồng Quân Đạo Tổ rời khỏi, Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Lão Tử nhìn thoáng qua Diệp Hiên thật sâu, sau đó không nói một lời bay đi xa, trải qua chuyện này, hai vị Thiên Đạo Thánh nhân sẽ bế quan không ra, cũng không dám đối địch với Diệp Hiên.
- Diệp đạo hữu, Thông Thiên hổ thẹn.
Thông Thiên giáo Chủ thi lễ một cái, hôm nay hắn mặc dù đòi lại được sỉ nhục năm xưa, nhưng Diệp Hiên đối lập với Hồng Quân đạo tổ, nếu tương lai Diệp Hiên chết ở trong tay Hồng Quân đạo tổ, Thông Thiên sẽ cực kỳ áy náy.
- Thông Thiên đạo hữu không cần như thế, đây là Diệp Hiên ta thiếu ngươi, vốn nên trả.
Diệp Hiên mỉm cười, chỉ là đáy mắt lại có vẻ nặng nề xẹt qua.
Thời gian, Diệp Hiên cần thời gian.
Hôm nay Hồng Quân Đạo Tổ xuất hiện cho hắn áp lực rất lớn, tuy rằng hắn tạm thời ổn định Hồng Quân đạo tổ, nhưng nếu để cho đối phương tìm được biện pháp phá giải thời không lực của hắn, hắn tất gặp phải sinh tử đại kiếp nạn.
Cho nên, Diệp Hiên nhất định phải dùng thời gian nhanh nhất bước vào Thiên Đạo lục kiếp, bởi vì chỉ khi đến Thiên Đạo lục kiếp mới có thể để cho hắn có được thực lực sánh ngang Hồng Quân đạo tổ.
Thiên đạo cửu kiếp, mỗi một kiếp đều là thập tử vô sinh, mà kiếp thứ ba, kiếp thứ sáu, kiếp thứ chín, đây là ba đường ranh giới, nếu Diệp Hiên có thể vượt qua Thiên Đạo lục kiếp, tu vi bản thân hắn sẽ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Trong lòng Diệp Hiên có cảm giác cấp bách thật lớn, bởi vì không chỉ hắn đang cố gắng tiến vào Thiên Đạo Lục Kiếp, còn có một Ma Tổ La Hầu cũng đang âm thầm tu luyện.
Phải biết rằng Vạn Trượng Hồng Trần Pháp cũng không kém hơn Bất Tử Tiên Kinh của hắn, ngoại trừ trở ngại Hồng Quân Đạo Tổ, La Hầu cũng là đại địch sinh tử của hắn.

Bất Chu Sơn, tam thập tam trọng Thiên Đình.
Vạn Tiên triều bái, tam giới chú ý.
Trận chiến giữa Diệp Hiên và Thông Thiên giáo Chủ làm cả Tam Giới khiếp sợ, càng làm cho Vạn Linh có một nhận thức rõ ràng về Diệp Hiên.
Tây Phương nhị thánh hồn phi phách tán mà chết, Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Lão Tử chạy trốn, ngay cả Hồng Quân đạo tổ cùng thiên hợp đạo cũng không cách nào làm gì Diệp Hiên.
Khi tin tức này truyền khắp Tam Giới, Diệp Hiên hiện ra đại thế vô địch, càng được chúng sinh tam giới cực kỳ kính sợ, ba mươi ba trọng Thiên Đình cũng theo đó nước lên thì thuyền lên.
Cũng là mượn cơ hội này, bàn đào thịnh yến mở ra ở ba mươi ba trọng Thiên Đình, trong khoảng thời gian ngắn, vạn tiên đến triều, quần yêu đến thăm, phàm là đại năng giả có danh có tiếng đều đến tham gia thịnh yến bàn đào lần này.
Giữa Dao Trì.
Chuẩn thánh thành đống, xung quanh đều là Đại La, Tử Vi Thiên Đế ngồi ở trung ương, mà Diệp Hiên cùng Thông Thiên giáo Chủ ngồi xếp bằng trên chín tầng mây, một Bàn Đào thinh hội to lớn kéo dài ba năm.
- Trấn Nguyên đạo hữu, Lục Áp đạo hữu, bổn tôn kính hai người các ngươi một chén.
Trên chín tầng mây, Diệp Hiên cầm chén rượu ở cách xa hư không kính Trấn Nguyên Tử và Lục Áp, làm cho hai người đang ngồi ở trong bàn đạo thịnh hội vội vàng đứng dậy uống cạn chén tiên nhưỡng.
Hành động này của Diệp Hiên để cho vạn tiên nhao nhao ghé mắt, càng lộ vẻ mặt hâm mộ nhìn Trấn Nguyên Tử và Lục Áp đạo nhân.
Phải biết rằng từ khi bàn đạo thịnh hội mở ra, Diệp Hiên cùng Thông Thiên giáo Chủ chưa bao giờ chủ động kính rượu người khác, mà Trấn Nguyên Tử và Lục Áp có thể được vinh dự này, điều này cũng chứng tỏ Diệp Hiên cực kỳ coi trọng hai người.
Đáng tiếc, ai cũng không nhìn thấy ánh mắt trầm trọng của Trấn Nguyên Tử cùng Lục Áp, trên mặt cũng không có bất kỳ vẻ mừng rỡ nào, ngược lại có một tia sầu lo mờ mịt.
Bàn Đào thịnh yến kéo dài ba năm cuối cùng kết thúc, Trấn Nguyên Tử và Lục Áp cũng vội vàng rời khỏi, Thông Thiên giáo Chủ cũng cáo từ trở về Bích Du cung, ba mươi ba trọng Thiên Đình bình tĩnh trở lại.
Trong Thiên Tôn cung.
Diệp Hiên ngồi xếp bằng trong hư không, từng đợt sương mù hỗn độn vờn quanh người. Bên dưới là Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần, mà hai người này cũng là tâm phúc của Diệp Hiên.
- Hai người các ngươi đi theo ta cũng đã hơn hai mươi vạn năm, Bắc Thần đã vào Chuẩn Thánh cảnh, mà Hoàng bàn tử ngươi cũng bước vào Đại La Kim Tiên nhiều năm.
Diệp Hiên từ từ mở miệng.
- Tiên sinh, thuộc hạ ngu dốt, có thể tu luyện tới Đại La Kim Tiên, cũng là nhờ sự chiếu cố của tiên sinh, đương nhiên không thể so sánh với tiểu tử thúi Cố Bắc Thần này.
Hoàng bàn tử cười hắc hắc.
- Hoàng bàn tử, tiên sinh đang nói chính sự, ngươi ít cợt nhả.
Cố Bắc Thần cười mắng.
- Ngươi tiểu tử thúi này, đừng tưởng rằng bước vào Chuẩn Thánh thì đắc ý, nhớ năm đó ngươi không phải rắm thối ở trước mặt Hoàng gia gia ta?
Hoàng bàn tử mỉa cười nói lại.
- Ngươi người này, càng ngày càng không đứng đắn.
Cố Bắc Thần cười khổ lắc đầu, đã nhiều năm trôi qua, Hoàng bàn tử vẫn không thay đổi chút nào. Ngẫm lại những trải nghiệm năm xưa ở nhân gian giới, Cố Bắc Thần cảm thấy thổn thức.
- Các ngươi đi theo ta nhiều năm, thật ra ta không cho được các ngươi quá nhiều thứ.
Diệp Hiên thở dài nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận